Tài Tử, Giai Nhân, Thợ Mộc Và Con Tôm Hùm Đất

Chương 1



1.

Giai nhân ở Thành Đông đến tuổi thành thân, được song thân gọi đến trước sảnh.

Phụ thân nàng ân cần dặn dò, xích đu ở sân sau đã dựng xong, hai nha hoàn khỏe mạnh cũng đã tìm được, từ hôm nay, nàng phải ra sân sau chơi xích đu mỗi ngày, để gặp được một tài tử ngâm thơ bên tường, hai người liếc mắt đưa tình, rồi cùng hắn bỏ trốn. Trải qua quá trình này, coi như đã gả làm vợ người.

Giai nhân ngơ ngác: "??? Xích đu? Tài tử? Bỏ trốn? Quy trình gì vậy?"

"Trong kịch bản đều viết như thế. Mọi tiểu thư khuê các đều vậy cả."

Ồ, tiểu thư khuê các ai cũng nên thế, Giai nhân lắc đầu tặc lưỡi: "Vậy ta không làm tiểu thư khuê các. Ta thích Vương Nhị làm mộc ở sân sau, con khỉ hắn khắc còn khỉ hơn khỉ, ta muốn sinh khỉ với hắn!"

Phụ thân mẫu thân nàng đều sửng sốt, con gái họ lại nói ra lời như vậy, lại - lại nói không muốn làm tiểu thư khuê các!

Thế đạo suy đồi! Lòng người không như xưa! Thời thế này không ổn rồi!

Thế là Giai nhân bị phụ mẫu nhốt lại. Hai nha hoàn khỏe mạnh canh cửa, một trái một phải, như hai pho tượng thần môn.

Giai nhân xắn váy trèo ra cửa sổ, lảo đảo chạy ra sân sau, vừa hay thấy Vương Nhị ngồi xổm bên xích đu, cầm búa gõ cốc cốc. Nàng bèn ngồi xổm bên Vương Nhị, nhìn hắn gõ cốc cốc.

Trên giá xích đu nhanh chóng xuất hiện đủ loại khỉ, khỉ mặt chó, khỉ lười, khỉ vàng, còn có khỉ đột và khỉ sóc. Sống động như thật, như sắp bò xuống.

Giai nhân nhìn mê mẩn, đưa tay sờ. Nào ngờ ầm một tiếng, xích đu sụp đổ.

Ừm, công trình đậu hũ.

Nàng mừng rỡ, giơ ngón cái tán thưởng, làm tốt lắm Vương Nhị.

Vương Nhị gãi đầu: "Ta thấy kiểu này ngu lắm, định chạm trụ xích đu thành hình khỉ, không ngờ mới gõ đã sụp rồi. Đều là lỗi của ta, hại nàng không thể bỏ trốn với tài tử, biết làm sao đây?"

"Thì làm sao được." Giai nhân lấy ra bọc hành trang nhỏ đã chuẩn bị sẵn phía sau lưng vẫy vẫy, cười đắc ý: "Chỉ có thể chàng đưa ta bỏ trốn thôi."

"Được thôi."

Thế là Giai nhân và Vương Nhị bỏ trốn.