Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư

Chương 36: Trang Viên Riêng Hai Ta!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương này nhiều từ ngữ tra không nổi luôn. Nhưng ngọt ngào vô cùng, xem xong rất ngưỡng mộ, cũng muốn có một người để trải qua như thế.

Edit: Thanh Tú

Truyện đăng tải duy nhất tại w.a.t.t.p.a.d @tranthicam98

——

Song phương đàm phán, diễn ra một cách vô cùng thuận lợi ngoài mong muốn

"Anh em Ngũ tiết khí" vô cùng hài lòng với mặt tiền cửa hiệu này, đặc biệt hài lòng với chiếc thuyền trên kênh đào có thể tự do di chuyển.

Tiết Sương Giáng nhìn vị trí một lượt xong lập tức cùng cậu báo giá, thuê toàn bộ hai tầng lầu, bao gồm cả thuyền và vườn hiên đằng sau. Thuê trong hai năm, mỗi năm trả 1 kim tệ (1 vàng)

Có thể trả trước tiền thuê một năm và mở ra yêu cầu quyền hạn cải tạo cửa tiệm cao nhất

Đối phương thành ý mười phần, Nam Tinh cũng không lề mề nữa liền đáp ứng.

—— thuê một năm trả 1 kim tệ, đã vượt xa khỏi giá mà Nam Tinh kỳ vọng.

Hai bên đều không chậm trễ, hiệu suất cực cao, chạy đến quan nha, dưới chứng thực ký kết thuê hai năm "Khế ước thuê mướn", chuyển nhượng quyền sở hữu mặt tiền cửa tiệm và con thuyền bên ngoài kênh.

Hai bên người giao khế chứng minh, người một tay giao tiền thuê.

Ngay trong buổi sáng, nhóm năm người người họ gọi một ít người tới trợ giúp, bắt đầu cải tạo cửa hiệu.

Sờ nắn một đồng kim tệ lấp lánh, Nam Tinh mắt nhắm mắt mở, bỏ qua mọi hành động của bọn họ, mặc bọn họ tới tới lui lui sửa sửa, chữa chữa. Dù sao thì kết cấu chính của cửa tiệm cũng sẽ không thay đổi, dù sửa sang lại vẫn nằm trong "Phong cảnh đình viện".

"Bao Tô Công (1) cậu chờ chút ~ vườn hoa viên đằng sau cũng cần phải thay đổi, cậu mở quyền hạn đi..."

(1) Bao Tô Công: thuật ngữ Quảng Đông chỉ ông chủ nhà trọ. Là tên một nhân vật trong phim Tuyệt đỉnh Kung Fu của Châu Tinh Trì.

Gọi Nam Tinh lại chính là lão ngũ tên là Thanh Minh, là một người phụ trách "ngã cây" (2) trong nhóm năm người.

(2) 沙雕 - từ lóng gọi một người bạn thân là (ngốc) ý chỉ những trai xinh gái đẹp nhưng có tâm thần không ổn định lắm, hành động hơi bất thường.

Nam Tinh: Cái tên này, sao lại gọi kỳ cục như thế, gọi thẳng là "Bao Tô Công"? Rất kỳ cục!

Cuối cùng vẫn phải "Giám sát thi công xây dựng".

Kênh thuyền, hoa viên nhỏ trên chứng không thuộc trong phạm vi "Trước cửa tiệm" nếu muốn cải tạo, phải mở ra thiết lập trạch viện. Nam Tinh chỉ cho thuê mở cửa hiệu, không thể mở toàn bộ quyền hạn đất cho người thuê. Chỉ có thể tạm thời trao quyền hạn "Hảo hữu" đứng từ xa "Giám công" bọn họ.

"Bao Tô Công ơi, hai chúng ta thương lượng chút chuyện này đi~", người kêu là Thanh Minh vui vẻ cười nói: "Cậu nhìn một chút hiên hoa viên này, có hơi chật chội?"

Nam Tinh nhíu mày: "Cho nên…?"

"Này, ở đằng sau không phải có rừng trúc hay sao? Cậu có thể mở rộng hoa viên một chút được không?"

"Mấy cậu muốn mở rộng thêm bao nhiêu?"

"Tầm 678,9 mét gì đó..."

Nam Tinh lắc đầu: "Không được, rừng trúc tổng cộng có 100m2 thôi."

Thanh Minh vội vàng nói: "Vậy mở rộng thêm 6.6m!"

Tức là đối phương muốn thêm toàn bộ rừng trúc và cả cửa hiệu phía trước là nằm trong địa phận họ sẽ thuê. Nam Tinh rất yêu thích mảnh rừng trúc này, nghe xong tất nhiên không vui.

Truyện đăng duy nhất tại w.a.t.t.p.a.d @tranthicam98).

Chịu không nổi Thanh Minh biết ăn nói, mặt dày mày dạn thương lượng. Gọi cậu từ "Bao Tô Công" sang thành "Ca ca"... Hừ, vô cùng khó chịu đó!

Cuối cùng Nam Tinh nhượng bộ, đáp ứng cậu ta hậu viện mở rộng thêm 6m (x15m cả chiều ngang và chiều rộng). Vẫn chốt tiền thuê là 1 kim tệ một năm, không phúc lợi kèm theo, kim tệ cầm còn chưa nóng tay.

Sau đó bọn họ cạy con đường lát đá cuội ở hoa hiên lên. Di chuyển hàng tre thành hai đường thẳng rộng mở, từ cửa sổ tầng hai có thể nhìn chính diện ra đằng sau. Đại Hàn (bạn trai của Tiết Sương Giáng) là thợ nề, phụ trách dỡ bỏ và sửa chữa lại tường viện đằng sau.

Nam Tinh chỉ yêu cầu anh ta đem cửa sau chặn lại, nếu mà có ý định thuê hai năm để lại cửa sau cũng không có ý tứ gì.

Những cây trúc còn thừa đều nhổ bỏ, xử lý thành đoạn sau đó thu về.

Tiết Sương Giáng lúc này mở ra bảng "Mô hình kiến trúc", kéo về đoạn rừng trúc ban đầu, sau nhiều lần điều chỉnh bấm chọn lựa. Từ mặt đất bỗng xuất hiện một toà tiểu lâu nhỏ, bệ đế cao 4,5m, cửa ra vào và cửa sổ đóng kín không nhìn thấy bố cục bên trong, tầng lầu hai là một vũ đài ngoài trời!

Sau đó Nam Tinh mới biết, là một tòa lâu trúc, gọi là "Đình Trường Âm". (Nơi diễn ra ca xướng)



Gặp thổ hào rồi!

"Tửu lâu mà, làm sao mà lại không có ca vũ, sẽ có một ít khách nhân cũng rất yêu thích loại hình biểu diễn này." Đây là lời giải thích của Thanh Minh.

Sau đó nói ra ý tưởng của mình: Cậu có quen một người "sư tỷ thân thiết", họ là một nhóm NPC ca kỹ vũ nữ, có thảo luận qua với đối phương, nếu tìm thuê được một địa điểm để mở tửu lâu sẽ mời bọn họ lên biểu diễn... Sẽ trả tiền công.

Thực khiến người ta ngưỡng mộ khi anh ta lại có thể nhìn xa trông rộng như vậy.

Việc cải tạo hiên viên đang diễn ra rất sôi nổi.

Hành lang uốn khúc chiếm quá nhiều không gian, nhóm người "Ngũ Tiết khí" lại thấy cản đường đi, cuối cùng bọn họ đã dỡ bỏ hơn một nửa. Hai bên dọn sạch sẽ tạo khoảng trống hai bên cho Đình Trường Âm Còn, trong chốc lát đã khiến tiểu lâu nhìn hài hoà hơn.

Mở rộng không gian lên tới 6,15m, vốn chỉ là một hiên hoa nhỏ 50m, sau khi dỡ bỏ đường sỏi liền biến thành một con đường rộng mở hơn. Hòn non bộ đã di chuyển sang chỗ khác, chậu hoa thược dược cùng cây sơn trà vẫn giữ yên chỉ xê dịch một chút.

Nam Tinh nhìn thấy Tiết Sương Giáng lại lấy "Phong cảnh đình viện" ở bên ngoài web, một tiểu cảnh tạo hình một thác suối chảy ào ạt, nhìn mô tả là một đạo cụ màu cam... Một dòng suối chảy từ trên thác xuống bề mặt hồ, màu trắng bạc uốn lượn lưu động, vô cùng tự nhiên.

Không tới mười chữ số đừng mong nhìn thấy!

Chỉ cần tưởng tượng bạn phải mở ra bao nhiêu cái rương màu mới có thể mở ra được!

Nam Tinh nhìn đến mặt tê rần, nhìn nhóm người thổ hào "Ngũ tiết khí" tiếp tục trang hoàng lại hoa viên.

Bồn hoa đương nhiên phải có, hai bên dòng suối trồng một ít hoa đào. Cánh hoa màu hồng bay bay theo gió, cứ thế nhẹ nhàng rơi xuống mặt nước, như những chiếc thuyền nhỏ xoay xoay phiêu, một cảnh tưởng nhộn nhịp như trên kênh đào.

Bên phải đặt thêm một bộ bàn đá, có bốn dãy ghế gỗ đặt xung quanh. Bên trái tàng cây bày chiếc kỷ trà gỗ sụ, có hai chiếc ghế đẩu đối diện, đặt lên mấy đệm hương bố, trên mặt bàn kỷ trà đặt một ít đồ vật tiêu khiển: xúc xắc, bộ bài.

Thậm chí còn có cả điếu xì gà…



Một khóm trúc thấp lè tè đặt ven suối, bàn đá bên cạnh, hình thành hai bên đối lập.

Thanh Minh nói rằng đây là vị trí dành cho khách VIP, chỗ này chỉ ngồi được hai nhóm khách nhân, mỗi nhóm chỉ giới hạn 6 người.

Đương nhiên, chỉ cần là người có tiền, ai chẳng muốn có một chỗ ngồi đẹp, muốn độc chiếm khu này là điều dễ hiểu.

Sau một hồi hoa viên cũng đã sửa đổi xong. Còn các chi tiết nhỏ khác bọn họ sẽ từ từ điều chỉnh, ví dụ như bày hoa cỏ, đèn lồng gì đó, không cần Nam Tinh cấp quyền hạn cải tạo.

Nam Tinh không đóng quyền hạn… Thuyền hồng vẫn còn đang được bọn họ sửa chữa.

Thanh Minh tới tận nơi mời Nam Tinh cùng đi thăm thú cửa hiệu mà họ sửa

Lầu một bố cục rất đơn giản.

Mỗi bên góc tường điểm xuyết một ít hoa cỏ linh tinh, trong mỗi góc đặt rải rác mấy vò rượu to nhỏ không đồng đều, vách tường được trơn màu trắng tinh treo thêm mấy bức thư pháp và tranh vẽ...

Đây là tiếp đón khách nhân địa phương, nên chỗ ngồi sẽ sắp xếp nhiều một chút, không gian lầu một tối thiểu có thể tiếp đón 60 người.

Bức bình phong đằng sau vẫn đặt ở đó.

Đặt sát bên sẽ là một quầy bán dài, đặt năm, sáu băng ghế cao. Tạo thành một thông đạo, có thể đi lên cầu thang lên tầng hai hoặc ra hoa viên.

Nam Tinh đi theo lên lầu hai.

Lầu hai được thiết kế thành những gian phòng riêng, được ngăn bởi kệ trang trí, hoặc mấy bức bình phong nhỏ, ở giữa mỗi gian đặt bồn hoa, đá xanh và hòn non bộ.

Thanh nhã và yên tĩnh, tầng hai sẽ nhìn giống phòng trà hơn... Nghe nói lão tam kêu là Cốc Vũ, ở trong giáo phái "Cổ mộ" là một tiểu tiên nam, chức nghiệp là trà nghệ sư (3), nếu có khách nhân muốn nhẩm trà sẽ trực tiếp phục vụ!

(3) Trà nghệ sư: (茶艺师) chỉ những người pha trà chuyên nghiệp, am hiểu về trà,..

Tổng cộng có sáu gian, mỗi một gian có thể chứa được 4-8 người, nếu thêm tiền có thể thêm một chiếc ghế đẩu, 20 người sẽ có chút chặt chội.

Sáu gian này lại chia theo từng cấp phí, sẽ tăng dần từ gian giữa tới sát hai bên cửa sổ.

Tuy có sự khác biệt, nhưng không gian thì sẽ càng rộng càng thoáng hơn. Khi mở cửa sổ, khách nhân còn có thể thưởng thức các loại hình ca vũ bên dưới hoa viên... Một không gian trang nhã từ trên cao phóng xuống, tầm nhìn không bị che khuất.

Nhưng như vậy thì một số khách nhân đặc biệt khác sẽ không hài lòng.

Hoa viên phong cảnh đẹp đẽ, không khí trang nhã, phong cảnh mở, sân bãi trống trải, tùy ý nô đùa, còn có ca vũ bên tai. Nhưng có điều không thoải mái chính là khách ngồi trên lầu hai sẽ nhìn thấy họ.

Nhưng ở bên ngoài kênh đào, thuyền đỏ lại là lựa chọn tốt nhất.

Theo thuật ngữ hiện đại là đãi ngộ cho khách SVIP.

Nam Tinh là người được hưởng thụ nó trước…

Ban đầu chỉ là một thuyền đỏ mộc mạc, sau khi bọn họ hô biến dát vàng đã biến nó thành một chiếc gian thuyền hoa như tranh vẽ, lập tức thành " Một hơi thở đoan chính".

Do bị hạn chế về cấu trúc, thuyền hoa rất nhỏ chỉ chứa đủ chừng mười người. Vào thời điểm nhất định, sẽ có hai tới ba đào kép biểu diễn trên đó và sẽ hạn chế hạn chế 8 người trên thuyền.

Nam Tinh ngồi ở trong khoang thuyền nhìn bức rèm sa trắng lấp lánh bay phấp phới, nhìn ra kênh đào đưa con thuyền xuôi theo dòng nước, xa xa là cảnh vật hai bờ sông rõ trong tầm mắt. Tưởng tượng khi trời vào đêm, bên bờ đèn đuốc đặt dọc theo kênh, lấp lánh ánh lửa phản chiếu thẳng xuống dòng nước như những ngôi sao lấp loáng, gió lại từ từ thổi tới...

Dù khách nhân có khó tới đâu, khi nhìn thấy đều sẽ vô tình bị khung cảnh mơ hồ, nên thơ này làm cho say đắm.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Thanh Minh ngồi bên cạnh, đưa tới một câu hỏi trong giọng điệu không giấu nổi tự mãn, rõ ràng rất hài lòng với sự thay đổi này

Nam Tinh tất nhiên sẽ không làm "Kim chủ" mất hứng, giơ lên ngón tay cái, miệng khen "Rất đẹp".

Vốn cũng là lời nói thật.

Tửu lâu này tất cả đều là bố cục do Cốc Vũ thiết kế, không hổ là sinh viên nghệ thuật... Vừa nho nhã, lãng mạn lại rất thực tế.

"Mấy cậu không treo chiêu bài sao?"

Nhìn thấy bên kia kênh, Đại Hàn chỉ treo duy nhất một tấm bảng đề một chữ vừa đơn giản vừa to "Tửu". Nam Tinh không khỏi hỏi một tiếng.

Thanh Minh lắc đầu: "Không cần thiết."

Có cảm giác rất là bí ẩn, lại không khỏi tò mò

"Ở tinh cầu Trái Đất có một câu ngạn ngữ này, cậu đã nghe qua chưa?"

"Câu gì?"

"Rượu thơm chẳng sợ ngõ sâu (4)."

(4) Nguyên gốc là: 酒香不怕巷子深, 肉香最怕狗惦记着. Nghĩa là vàng thật dù có nung trong lửa vẫn không bị làm sao, rượu ngon, thơm thì dù có ngõ sâu vẫn có người ngửi ra được, và biết tới.

"À..."

Nghĩ tới nhân khí của đoàn "Ngũ Tiết khí" này, Nam Tinh âm thầm lắc đầu, đúng là bảng hiệu cũng không quá quan trọng, dựa trên sở thích của người tương lai với rượu, đến danh hiệu Bạch Lộ người làm rượu, hoàn toàn không cần sầu lo là sẽ không có ai tới.

Sau khi tu sửa xong xuôi, Nam Tinh không cản trở buôn bán của họ nữa, vì vậy nói nói cáo từ với năm người bọn họ.

Đối phương nhiệt tình biểu đạt tối mai sẽ khai trương, đến lúc đó sẽ chừa cho bọn họ một gian riêng, rất hoan nghênh cậu mang bằng hữu đến tham dự.

Nam Tinh mỉm cười nhận ý tốt của bọn họ.

Những người này, về sai không chỉ là khách trọ, còn sẽ là hàng xóm của mình ít nhất hai năm trong tương lai. Cậu cũng sẽ nguyện ý cùng đối phương bảo trì mối quan hệ tốt đẹp này… Trò chơi mà, phải tận hưởng trò chơi với bạn bè mới trải nghiệm hết được thú vui.

Huống hồ Tiết Sương Giáng cũng là một CEO kinh doanh về trò chơi du hí, chính là một Boss lớn. Một cô gái có danh tiếng tốt, chân thật và rất đáng tin cậy. Có thể thông qua cô ấy giao dịch vàng mà không sợ bị lừa đảo.

Nghĩ đến đây, Nam Tinh không khỏi suy nghĩ, có hay không ngày mai tới tham dự khai trương mang một phần quà tới.

[Hệ thống] Bạn nhận được quà tặng từ "Bạch lộ" [Rượu cường cốt (*)] (tím) 2 vò.

(*) Rượu thảo mộc chữa bệnh viêm khớp, đau nhức xương.



[Hệ thống] Bạn nhận được quà tặng từ "Cốc Vũ" trà [Bạch Ngọc Sương] (tím) 2 chén.

Trước khi rời đi, Nam Tinh vô cùng sửng sốt khi nhận được lễ vật từ nhóm người "Ngũ Tiết khí".

Thanh Minh cười hì hì nói: "Đây là tạ lễ, cám ơn anh đã hỗ trợ bọn tôi rất nhiều, nhất định anh phải nhận... Nhị ca của tôi đã sầu lo biết bao mới tìm được một địa điểm mở cửa ưng ý."

Đối phương đã nói tới như vậy, Nam Tinh cũng không từ chối nữa, theo bản năng lật túi trữ vật, muốn tìm một tổ đan dược cấp phẩm màu lam làm đáp lễ...

Nhưng hiện tại hàng trong kho cậu không còn. Vậy tạm thời trước mắt nhận lấy, chờ khi tối mai khai trương sẽ đưa cho bọn họ sau.

Từ cửa chính đi ra, men theo dọc kênh đào đi vào một con hẻm nhỏ, đi mấy chục bước, đã tới vườn đào ở tiểu viện.

Từ cửa sau tiến vào, là gian viên của bọn họ.

Một đường đi nhàn rỗi và tẻ nhạt, Nam Tinh liền thuận tay kiểm tra quà mà hai người đưa, cụ thể là...

[Vật phẩm] [Rượu Cường Cốt] (tím): Rượu đặc thù. Vật phẩm đặc biệt. Tặng cho người dùng +1 "Thể" vĩnh viễn.!! Một lần dùng cách nhau 15 ngày.

[Mô tả]: Rượu Cường Cốt được chế biến từ nhiều loại dược liệu và nguyên liệu quý hiếm. Sau khi uống giúp người chơi đả thông kinh lạc, dùng lâu dài sẽ giúp cải thiện thể chất.

[Chú ý]: công hiệu rất mạnh, không nên uống quá nhiều sẽ gây tẩu hỏa nhập ma.

[Vật phẩm] [Bạch Ngọc Sương] (tím): Trà đặc thù. Vật phẩm đặc biệt. Tăng +1 điểm "Nhanh" vĩnh viễn!! Một lần dùng cách nhau 15 ngày.

[Mô tả]: Trà Bạch Ngọc Sương thu được từ những giọt sương ngọt ngào của mùa xuân, những búp trà tinh khiết mà chế thành. Sau khi uống, kinh mạch cứng cỏi, sức mạnh bùng nổ, dùng lâu dài sẽ giúp cải thiện thể chất.

Nam Tinh đọc xong kinh ngạc không thôi, vô thức dừng bước ——

Được cộng thêm 1 điểm vĩnh viễn... Một lần dùng cách nhau 15 ngày, về lâu về dài trị số sẽ được gia tăng rất cao. Nếu như được cộng vĩnh viễn "Thể" cùng "Nhanh" thì tất nhiên cũng sẽ có cách cộng được điểm vĩnh viễn ở các mục còn lại.

Có phải tất cả đều được tạo ra từ rượu và trà đặc thù hay không, hay là...

Không thể chờ đợi được nữa, phải mau chóng lên diễn đàn tìm tòi.

Sau một hồi, cuối cùng cũng có một chút ít liên quan: 【Đề Mục】 Danh sách các vật phẩm đặc thù (Bản sửa đổi sẽ cập nhật…)

Chủ bài viết có rất nhiều thông tin và anh ta được gọi là Bách Hiểu Sinh (người biết rất nhiều) của trò chơi 《Đạp Cổ》 và tất cả các thông tin liên quan đều do người này viết ra.

Càng khiến người ta cảm thấy vui mừng là từ khi diễn đàn cập nhật tất cả các bài viết của vị Bách Hiểu Sinh đều vẫn được giữ nguyên và không thu một đồng phí nào. Mục này rất được nhiều người quan tâm.

Trở về đề tài chính.

Nam Tinh không thể chờ đợi được nữa bấm vào bài viết, bản danh sách này gần đây chưa được cập nhật, vẫn chưa đầy đủ. Trước mắt vẫn để chế độ công khai:

[Rượu Cường Cốt] và [Bạch Ngọc Sương] đã được liệt kê.

Có [Thần chú Kim Cương], cộng "Ngự", là một bức hoạ vẽ ngự thủ do các đệ tử Thiếu Lâm tinh anh làm ra.

Thiếu Lâm là một môn phái rất được nhiều người ưa thích, là một tank chính khi tuyên truyền của 《Đạp Cổ》 mới ra mắt. Ngay khi máy chủ vừa mở có vô số người chơi vắt hết óc muốn xin gia nhập, cho nên người chơi vào Thiếu Lâm so với các môn phái khác nhiều hơn gấp đôi. Nên đạo cụ đặc thù [Thần chú Kim Cương] rất nhiều.

Tất nhiên dù nhiều đi nữa, đối mặt với số lượng người chơi lớn hàng ngàn như bây giờ vẫn là không cung ứng đủ.

[Hoàn Nhất Hương] cộng thêm "Ngoại lực"...

Nam Tinh học đều là nội công, vì vậy không dùng được.

Cậu chỉ cảm thấy [Hoàn Nhất Hương] này có chút quen tai, đối với các hương liệu cổ xưa Nam Tinh không nắm rõ, chỉ biết các mùi như: xạ hương, long não và điều cậu quan tâm chỉ là công hiệu của chúng.

Còn có [Cao lương Ngư Đình] thêm +1 "Thần"



Bách Hiểu Sinh là một cao điểm sư (thợ bánh ngọt). Cũng là chức nghiệp đầu bếp nhưng là [Thợ bánh ngọt] đang được bang hội "Hải Vương Tinh" săn đón. [Cao lương Ngư Đình] sẽ rất mau bị bang hội kia độc chiếm.

Còn ba món làm tăng "Khí", "Phách" cùng với "Trí" rốt cuộc là cái gì. Bách Hiểu Sinh nói rằng chưa tra xét được.

Trong câu cuối anh ta luôn kêu gọi những người chơi nào nắm giữ được công thức hãy niêm yết giá trên kênh giao dịch và đặt giá cao nhất. Vừa có thể kiếm được tiền, cũng cho những người chơi khác cũng nắm rõ về công thức đấy… Anh ta bày tỏ rất bất bình khi ai đó độc chiếm riêng một mình công thức.

Nam Tinh suy tư.

Loại đạo cụ đặc thù được cộng điểm vĩnh viễn này đều là do người chơi sinh hoạt làm ra, mà thời gian sử dụng lại cách nhau rất dài…

Có lẽ cũng giống như dược phẩm, hẳn là cậu cũng có thể lĩnh ngộ được.

Sợ là sẽ rất khó. Nếu có mối quan hệ tốt với hai người là Bạch Lộ và Cốc Vũ, sẽ thử hỏi bọn họ công thức làm ra, biết đâu sẽ là nguồn cảm hứng cho các vật phẩm đặc thù sau này.

"Làm sao không vào nhà?" Sau lưng truyền đến âm thanh của Tông Nhiếp.

Nam Tinh hoàn hồn, thoát khỏi diễn đàn, theo bản nở một nụ cười: "Em đang suy nghĩ cái này."

Đem [Rượu Cường Cốt] và [Bạch Ngọc Sương] tặng một phần cho đối phương.

"Em có suy đoán, dược phẩm cũng có thể được cộng điểm thuộc tính vĩnh viễn hay không."

Tông Nhiếp gật đầu: "Có thể."

"Nhưng cái này chắc phải có công thức chứ không thể thử nghiệm linh tinh là ra được."

Nam Tinh bất giác cau mày, tò mò hỏi ra nghi vấn: "Mà anh coi, [Cao lương Ngư Đình] này anh có biết không? Món này được +1 'Thần', anh là đầu bếp. Nếu như học được công thức làm điểm tâm, có thể làm món có hiệu quả như vậy không?"

Tông Nhiếp lắc đầu: "Không nhất định. Có một số loại điểm tâm, chỉ có cao điểm sư mới có thể gắn thêm thuộc tính kèm theo."

"Vậy sao..."

Nam Tinh rất nhanh liền bình tĩnh lại: "Vậy thì thuận theo tự nhiên vậy. Thuộc tính vĩnh viễn nghe có vẻ rất lợi hại. Nhưng vẫn còn hơi sớm để nghĩ tới. Chúng ta mới chỉ thu thập được một ít thông tin, còn có rất nhiều thứ cũng cần năng cấp lên. Không lên nóng vội nhất thời."

Nói xong thì cùng đối phương bước vào nhà.

"Tông ca, anh chiều này làm gì vậy?" Chuyển đề tài.

Tông Nhiếp mỉm cười: "Không phải muốn hỗ trợ bố trí phòng ở sao?"

"Dạ?"

Việc tu sửa lại cửa hiệu không thể giao cho người khác được, cậu cũng không muốn để cho Tông ca cùng mình đứng ngốc xem bọn họ tu sửa, liền đã đem tất cả gia cụ A Hào gửi qua nhờ đối phương trang hoàng.

"Vì lúc sắp xếp nhìn không gian có chút trống trải, có thêm vào một ít, em xem có được hay không?"

"Không sao ạ!" Nam Tinh nhặt lên một cánh hoa đào, tùy ý nói: "Cho anh quyền hạn cao nhất, chính là muốn anh coi nơi này như nhà của mình, anh muốn bố trí như nào..."

Khung cảnh trước mặt lại khiến cậu không thốt lên lời…

Bước chân dừng lại, Nam Tinh mở to hai mắt, nhìn khoảng sân trước trang viên của cả hai. Chỉ có thể cảm thán "Thay một diện mạo hoàn toàn mới".

Cũng không phải là biến hóa đột ngột mà là...

Ban đầu là một trang viên vắng vẻ đìu hiu, vậy mà lúc này lại khiến lòng người ấm áp. Thật giống như bản thân quay lại về hai mươi năm trước, buổi sáng sang nhà "Hàng xóm" tản bộ, bây giờ sắc trời đã dần tối, phải đi về nhà chuẩn bị ăn cơm.

Căn bếp đơn sơ ngoài trời lúc này bốc hơi nghi ngút, nồi sắt lớn đặt bên cạnh sôi ùng ục tỏa ra mùi cơm chín, từng trận mùi thơm chui thẳng mũi. Hơi khói mù mịt lượn lờ bay ra từ ống khói, như những đám mây trôi nổi.

Tông Nhiếp từ đằng sau đi tới bên cạnh: "Trước em có nói, ở tinh cầu Trái Đất khi sửa sang hay mua nhà mới đều sẽ tổ chức tân gia, nhất định phải mở một bữa tiệc thật lớn... Anh nghĩ không bằng làm một bàn ăn lớn, lại phát hiện nguyên liệu nấu ăn không có đủ, vì vậy ra chợ một chuyến."

"Món còn chưa làm xong, em chờ một chút được không?" Giọng nói luôn chứa đựng sự dịu dàng, thương lượng: "Cũng sắp xong rồi, chỉ còn mấy món."

Nam Tinh nhất thời ngơ ngác một lúc, thậm chí còn không nghe rõ đối phương câu cuối nói cái gì.

Mùi cơm lan tràn trong lồng ngực, bất tri bất giác đi đi lại lại, đầu óc mù mịt như tương hồ.

Cây hoa hợp hoan trong vườn vẫn như trước theo gió lung lay. Dưới tàng cây, ngoại trừ ghế nằm mà A Hào tặng, còn kê thêm một chiếc bàn đá, bên cạnh bày ra hai cái ghế đối diện nhau... Tất cả đều giống hệt như những hình ảnh mà cậu tưởng tượng.

Phiến đá xanh đơn điệu bên góc tường giờ đây lại được đặt thêm vài khóm hoa cẩm chướng gấm (*). Một đám lại một đám đủ màu sắc đua nhau nở, nào là màu vàng, màu hồng, màu trắng, có lá thì lại là hai màu đỏ trắng, có cánh hoa đơn, cũng có cánh hoa kép, pha trộn màu sắc lung linh một góc vườn, giống như ngàn cánh bướm với đủ các loại màu sắc chuẩn bị tung bay.



Bên cạnh cửa vào cách một sải tay, đặt hai cây gậy trên treo hai bên đèn lồng màu đỏ thật cao, ánh đèn lồng đỏ rực rỡ đậu trên giàn hàng rào gỗ, hắt xuống con đường. Chưa hết, trên mái vòm còn mắc thêm hai cái đèn kéo quân ở hai bên. Chỉ cần trời tối sẽ thấy ánh đèn lấp lánh quay tròn rọi vào cái sân nhỏ, kèm theo tiếng leng keng của chuông gió. Nhìn vừa ấm cúng lại vừa thú vị.



Kế tiếp vào nhà, ở giữa hai phòng ngủ bên trái và sảnh chính cũng đã thay đổi, không còn trống trải như trước nữa, ở đó đặt một kệ hoa lớn... Nam Tinh bước lại gần cái kệ mới phát hiện, mấy tầng giá tất cả đều đặt một loạt cây sen đá đựng trong mấy chậu sứ, màu trắng màu đen nô nức đan xen nhau được xếp rất gọn gàng.

Không ngờ!

Tại sao anh ấy lại biết, cậu đặc biệt yêu thích loại cây này?

Nhịn không nổi tò mò, Nam Tinh nhấc lên một chậu sen lửa (*), nhưng ánh mắt lại bị màu đỏ tươi của cây Đường Âm hấp dẫn. Nam Tinh thả chậu sứ xuống, đụng đụng vào phiến lá Đường âm, khoé mắt ngó qua chậu Băng mai (*), thích thú vô cùng quan sát nó, tinh tế thưởng thức. Một khóm cây nho nhỏ màu xanh biếc Ngọc Lộ (*)...



Sen đá lửa



Bạch mai



Ngọc lô

Một lúc lâu sau, Nam Tinh mới miễn cưỡng rời khỏi kệ hoa.

Tiếp tục "Thị sát" thành quả một buổi trưa của Tông ca.

Sát bên cửa đặt một chậu hoa lay ơn cao hơn một mét, cao gần tới lồng ngực.

Giường trúc đặt ở dưới hiên, Nam Tinh tùy ý ngồi xuống, xa xa qua khung cửa có thể nhìn thấy hàng rào tre ở, lúc này mới để ý tới. Ở dưới sát gốc hàng rào, cỏ dại đã được nhổ bỏ sạch sẽ thay thế bằng một khóm hoa hồng rải theo đường thẳng.

Cây cảnh giống như cây trồng có thể sinh trưởng, nếu không chăm sóc đúng cách cũng sẽ héo tàn. Mà ở mỗi các góc tường, Tông Nhiếp đều sẽ trải rải rác mấy viên đá cuội, tạo cho sân nhỏ sự linh động.

Nam Tinh suy nghĩ một chút, lấy ra một khóm trúc (lúc cải tạo cửa tiệm đã xin về), cậu đem trồng ở gần tường viện, cảnh sắc lại càng lộ ra vẻ tươi mới hài hoà, tuy khá cao nhưng cũng không che lấp được ánh nắng.

Bên cạnh bếp có một cái giếng nước, trước đây chỉ "Trọc lốc ", lúc này đã làm thêm một gầu gỗ múc nước, cạnh đó có một chậu gỗ mới tinh chứa đầy nước, một cái vại nhỏ chứa đầy những cá đang bơi lội bên trong...

Nam Tinh đứng ở bếp ngoài trời, yên lặng nhìn bạn cùng phòng xào các đồ ăn.

Một sân vườn nhỏ, một khu bếp dưới tán cây, nhìn một cái đều đã thấy cái gì cũng đã thay đổi.

Nồi bát muôi muỗng, đầy đủ mọi thứ.

Thực tế thì có rất nhiều hũ bình đựng gia vị nhưng cũng có cái chỉ là giả cảnh thôi, nhưng tất cả đều được sắp xếp rất chỉnh tề.

Hủ hủ, bình bình, lon lon, rất có không khí sinh hoạt gia đình.

Thậm chí bên vách còn treo cả một cái chổi, chổi lông chim nhỏ treo bên cạnh...

Quay người lại, Nam Tinh lần lượt đi từng phòng kiểm tra.

Tông Nhiếp quả thực rất có khiếu thẩm mỹ. Mấy đồ gia cụ do A Hào chế tạo, được anh ấy đặt vô cùng hợp lý, những đồ trang trí như bình hoa, bức họa, toàn bộ chỗ nào cũng thấy rất tự nhiên, thư thích.

Nếu nhìn kỹ một chút sẽ thấy có rất nhiều tiểu cảnh linh tinh nhưng chúng lại được bày rất chỉnh tề, không lộn xộn xíu nào.

Trước cửa phòng treo một mành nhỏ, thanh lịch lại không đơn điệu và rất phù hợp với phong cách tổng thể.

Sảnh tiếp khách thì trải một cái thảm dày, chính giữa kê bộ kỷ trà màu gụ, dưới đất có đệm nâu phòng trường hợp muốn ngồi trên mặt đất. Cạnh bàn kỷ trà thì bày hai bên bình sứ Thanh Hoa trụ đứng, bên trong để một cuộn tranh buộc dây đỏ, tăng thêm cảm giác phong cách nhân văn, nho sĩ

Đẩy cửa bước vào phòng, trước mắt bày một chiếc giường gỗ lớn. Vị trí đặt giường rất đặc biệt, trước giường mắc thêm trướng mạn, tăng lên cảm giác vừa riêng tư, để người nằm ở trên giường không thấy trống trải hoặc cảm thấy bị người ngoài nhìn vào.

Dưới song cửa kê một án thư dài, ở trên kết hợp một chiếc gương đồng đặt bên dưới làm thành một tủ quần áo nhỏ ba tầng…Khụ, cảm giác như là một chiếc bàn trang điểm vậy. Bên kia bàn thì đặt hai cây nến "Phục thức" tao nhã, đẳng cấp.

Sau đó là gian phụ ở sảnh chính. Sau bức bình phong [Núi Non Trùng Điệp], bố trí thành phòng đọc sách kiêm phòng nghỉ ngơi cho khách. Thậm chí bên án thư còn làm một cái giá sách lớn, trên giá sách bày một đống sách thật, mỗi một tầng để ba, năm cuốn.

Nam Tinh hiếu kỳ cầm lấy một quyển lật xem...

《Chăm sóc lợn nái sau sinh》:)))

Một cuốn sách khác, 《Tình yêu bị ép buộc của Nguyên soái trẻ tuổi Trung Hoa dân Quốc》 🥲

Lật mở một cuốn sách khác 《Tiếng Trung tập ③ (bắt buộc)》...

Lợi hại vậy, mấy cuốn sách này anh ấy lấy từ đâu ra vậy?

Ra khỏi gian chính, Nam Tinh đi đến nhà kho, bên trong cũng không có gì đặc biệt, bên trong sắp xếp một đống hòm, rương ngăn nắp, không gian đều chứa hàng trăm đồ, tương đương với một kho hàng trong game.

Bên trong xưởng thì dùng [Hương Trướng Bình Phong] ngăn cách thành hai không gian tách biệt. Tủ quần để sát tường, một trăm ô vuông trữ liệu, thuận tiện lúc chế có thể tùy tay lấy xuống. Một bên là bàn làm việc của thợ mộc, Nam Tinh cầm lấy một cái mài gọt, chắc đây là dụng cụ chế tác đồ bội sức.

Không gian bên còn lại càng rộng rãi hơn, trong quầy tủ bày một đống dược liệu. Rễ nhã, trạch tả, hạt cây đông quỳ(5). Tất cả chắc là lúc Tông Nhiếp làm nhiệm vụ thấy được liền mang về một ít... Thậm chí có có cả một ô 50 tổ than ô liu cũng để ở đây.

(5) Hạt cây đông quỳ:



Không cần phải nói, đây chính là phòng làm việc của hai người bọn.

Trên bàn đặt một chiếc lư hương ba chân và một cuộn nhang vòng đang cháy, hương thơm của gỗ thông nhè nhẹ bay bay tràn ngập căn phòng.

Nam Tinh nhìn một loạt bài trí của Tông Nhiếp, trong lòng gợn lên từng đợt nhưng lại không có đáp án cụ thể.

Đột nhiên, ánh mắt dần dần bị một cành mai trắng hấp dẫn, đó là một chiếc xanh ngọc bé cỡ bàn tay, bên trong chỉ cắm một cành khô khúc khuỷu, trên đầu cành chỉ có duy nhất một bông mai trắng nở rộ. Nhìn thì quạnh quẽ, vắng lặng nhưng khiến người ta như tìm được hy vọng để nắm bắt.

Khóe miệng lơ đãng cong lên.

Độ cong càng ngày càng rõ ràng.

Dường như lúc này như sáng tỏ tất cả, trái tim của cậu dường như vỡ oà trong niềm vui sướng lại khẩn trương vô cùng. Nam Tinh không thể chờ nổi, chạy ra hướng căn bếp.

Tông Nhiếp ngẩng đầu, nhẹ nhàng nở nụ cười với cậu, như dỗ một con mèo: "Còn bốn món nữa thôi... Đói bụng sao?"

Nam Tinh lắc đầu, rõ ràng tâm tình đang vô cùng xáo động như có một dòng nước vội vã muốn phá bờ mà dâng lên... Nhưng đầu óc lại trống rỗng, một câu cũng không nói lên lời.

Tông Nhiếp là người hiểu rõ, nhìn thấy cậu phản ứng không đúng, động tác trên tay liền dừng lại, nhẹ nhàng hỏi: "Làm sao vậy?"

"Em..."

Tông Nhiếp kiên trì chờ cậu mở miệng.

Bắt gặp đôi mắt biết cười ấy... Lần đầu tiên lại hiểu "Ánh mắt" này mang ý nghĩa gì. Thâm thúy, như một đáy hồ tĩnh lặng muốn hấp dẫn lấy đối phương.

Nam Tinh kích động vô cùng, buộc miệng thốt lên: "Tông ca, anh phá sản rồi sao?"

Không đúng!

"Anh phá sản cũng không, em sẽ nuôi anh."

Cậu có tiền, cũng không thiếu tiền!

A phi, lại nói sai rồi

Ý là..

Ý là mấy cái đồ trang trí đó, trong đó nguyên một giá sen đá, nhìn sơ quá cũng phải hơn trăm chậu, tất cả đều là những đạo cụ phải nạp tiền mới có á.

Tông ca còn chưa bao giờ mở rương, chỉ có thể là mua từ người khác... Đối phương từ đầu tiết kiệm như vậy, mua nguyên mấy trăm chậu sen đá, chắc hầu bao bây giờ còn chẳng còn đồng nào đi.

—----

Em quá nhầm bé ơi, sao em lại nghĩ chồng em nghèo hả. Ảnh nghèo nhưng ảnh giàu trí 😂😂