Tạm Biệt Versailles

Chương 61



Antonia xem bản báo cáo tiến độ xây dựng nhà máy điện ở Versailles và Paris.

Việc thiết kế nhà máy điện tiến hành theo kế hoạch, cùng lúc đó việc cải tạo hệ thống nguồn nước cung điện Versailles và Paris cũng được đốc xúc, bởi vậy Nikola bắt đầu lập kế hoạch trải mạng lưới điện. Paris rộng lớn, cần một, hai năm mới hoàn thành. Trong khi đó mạng lưới điện cung điện Versailles trên cơ bản đã gần hoàn thành.

Hiện tại phòng nghiên cứu của Tesla đã chế tạo xong máy phát điện, dự tính chờ nhà máy điện hoàn thành, toàn bộ cung điện sẽ phát sáng.

Có thể đoán trước việc kinh doanh nến trong cung sẽ chững lại. Nhưng mọi người đều hiểu lắp mạng lưới điện và đèn chưa xong, phải chờ đến khi nhà máy điện chính thức đi vào hoạt động mới có đèn, vậy nên giá bán nến không sụt giảm.

Điều khiến mọi người thoải mái hơn cả là vấn đề vệ sinh được cải thiện. Sự thật chứng minh, nhà vệ sinh là điều kiện quan trọng nhất giúp xử lý nước bẩn và chất thải phóng uế.

Xây dựng nhà tắm và nhà vệ sinh trong cung điện Versailles là công trình khổng lồ, bởi vậy Versailles mở ba loại phòng tắm thỏa mãn các nhu cầu khác nhau của quý tộc. Phòng tắm đơn đắt nhất, giá ba Franc, nhà tắm công cộng rẻ nhất chỉ cần mười xu.

Mùa xuân năm nay cuộc sống hoàng cung cải thiện, đặc biệt không còn mùi hôi.

Antonia quan tâm vấn đề sức khỏe hơn cả. Theo tài liệu bác sĩ gửi, tỷ lệ bệnh đau dạ dày đã giảm dần so với mười năm trước.

Cô trích lại một số tài liệu có tính thuyết phục, lệnh Henriette gửi cho ban biên tập “Rheinische Zeitung”, giải thích với người dân tạm thời chịu cảnh thành phố bụi bay mờ mịt một thời gian, cuộc sống sau này của họ sẽ tốt hơn.

Dự tính năm nay công cuộc cải tạo Paris sẽ hoàn thành.

Cùng lúc đó, Nikola gửi thư cho Antonia, nói món đồ chơi lúc trước tặng cô đã hoàn thành.

Lúc Antonia tới phòng nghiên cứu của Nikola, phòng hâm nóng đã được cải tạo. Trên bàn bày đầy chai lọ, ở giữa đặt chiếc hộp kim loại.

“Lại là dụng cụ kỳ quái gì đây?”

Antonia quan sát cỗ máy kỳ lạ một lúc. Đó là một chiếc hộp kim loại vuông vắn, có thể mở ra từ bên ngoài.

“Lò vi sóng.” Nikola mỉm cười đáp: “Thời điểm tôi chết, nó vừa được ra mắt. Vậy nên tôi chỉ nghe nói nguyên lý, chưa từng chứng kiến tận mắt. Tôi phải mất một thời gian dài nghiên cứu, chỉnh sửa công suất.”

Anh đặt hai cốc chocolate vào lò vi sóng, xoay chốt mở.

Âm thanh vù vù vang lên.

Antonia tưởng tượng cảnh bên trong, chiếc hộp này thực sự có thể hâm nóng đồ ăn?

“Thật ra sau khi nghiên cứu nguyên lý xong, làm nó cũng không khó. Bộ phận trung tâm là một trụ điện từ, sau khi bật điện nó sẽ kích hoạt sóng điện từ tần số cao, chấn động hơi nước thức ăn, ma sát sinh nhiệt.”

Một tiếng “đinh” vang lên.

Antonia còn chưa kịp phản ứng, Nikola đã thành thục mở cửa, cầm cốc chocolate nóng ra, thả chiếc thìa nhỏ vào trong, “Độ ấm vừa đủ, nếm thử không?”

Nhanh quá. Antonia cầm cốc, cảm giác hơi nóng bốc lên.

Trên cốc phủ lớp bọt biển mịn màng, thìa bạc xoay đều, gợn nước chuyển sang hình xoắn ốc. Mùi hương ngọt ngào xộc vào mũi, đúng là chocolate cô thích nhất.

Cô nhấp hớp nhẹ, hương cacao đặc trưng dung nhập cơ thể. Ngọt nhưng không ngấy, bơ và sữa kết hợp hoàn hảo, cô còn ngửi thấy mùi nhục đậu khấu và đinh hương thơm lừng.

Antonia mỉm cười, “Ngon lắm.”

Khác với chocolate nóng do người trong cung chế biến, vị cốc chocolate này có phần mịn màng hơn.

Antonia hứng thú nhìn cỗ máy đun nóng thức ăn trong thời gian ngắn, “Chế tạo lò vi sóng khó không?”

“Không khó. Chỉ cần nguồn điện và điện áp cố định, bật điện lên lập tức dùng được.”

“Tôi có thể đặt hàng nhà giả kim thuật sư mấy chiếc không?” Antonia cười hỏi: “Nếu không lần nào thèm chocolate nóng, tôi lại phải chạy tới chỗ anh.”

“Không thành vấn đề.” Nikola nhún vai, không chút để ý nói: “À, đúng rồi, dạo này tôi khá rảnh. Tôi đang nghiên cứu công nghệ biến chocolate thành thể rắn.”

Thật ra anh có vô số nghiên cứu kỳ quái, tuy vô dụng nhưng mang lại tri thức lớn, ví dụ như sản xuất rượu vang đỏ không chua, hoặc phương pháp chăn nuôi và chế biến vịt trời.

Nikola rất thích đánh giá và thưởng thức đồ uống, đương nhiên chocolate thịnh hành toàn thế giới nằm trong phạm vi nghiên cứu của anh.

Antonia thích chocolate nóng, khi chết không thể nếm chocolate hiện đại. Là một con quỷ lại không thể ăn uống, thật sự quá đáng tiếc.

Tuy công nghệ sản xuất chocolate không khó khăn, nhưng có chút phiền toái, đặc biệt cần dây chuyền xử lý chuyên biệt.

Vì thế Nikola giao nhiệm vụ ra ngoài. Đầu tiên anh mời Lavoisier ăn cơm, sau đó thảo luận với anh ta việc buôn bán, gia công sữa tươi thành sữa bột.

Lavoisier không hổ xuất thân luật sư, hiện tại còn là chuyên viên thuế của Vương thất, nhanh nhạy nhận ra tiềm năng kinh doanh. Nhờ Nikola tận tình dạy cách xử lý, khử trùng, thêm đường, rây lọc, phơi khô, anh ta đã thiết kế xong dây chuyền xử lý chuyên biệt, còn cả kế hoạch sau này buôn bán thế nào.

Cứ vậy mọi chuyện được quyết định! Lavoisier bắt đầu tiến hành thí nghiệm, không chút ngại ngùng kéo Thái Tử vào hỗ trợ, cùng nhau thảo luận linh kiện chế tạo máy móc.

“Hiện tại tôi đã sản xuất được mẻ sữa bột đầu tiên. Ngoài ra tôi cũng thí nghiệm thành công tốc độ nghiền và độ ấm thích hợp, tách hạt cacao từ quả cacao.”

Nikola chỉ mấy chiếc bình trên bàn, “Nếu thuận lợi, rất nhanh sẽ xong.”

Trên bàn bày một đống chai lọ thủy tinh đặt thẳng hàng cạnh nhau. Bình màu rám nắng là bột cacao, bình màu trắng đục là bơ cacao, thoạt nhìn sáng lấp lánh.

Antonia tò mò hỏi: “Dây chuyền phức tạp không?”

“Không tính phức tạp.”

“Tôi thử được không?”

“Cô?” Nikola chế nhạo, “Cô nấu ăn bao giờ chưa? Có lẽ ngay cả hâm nóng cơm cũng không biết.”

Antonia hừ mạnh, “Tôi chứng kiến người ta hâm cơm ở Versailles mấy trăm năm! Anh nghĩ tôi rảnh rỗi tới mức nhớ công thức làm bánh sừng bò?”

“Giỏi quá.” Nikola khoa trương gật đầu, “Vậy để tôi kiến thức thêm đi.”

Tuy anh nói vậy, nhưng vẫn tận tâm giải thích, hai người bắt tay vào làm.

Nikola đun sôi nước, đặt ba chiếc bát vào trong nước, bắt đầu đun cách thủy.

Bơ cacao từ từ hòa tan, giống hệt phép thuật kỳ diệu, giây sau hóa thành chất lỏng trong suốt không mùi.

Nhưng sau khi thêm đường trắng, bột cacao và sữa bột, mùi hương ngọt ngào ấm áp giống hệt chocolate sữa hòa tan tỏa ra. 

“Theo công thức cần hai thìa bơ, càng mềm càng tốt.” Nikola nói với Antonia.

Antonia ngẫm nghĩ, lần lượt cho nửa thìa, hai thìa và hai thìa rưỡi vào ba bát.

Nikola cầm cây gậy hình tròn kỳ lạ xoay đều, sau đó dùng thìa thong thả khuấy ba thìa ở ba bát.

Anh từ tốn khuấy, hương chocolate thơm nức mũi quanh quẩn bên bọn họ, bầu không khí dần trở nên mềm mại ngọt ngào.

Antonia hít mấy hơi, quan sát Nikola.

So với các thiếu niên khác, anh có làn mi cong và sống mũi cao thẳng, dưới ánh đèn nét mặt có chút lạnh lùng, rồi lại bởi vì đang chuyên chú làm việc mà thêm vẻ thành thục.

Lông mi cong dài màu đen, không giống lông mi vàng của cô. Màu đen có vẻ tao nhã.

Chỉ làm chocolate thôi, sao lại chăm chú đến vậy?

Antonia mím môi.

Dung hợp dòng máu phương đông người Slav, khí chất khác xa bọn họ.

Có lẽ bởi vì trong mắt cô, tóc vàng có phần ồn ào huyên náo, cũng có thể cô chính là đại diện tiêu biểu chốn hư ảo kệch cỡm này.

Kiếp trước Antonia đón ý nói hùa bọn họ, thậm chí suýt quên mình là ai. Kiếp này cô gặp một người đàn ông.

Trên người anh có hơi thở u buồn thần bí, luôn ra vẻ không quan tâm, nhưng thời khắc mấu chốt lại khiến cô yên lòng.

Antonia có chút thất thần. Chờ Nikola quấy bát xong, lẻng xẻng cầm lại đây, cô phát hiện chocolate không đồng nhất trong các bát đã cô đọng, cắt thành ô vuông nhỏ đặt trên đĩa sứ trắng.

“Màu càng nhạt, hàm lượng sữa càng cao.” Nikola nói: “Cô có thể nếm thử xem thích loại nào.”

Antonia tiện tay bỏ một viên vào miệng.

Cảm giác cứng rắn của chocolate khiến cô có phần ngạc nhiên, nào ngờ khi vào mồm lại mềm mại tan chảy. Hương chocolate đậm đà, ngọt ngào lôi cuốn mê hoặc đầu lưỡi.

Chocolate nóng là món cô thích nhất, nhưng mỹ vị trước mắt không kém chị em của nó là bao.

“Đun chocolate lửa vừa, lại khuấy mạnh, hơn nữa vừa rồi cho cả đống bơ, vậy nên vừa ăn sẽ tan chảy.” Nikola sát phong cảnh.

Antonia nháy mắt nhận ra, có lẽ đây là thí nghiệm của anh, còn cô là vật thí nghiệm.

Cô nuốt chocolate, lại bỏ một viên vào miệng.

Ăn xong, Antonia ngẩng đầu, “Trong lúc nhấm nháp, nếu lời giải thích của đầu bếp không khiến mỹ vị ngon hơn, vậy im lặng là lựa chọn tốt nhất.”

Nikola phì cười.

Không biết từ lúc nào chóp mũi thiếu nữ dính vệt chocolate, có lẽ do anh đông cứng chocolate không đúng cách, vừa sờ đã mềm, sau đó bị cô quệt vào mũi?

Nikola nghĩ vậy, giơ tay chạm vào chóp mũi mềm mại, lau vệt chocolate.

Antonia im lặng, đôi mắt trợn tròn.

Hương chocolate vẫn chưa tản đi, quanh quẩn bên bọn họ.

Nháy mắt không khí trở nên xấu hổ.

Lúc này Nikola mới nhận ra mình vừa làm gì.

Đáng chết…

“Ừm…” Anh vội vàng lên tiếng, kết quả đại não đình chỉ năng lực tổ chức ngôn ngữ, “Dính chút chocolate… ý tôi là… dính mũi cô…”

Giống như càng không xong.

“…” Nikola hít sâu một hơi, cảm giác trái tim không thể khống chế, máu dồn lên cao, ma sát nhiệt lượng với mạch máu.

“Tôi phải xem số liệu, cô mang chocolate về đi.”

“À, được.” Antonia đáp chậm nửa nhịp, “Cảm ơn anh… tôi đi đây.”

“Ừ. Hẹn gặp lại.”

Chờ Antonia đi rồi, anh mới dần tỉnh táo.

Nikola giơ tay, vệt chocolate dính ngay đầu tay, vậy nên những gì vừa rồi xảy ra là thật.

Không ổn…

Thân là người đàn ông sống hai kiếp, tuy anh chưa bao giờ yêu đương, nhưng anh nhạy bén phát hiện manh mối kỳ lạ.

Mấy ngày qua anh đang làm gì? Chế tạo lò vi sóng, tìm Lavoisier buôn bán sữa bột, làm chocolate… Đúng là anh hứng thú mấy thứ kỳ lạ, nhưng anh có trí nhớ kinh người, vừa gặp không quên, không nhất thiết tự mình động thủ.

Từ khi xuyên không tới đây, hiểu bản thân phải trải qua những gì, người đầu tiên anh quen là cô. Đương nhiên, cô không biết anh.

Nikola biết lòng người dễ đổi, rất nhiều chuyện không thể lay động anh. Anh lạnh lùng bàng quan quan sát hết thảy, mặc kệ cô gái nhỏ lựa chọn, thờ ơ nhìn bức tranh cổ điển đã sớm loạn xạ.

Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ một ngày nọ sẽ bị bức tranh hấp dẫn, còn bị kéo vào trong trang.

Dòng sông Seine chảy xuôi, điệu Waltz xoay tròn giống nụ cười thiếu nữ. Không phải những con chữ lạnh băng in dấu lịch sử, mà là lịch sử ngay gần trước mắt.

Nikola khó có thể miêu tả cảm giác đột ngột nảy sinh.

Giống như chồi non mềm mại phá vỡ tầng băng giá rét, từ đây về sau sông băng vỡ vụn, không thể ngăn cản sắc xanh biết.

“Người có khí chất nghệ thuật có nên kết hôn?” Câu hỏi năm đó của phóng viên văng vẳng bên tai.

Nikola trả lời như thế nào.

Nikola trẻ tuổi đáp: “Đối với một nghệ thuật gia, tôi nghĩ nên; đối với một nhạc sĩ, tôi nghĩ nên; đối với một tác giả, tôi nghĩ nên; đối với một nhà khoa học, tôi nghĩ không nên.”

“Bởi vì… Nếu nhà khoa học trao tình yêu mãnh liệt cho người phụ nữ mình thương, anh ta sẽ dâng hết thảy.”

Anh chần chờ vài giây, “Như vậy thật đáng tiếc.”

“Bởi vì đôi khi tôi cũng cảm thấy… cô đơn.” (*)

_____

Một số bình luận của cư dân mạng Trung:

– Khóc chết mất.

Cuối cùng Nikola cũng nhận ra tình cảm với nữ chính

Chúc mừng!!!

– Chẳng lẽ lựa chọn phương án không não, cam nguyện làm tình nhân! Bởi vì ảnh hưởng tôn giáo và nền văn minh phương Tây, Pháp thiết lập chế độ một vợ một chồng. Dưới tình huống như vậy, Vương thất còn có thể nghĩ ra trò công khai tình nhân, thỏa mãn dục vọng thân dưới.

– Vấn đề người thừa kế tương lai nước Pháp giải quyết kiểu gì?