Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 117



Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

**********************

Thật ra Tiêu Chiến cũng không có nghĩ nhiều như bọn họ nghĩ, cậu thật lòng không cảm thấy quá trình chế tác hương liệu của mình có cái gì phải giấu giếm.

Đây vẻn vẹn chỉ là một bước chế tác mà thôi, cốt lõi chính là kinh nghiệm của cậu khi khống chế tin tức tố, kết hợp hai cái này mới là mấu chốt, cũng không phải nhìn thấy quá trình cậu chế tác hương liệu là có thể tùy tiện trộm đi được.

Cho nên cho dù phát sóng trực tiếp, cho dù là nói với Lý Ân và Lâm Uyên thì có quan hệ gì.

Không có nhiều phân tích thực tế, nghe và xem có thể được sử dụng sao?

Đương nhiên là không có khả năng, nếu không có khả năng thì không có gì phải sợ.

Thế nên Tiêu Chiến hào phóng trình bày quá trình chế tác hương liệu, suy nghĩ cùng với việc khống chế tin tức tố, đối với Lý Ân cùng Lâm Uyên nói một lần, cậu nói dễ dàng, nhưng Lý Ân cùng Lâm Uyên đều hiểu được, muốn bọn họ chính xác dựa theo khống chế của cậu để khống chế tin tức tố, cần tốn một thời gian đi thực hành học tập, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Ngay cả sau khi thực hành rất nhiều lần cũng có thể thất bại.

Bởi vì mỗi người đối với việc kiểm soát chính xác tin tức tố không giống nhau, còn có một loại khác chính là, Omega cũng là phân gien cao thấp. Và gien ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng của tin tức tố, sự khác biệt này không phải là kiểm soát thì có thể thay đổi, đây là khoảng cách.

Cũng vì điểm này, để cho Lý Ân cùng Lâm Uyên nhìn thấy hy vọng đồng thời cũng chiếm được tuyệt vọng.

Bọn họ nhất trí cho rằng, Tiêu Chiến rất có khả năng là Omega gien cao cấp, hơn nữa tuyệt đối là một bậc gien trên S.

Đêm đó giao lưu kết thúc, Tiêu Chiến rời khỏi phòng trước, Lý Ân cùng Lâm Uyên sau khi cậu đi, trầm mặc rất lâu.

Cuối cùng vẫn là Lâm Uyên phá vỡ sự im lặng trước: Cậu nói... Cậu ta có phải là người đó không...

Lý Ân: Giống như tôi nghĩ, chỉ làm thế nào có thể, tuyến thể không bị hỏng rồi sao?

Lâm Uyên: Ngoại trừ hậu thế của người đó ra, tôi không cảm thấy còn có ai có thiên phú như vậy, trừ phi... anh ta vẫn còn sống, nhưng điều đó thậm chí còn khó xảy ra hơn nữa.

Không thể nào...

Lý Ân: Cho dù có phải hay không, tất cả những gì xảy ra ở đây tối nay, chúng ta phải giữ miệng của chúng ta, không thể gây rắc rối cho cậu ta.

Lâm Uyên: Điểm này tôi tự nhiên biết, kỳ thật tôi cảm thấy nếu thật sự là cậu ấy, có vị đại nhân kia bảo hộ, ngược lại an toàn hơn.

Lý Ân: Đúng vậy, Thần Thú đã không bỏ rơi chúng ta.....

Rời khỏi quang võng, Tiêu Chiến liền thấy Vương Nhất BCz đi tới, dịu dàng nhìn cậu: " Không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi đi. "

Không hỏi kết quả trao đổi giữa cậu và Công hội hương liệu sư, tựa như những người đó cùng việc hắn nghỉ ngơi không quan trọng bằng, Tiêu Chiến đưa tay ôm lấy thắt lưng hắn, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Sau một tuần báo danh, khảo hạch hương liệu sư rất nhanh đã đến.

Trận sát hạch đầu tiên là chứng thực tư cách.

Tất cả các thí sinh đăng ký tham gia sát hạch, cần phải nộp một bản sao hương liệu đã hoàn thành, để công nhận đủ điều kiện tiêu chuẩn tham gia sát hạch hay không.

Trận sát hạch đầu tiên này cơ hồ tương đương không có bất kỳ khó khăn nào.

Kiểm tra hoàn toàn là ý thức tự giác và nhân phẩm của thí sinh.

Mặc dù dùng phương thức sát hạch như vậy, cũng sẽ không có vấn đề gì, bởi vì bắt đầu từ trận sát hạch thứ hai, thí sinh phải có mặt tiến hành sát hạch, cho nên trong quá trình có gian lận hay không, có dùng tác phẩm của người khác tiến hành kiểm tra tư cách hay không, sẽ toàn lộ ra khi sát hạch tại hiện trường chân chính.

Bởi vì đối với lần sát hạch hương liệu này, bắt đầu từ trận sát hạch thứ hai, áp dụng phương thức giám khảo 1 chọi 1, cũng chính là một vị thí sinh trong thời gian thi phối hợp với một vị giám khảo lão sư, mà lão sư phụ trách làm giám khảo cũng không phải là hương liệu sư do Công hội hương liệu sư phân công phụ trách như trước kia, mà là do quân đội tiếp quản, chính là vì triệt để loại bỏ khả năng gian lận.

Chỉ là yêu cầu về sát hạch thứ hai, vẫn chưa được công bố.

Đơn thuần từ trận thi đầu tiên mà xem, lại không khác gì khảo hạch của Công đoàn hương liệu sư trước kia.

Có thể nói đối với người không biết mà nói, đây hoàn toàn là một cái hố trời.

Lúc này Tiêu Tán đang xem quy chế thi.

Nhìn thấy quy chế thi quen thuộc, tâm trạng Tiêu Tán liền vững vàng.

Lúc trước cậu ta còn tưởng rằng xảy ra chuyện của An Liệt Ninh, khảo hạch hương liệu sư lần này sẽ bất đồng với trước kia, lại không nghĩ tới vẫn giống nhau.

Cứ như vậy, cậu ta cũng không có gì phải lo lắng.

Ánh mắt dừng ở hộp gỗ trên bàn, lúc trước hắn còn muốn lén tìm người đem những hương liệu này phân giải tinh chế ra dịch linh thực, để hắn một lần nữa chế thành hương liệu.

Nếu quy củ thi cử cũng không thay đổi, trực tiếp dùng cái này cũng sẽ không có người biết.

Cho dù biết đến hỏi cậu ta liền phủ nhận không phải mình là xong rồi, về phần người khác nhất định muốn hiểu lầm cậu ta có thể có biện pháp gì.

Tiêu Tán cảm thấy mình làm như vậy hoàn toàn sẽ không có vấn đề gì, chỉ là thay đổi một cái hộp cho hương liệu, liền cho người đưa đến hội trường nhận định tư cách chỗ Công hội hương liệu sư.

Làm xong những thứ này, Tiêu Tán nhịn không được chạy đi tìm Tiêu Đỉnh, bởi vì cậu ta đã không kìm nén được niềm vui sướng trong lòng.

Cậu ta đã nghĩ đến, chờ Công hội hương liệu sư kiểm tra được hương liệu của mình, nhìn thấy tên của mình, biểu tình sẽ kinh ngạc như thế nào.

Tiêu Đỉnh nhìn vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của hắn, nhịn không được nhếch khóe môi: " Hôm nay tâm tình sao lại tốt như vậy, có chuyện gì xảy ra sao? "

" Đương nhiên có, vừa rồi ta bảo tùy thị đưa hương liệu đến nơi nhận định tư cách chỗ Công hội hương liệu sư, còn lại chính là chờ kết quả."

Nói xong như vậy dừng một chút, tươi cười trên mặt có chút thu liễm, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, " Lúc trước ta còn rất lo lắng, dù sao cũng có chuyện của An Liệt Ninh ở phía trước, còn tưởng rằng quy củ khảo hạch hương liệu sư năm nay sẽ thay đổi, kết quả nhìn thấy quy định khảo hạch đầu tiên giống như những năm trước, ta liền kiên định, ngươi nói xem Nhị hoàng huynh rõ ràng phụ đã trách vụ án của An Liệt Ninh, lần này gã phụ trách chuyện khảo hạch hương liệu sư, sao còn không để ở trong lòng như vậy?"

Tiêu Đỉnh nhìn Tiêu Tán rõ ràng được tiện nghi còn khoe khoang, đôi mắt ôn nhu nhìn hắn: " Nhị hoàng huynh không để ở trong lòng, còn không phải là tiện nghi cho ngươi!"

Dứt lời nhẹ nhàng điểm mũi đối phương, vẻ mặt sủng nịch.

Tiêu Tán nhất thời cười ôm lấy cánh tay gã, làm nũng nói: " Ngươi nói bọn họ lúc kiểm duyệt phát hiện ra hương liệu có thể chữa khỏi thời kỳ xao động là của ta, nên có biểu tình gì, đến lúc đó ta còn muốn nói, không phải ta a, ta không phải chủ tiệm Đào Tử, các ngươi ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, nhưng bọn họ lại hết lần này tới lần khác tin tưởng ta chính là người đó, hình ảnh này liền khiến ta thật vui."

Tiêu Đỉnh trên mặt lộ ra nụ cười, đáy mắt lại nổi lên lãnh ý cùng chán ghét: " Ngũ đệ cũng không nghĩ tới, vạn nhất có người đi quang võng cầu chứng cứ, ngươi nên làm cái gì bây giờ? "

" Không có chuyện đó, ta đã nói ta không phải, bọn họ đi hỏi thì có thể như thế nào đây, cũng không cho phép người khác ngoại trừ người đó làm ra hương liệu có thể chữa khỏi thời kỳ xao động sao?"

" Ngũ đệ xem ra đã nghĩ kỹ hết thảy, vậy ta liền yên tâm."

Sau khi nhận xong các hương liệu hoàn chỉnh để xác nhận tư cách do thí sinh nộp, Công hội hương liệu sư đã nhanh chóng triển khai thẩm định tư cách.

Đối với khảo hạch hương liệu sư năm mới, tất cả mọi người đều rất coi trọng.

Đây là chuyện vì Đế quốc tìm kiếm nhân tài ưu tú, là chuyện có ích cho Đế quốc cùng với công chúng, tất cả mọi người đều đầu tập trung đến 200% nhiệt tình.

Bởi vì Omega tham gia khảo hạch phân bố trong phạm vi tinh vực toàn Đế quốc, nhân số rất đông.

Cần hương liệu sư làm thêm giờ để xem xét trình độ.

Khi nhân thủ không đủ, Lý Ân và Lâm Uyên cũng sẽ không nhàn rỗi.

Đột nhiên cửa phòng khép hờ bị đẩy ra, một hương liệu sư Omega trẻ tuổi chạy vào, trên trán đầy mồ hôi, đôi mắt đen lại trong suốt: " Hội trưởng, Lâm lão sư, các ngài mau đến xem một chút. "

" Có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy?" Lý Ân nhìn người hoảng hốt chạy vào, đứng lên hỏi.

" Ngài nên tự mình đi xem một chút đi, nói không được, tôi... chúng tôi cũng không chắc chắn. "

Nghe Omega nhỏ nói xong, Lâm Uyên đứng lên, trên mặt mang theo vài phần hứng thú: " Xem ra là có hương liệu bất ngờ xuất hiện? "

Những lời này của y vừa dứt, trên mặt Omega nhỏ hiện ra vẻ mặt cổ quái.

Hội trường kiểm duyệt vốn yên tĩnh, lúc này ồn ào một mảnh, không biết là ai hét lên: " Đừng ồn ào nữa, hội trưởng và Lâm lão sư đến rồi."

Hội trường lập tức trở nên yên tĩnh, đám người vốn vây quanh tản ra.

Lý Ân và Lâm Uyên đi theo phía sau Omega nhỏ bước nhanh tới.

Chú ý tới bàn làm việc lộn xộn, hương liệu tản ra, Omega nhỏ xoay người nói: " Hội trưởng Lâm lão sư, vừa rồi khi tôi kiểm tra cho hương liệu này, phát hiện nó có độ tinh khiết lên tới 95%, tôi không dám xác định, lại tìm những người khác làm bài kiểm tra riêng biệt, kết quả của chúng tôi đều là 95%."

Dứt lời, hội trường rộng lớn lúc này yên tĩnh lại chỉ còn tiếng hô hấp.

Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, đều là từ trong mắt nhau thấy được kinh ngạc.

Lâm Uyên cố gắng đè nén rung động trong lòng, đưa tay cầm lấy tư liệu trên bàn, trên cùng chính là tờ thông tin người nộp hương liệu này.

Trong cột tên rõ ràng viết hai từ: Tiêu Tán.

Tiêu là quốc họ của hoàng gia Đế quốc, không tồn tại người giả mạo Ngũ điện hạ.

Hai chữ này làm cho Lý Ân cùng Lâm Uyên đều theo bản năng nhíu mày.

" Chuyện này tôi biết rồi, tôi và lâm Uyên lão sư sẽ làm thêm kiểm tra, mọi người tiếp tục làm việc đi."

" Vậy đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Ngũ điện hạ cũng có thể chế tác ra hương liệu trị liệu thời kỳ xao động?"

" Tôi không nhớ là có nghe nói Omega hoàng thất có thiên phú?"

" Có phải cậu nhớ lầm hay không, người có thiên phú không phải là Omega hoàng thất, là tiền Vương hậu chứ, muốn nói người có thiên phú xác suất lớn nhất cũng nên là Tứ điện hạ, đáng tiếc..."

" Quên đi đừng thảo luận, mau làm việc đi."

" Tan đi."

Trong tiếng bàn tán, Lý Ân và Lâm Uyên trở lại văn phòng.

Hương liệu được thu lại đặt ở giữa bàn hai người.

Giờ khắc này hai người ai cũng không có mở miệng, sắc mặt lại nhất trí khó coi.

Cuối cùng vẫn là Lâm Uyên phá vỡ sự im lặng đầu tiên: " Bây giờ cậu nghĩ sao? "

" Kẻ vô sỉ, đồ trộm cướp!"

Nghe bạn cũ dùng sức lớn mắng ra hai câu này, Lâm Uyên có chút dở khóc dở cười, rồi lại vô tâm nói giỡn, bởi vì ông cũng muốn mắng người.

" Trước tiên cần chứng cứ." Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, loại thời điểm này càng cẩn thận càng tốt.

Lý Ân gật đầu: " Tôi có hương liệu trong cửa hàng của cậu ấy, tôi tìm đến chúng ta xem một chút. "

" Được." Lý Ân mở tủ ra, tìm ra hương liệu hắn cẩn thận cất giữ.

Lâm Uyên nhìn hắn luyến tiếc lấy ra một hộp, nhịn không được nói: " Cậu đây là tích lũy bao nhiêu rồi? "

Lý Ân cẩn thận khép tủ lại, liếc mắt nhìn Lâm Uyên một cái: " Đừng kinh ngạc như vậy, kinh ngạc làm cái gì, nói giống như chính cậu không vậy đó. "

Một câu khiến Lâm Uyên nghẹn lời, gật gật đầu: " Được, ở điểm này hai chúng ta thật đúng là không ai có thể chê cười ai, nhanh mở cái hộp ra."

" Gấp như vậy làm cái gì, lúc này phải giữ gìn nguyên vẹn, lỡ phá hỏng thì làm sao bây giờ." Lý Ân thật cẩn thận mở cái hộp ra, lộ ra hương liệu màu đỏ bên trong, một mùi hoa tường vi ngọt ngào phiêu tán ra.

Lý Ân cùng Lâm Uyên nhất thời cười rộ lên: " Mặc kệ bao nhiêu lần, mùi vị này vừa xuất hiện, tâm tình của tôi liền được thả lỏng như chưa từng có. "

" Ừm, cậu nói không sai." Lý Ân gật đầu phụ họa cũng là vẻ mặt sung sướng.

" Mau nhìn xem, trên cái này có dấu hiệu gì không."

Lý Ân cẩn thận lật hương liệu trong tay lại, xoay chuyển nhìn qua một lần, cuối cùng lắc đầu: " Không có. "

" Cậu ấy sẽ không bất cẩn thận như vậy chứ?" Lâm Uyên không tin đem hương liệu trong tay hắn lấy tới, chính mình lại tìm một lần nữa, sự thật chứng minh là cái gì cũng không có.

Hai người liếc nhau, cũng có chút không thể tin được.

" Hỏi một chút đi." Lý Ân cảm thấy cuối cùng cũng chỉ còn lại một con đường để đi.

Lâm Uyên gật đầu.

Hết chap 117.