Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 140



Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

***********

Trên quang võng đối với việc muốn Vương Nhất Bác đăng cơ, tỷ lệ chỉ cao không thấp.

Nhưng Vương Nhất Bác lại chậm chạp không trả lời, trong khi mọi người còn đang suy đoán tâm tư của hắn.

Quân khu công bố: Đại lễ đăng cơ sẽ được tổ chức trong ba ngày tới, mời mọi người đến lúc đó nhớ tham gia.

Tin tức vừa được công bố, lập tức khiến công chúng bàn tán sôi nổi

[ Đến chưa, đã đến chưa? ]

[ Rốt cục chờ được rồi, trái tim tôi trong nháy mắt đã vững vàng! ]

[ Nguyên soái sau này chính là Bệ hạ, Tứ điện hạ chính là Vương hậu,ha ha, cảm giác thật ngọt a! ]

[ Bái phục phía trên, không có đường tự mình có thể tìm đường ăn, ha ha! ]

......

Khác với sự náo nhiệt trên mạng, Tiêu Chiến vẫn an ổn sống cuộc sống nhỏ của mình.

Cũng không có bởi vì thân phận của Vương Nhất Bác sắp thay đổi mà có gì khác nhau, nếu như nói có chỗ nào khác nhau, chính là gần đây Vương Nhất Bác rất bận rộn, thường xuyên đêm khuya mới trở về.

Buổi sáng trời chưa sáng đã rời đi, nếu không phải mỗi ngày cậu đều cố ý chờ hắn trở về mới đi vào giấc ngủ, hai người rất khó gặp mặt một lần.

Sáng hôm đó, Tiêu Chiến tỉnh lại, liền nhìn thấy trên bàn có một cái hộp tinh xảo.

0520 nói với âm thanh đáng yêu: " Đó là món quà sư tử lớn để lại cho chủ nhân đó."

" Quà gì?" Tiêu Chiến cười hỏi nó, 0520 lắc đầu, " Tôi không biết, 0520 không nhìn trộm!"

Tiêu Chiến mở cái hộp ra, chỉ thấy bên trong có một bộ lễ phục màu trắng.

0520 trèo lên ghế dùng màn hình nhìn vào bên trong hộp: " Thật là một bộ đồ đẹp, là sư tử lớn chuẩn bị cho chủ nhân tham gia đại lễ đăng cơ mặc sao?"

" Hẳn là vậy."

" Chủ nhân, chúng ta có phải sẽ chuyển về hoàng cung không?"

" 0520 không muốn chuyển về đó sao?"

Có lẽ nếu Vương Nhất Bác làm vua, bọn họ phải trở về.

" Nơi có chủ nhân chính là nhà của 0520, lần này trở về, có sư tử lớn ở đó, hẳn là sẽ không có người khi dễ chủ nhân nữa, 0520 cũng sẽ bảo vệ chủ nhân!"

Tiêu Chiến nghe vậy đưa tay sờ sờ cái đầu to 0520: " 0520, kẻ xấu đã bị sư tử lớn đánh bại, sau này sẽ không có người khi dễ chúng ta."

" Thật sao, chủ nhân."

" Ừm, thật đấy."

Nhận được câu trả lời khẳng định, ^_^ xuất hiện trên màn hình của 0520.

Ngày tiến hành đại lễ, tất cả dân chúng ở tinh cầu thủ đô từ trong nhà đi ra, trong tay bọn họ cầm hoa tươi, bước chân nhất trí hướng về phía hoàng cung mà đến.

Họ sẽ ban phước cho vị vua mới của họ.

Nguyện Thần Thú vĩnh viễn chiếu cố hắn.

Lúc này Tiêu Chiến ngồi trên xe bay, trên người mặc lễ phục màu trắng làm nổi bật thân thể thon dài của cậu.

Thích Vụ ngồi bên cạnh quay sang hỏi: " Có khẩn trương không?"

Tiêu Chiến nhẹ nhàng gật gật đầu: " Có một chút."

" Đừng lo lắng, hắn sẽ ở dưới chờ con đi cùng." Thích Vụ cầm tay cậu, cười nói, " Tiêu Chiến tương lai bất luận phát sinh chuyện gì, cữu cữu đều sẽ ở bên cạnh con, cho nên đừng sợ."

Cảm thấy những lời này của Thích Vụ tựa hồ có ý gì đó, chỉ là không đợi Tiêu Chiến mở miệng hỏi, xe bay chở bọn họ chậm rãi đi vào làn đường được chỉ định.

Ngoài cửa sổ xe là dân chúng tay cầm hoa tươi, xe bay chậm rãi từ trước mặt bọn họ chạy qua, cậu nghe thấy trong đám người truyền đến tiếng thét chói tai: " A —— là Tứ điện hạ, là Tứ điện hạ!!!!"

Thanh âm có lực xuyên thấu, dẫn dắt đám người cũng kêu lên.

Tiêu Chiến kinh ngạc, nhịn không được cười rộ lên, hướng về phía mọi người ngoài cửa sổ cười phất phất tay.

Thấy cậu phất tay, đám người vây quanh hai bên càng thêm sôi trào.

Thích Vụ đem một màn này thu vào trong mắt, trái tim lơ lửng lặng lẽ buông xuống: " Tiêu Chiến, tất cả mọi người đều rất thích con."

Tiêu Chiến cong mắt: " Là vinh hạnh của con."

Xe bay dần dần dừng lại, Tiêu Chiến đã nhìn thấy vị Alpha của cậu đang chờ ở đó.

Hôm nay trên người vị Alpha của cậu vẫn mặc quân phục cao ngất lại anh tuấn, lúc này hắn đứng ở nơi đó, trong vạn người, vẫn có thể để cho người ta liếc mắt một cái nhìn thấy, nhận ra.

Alpha của cậu, bạn đời của cậu.

Vương Nhất Bác.

Khoảnh khắc cửa xe chậm rãi mở ra, bốn mắt nhìn nhau cười, Vương Nhất Bác dưới ánh mắt chăm chú của mọi người giơ tay lên.

Tiêu Chiến nhẹ nhàng nắm lấy từ trên xe xuống.

Bởi vì hai người không có lễ kết hôn chân chính, nên Tiêu Chiến đã tự mình vụn trộm xem đại điển đăng cơ của Vương Nhất Bác trở thành lễ kết hôn của hai người.

Tiếng hoan hô liên tiếp vang lên vào giờ khắc này ——

" A a a a, nắm tay, nắm tay!"

" Nguyên soái cùng Tứ điện hạ nắm tay nhau, hu hu, vì sao tôi khóc, tôi quá vui vẻ!"

" Tôi không được rồi, tôi không được rồi, tôi hiện tại quá kích động, Tứ điện hạ làm sao có thể dễ nhìn như vậy!"

" Tứ điện hạ Nguyên soái vĩnh viễn ủng hộ các ngươi!"

......

Vương Nhất Bác nắm tay Tiêu Chiến cùng cậu đi qua thảm đỏ, đi về phía vị trí tối cao vô thượng kia.

Giờ khắc này, vô số người chờ đợi, vô số người chờ mong.

Lúc này lãnh tụ trong lòng bọn họ, đã đứng lại, đám người hoan hô dần dần an tĩnh.

Mọi người nín thở chờ đợi khoảnh khắc quan trọng nhất này đến.

Vương Nhất Bác buông tay ra, mỉm cười nhìn về phía Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến nhìn lại, trong mắt cũng tràn ngập ý cười.

Nhưng một giây sau, Vương Nhất Bác bỗng nhiên nâng tay trái đặt chéo lên ngực, tay phải cởi mũ, thân thể hơi khom người về phía trước, hướng về phía Tiêu Chiến làm ra bái lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn.

Đôi mắt Tiêu Chiến đột nhiên mở to, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, dường như tràn ngập nghi hoặc.

Tiêu Chiến: "????? "

" Ta – Vương Nhất Bác Nguyên soái của Đế Quốc hôm nay ở chỗ này hứa với Thần Thú, hứa với mọi người, ta sẽ trung thành với ngài, yêu ngài, đến chết không thay đổi——Bệ Hạ của ta."

Một khắc dứt lời, Vương Nhất Bác lại giơ tay lên phát thệ.

Tiêu Chiến đứng ngây ngốc tại chỗ, hốc mắt đỏ lên, cậu bỗng nhiên hiểu được ý tứ của Thích Vụ khi ở trên xe.

Rốt cục hiểu được, người hôm nay nên ăn mặc lễ phục, vì sao vẫn mặc quân phục như trước.

Nước mắt không khống chế được chảy ra, ngay khi Tiêu Chiến bởi vì một màn đột nhiên này khiếp sợ, trong đám người đột ngột truyền đến một tiếng:

" Đáp ứng hắn đi, Tứ điện hạ!"

Tiếp theo——

" Đáp ứng hắn đi, Tứ điện hạ, chúng ta cũng nguyện ý trung thành với ngài!"

" Đáp ứng hắn đi, Tứ điện hạ!"

" Đừng để Nguyên soái chờ, Tứ điện hạ mau đáp ứng hắn!"

......

Nhìn đám người tay cầm hoa tươi hô ứng, Tiêu Chiến hít sâu một hơi.

" Tiêu Chiến, đừng sợ tôi ở đây!" Tay bị nắm chặt, bạn đời của cậu - Vương Nhất Bác nói những lời dịu dàng nhất vào tai cậu.

Khoảnh khắc Tiêu Chiến ngồi xuống vương vị, tất cả mọi người đem hoa tươi trong tay ném ra, âm nhạc vang lên, trên quảng trường lớn như vậy, vang vọng tiếng cười, tiếng nhạc của mọi người, vui vẻ vô cùng.

Đến lúc này, tuyên bố thời đại Đế quốc mới bắt đầu...

Quốc Vương Omega đầu tiên của Đế Quốc - Tiêu Chiến.

Sau khi buổi lễ kết thúc, Tiêu Chiến trở lại phòng nghỉ ngơi, lúc này nội tâm của cậu vẫn chưa bình tĩnh lại. Google‎ 𝐭rang‎ này,‎ đọc‎ ngay‎ không‎ q𝓾ảng‎ cáo‎ ﹙‎ 𝐭rùm𝐭r𝓾‎ yện.𝑣n‎ ﹚

Vương Nhất Bác đẩy cửa tiến vào, liền nhìn thấy tiểu Omega của hắn, hốc mắt đỏ hỏn, con ngươi đen ướt át nhìn hắn, bộ dáng đáng thương hề hề, khiến người ta đau lòng.

Khẽ thở dài một tiếng đi qua: " Xin lỗi, không có thương lượng với em, liền đem chuyện này xác định, tức giận sao?"

Sự cẩn thận của vị Alpha trước mắt làm tâm địa vốn không đủ cứng rắn của Tiêu Chiến, trong nháy mắt càng mềm nhũn.

Hít hít mũi, Tiêu Chiến nắm lấy tay hắn: " Sao anh có thể từ bỏ như vậy, không sợ hối hận sao?"

Vương Nhất Bác đưa tay ôm eo, cúi đầu chống lên trán cậu: " Không sợ, bởi vì tiểu Omega của tôi đáng giá."

Tiêu Chiến dựa vào trong ngực hắn: " Vương Nhất Bác anh như vậy thật sự là quá phạm quy!"

Làm cho cậu cảm động đến nước mắt không ngừng chảy xuống.

Nghe tiểu Omega oán giận bên tai hắn, Vương Nhất Bác cúi đầu ngửi mùi mật đào trên vai cậu: " Tiêu Chiến, tôi cùng Đế Quốc này chân thành tha thiết yêu em."

Yêu em đến nỗi tôi muốn cho em tất cả biển sao trong vũ trụ!

Một ngai vàng có tính là gì!

Chính văn hoàn.

Cá: Trời trời trời ơi!!!

Cuối cùng cũng la lết đến cuối, quá xuất sắc cho sự siêng năng này.

Tự cho bản thân mừi đỉm ^ _ ^

Hí hí.

Cám ơn Điềm Điềm đã edit.

Thực xin lỗi vì có vài đoạn tự ý chỉnh sửa hoặc thêm vào để phù hợp hơn với hai nhân vật của chúng ta.

Xin lỗi.