Tân Sủng - Nam Lăng

Chương 12



Đối phương họ Chương, ngoài bốn mươi, là một doanh nhân cần cù, chỉ tiếc là không được may mắn lắm, mấy năm trước tin nhầm người bạn xưng anh gọi em với ông ấy, bị người ta gạt mất đầu tư một hạng mục, cuối cùng người kia ôm tiền bỏ trốn, mà ông ta phải một mình dọn đống đổ nát, sau đó bán đi hai tòa bất động sản, dựa vào nghị lực và bền bỉ một lần nữa đứng lên.

Vì từng chịu lỗ nặng một lần nên sau đó mỗi lần ông ấy đầu tư hạng mục nào đều đích thân chọn, thường chỉ nhận vốn của người khác đầu tư vào chứ không đầu tư hạng mục mà bên kia cung cấp.

Cách thức cẩn trọng như thế này là cách thức mà Úc Quý Đông không thích, ông ta thích chiến lược, so với việc tự bỏ vốn, ông ta thích thu hút vốn đầu tư, đầu tư vào các hạng mục mà ông ta có thể thoải mái thao túng, loại hạng mục như vậy càng phong phú hơn.

Vậy nên tuy từng hợp tác mấy lần nhưng vì không gian lợi nhuận nhỏ, Úc Quý Đông không xem trọng Chương Niên, chẳng qua thấy đối phương giữ chữ tín và ổn định, mỗi năm có thể có cố định một số chuyện nhỏ cũng là chuyện không tệ.

Úc Thịnh và đối phương từng tiếp xúc mấy lần, đối phương cũng biết Úc Thịnh là con gái của Úc Quý Đông, Úc Thịnh dám để lộ thân phận và mục đích là vì đã nắm chắc người tên Chương Niên này, dù hợp tác không thành thì ông ấy cũng sẽ không nhiều lời nói thêm câu nào trước mặt Úc Quý Đông.

Trước đó Chương Niên vẫn luôn do dự, tuy Úc Quý Đông trục lợi, không coi trọng ông ấy nhưng tốt xấu gì cũng đã hợp tác mấy lần. Nhưng kế hoạch khu nghỉ dưỡng lần này lại thật sự không dễ dàng lấy được vốn đầu tư ở chỗ Úc Quý Đông.

Vì đây chính là dự án mấy năm trước ông ấy bị bạn lừa, bị cuỗm tiền chạy mất.

Hạng mục này vốn không có vấn đề, chỉ là ông ấy tin nhầm bạn, ký hợp đồng không hiệu lực, kết quả tiền đầu tư vốn không rót vào trong hạng mục. Mà năm đó khu nghỉ dưỡng này vì giao thông, vị trí, vốn đầu tư,... cuối cùng cũng nửa đường đứt gánh.

Mấy năm nay, Chương Niên vẫn luôn để ý đến tình hình của khu nghỉ dưỡng, mấy tháng trước chủ cũ cần xoay sở tiền gấp nên đã chuyển nhượng nơi này với giá thấp.

Khoảng thời gian này Chương Niên kiếm được chút tiền, hơn nữa cũng có lòng riêng nên đã tiếp tay.

Ông ấy dự định sẽ tu sửa lại khu nghỉ dưỡng này theo chủ đề “tự nhiên, nhàn hạ, gia đình”, để khu nghỉ dưỡng này sống lại lần nữa.

Tuy những dự án tương tự Úc Quý Đông sẽ có một phần đầu tư, nhưng ông ta không có quá nhiều hứng thú với dự án của Chương Niên. Sau đó, Úc Thịnh chủ động tìm đến Chương Niên.

“Thật ra khi đó muốn đầu tư khu nghỉ dưỡng này, chủ yếu là vì con gái của tôi.” Chương Niên có một cô con gái, bị chẩn đoán tự kỷ mức độ nhẹ từ rất bé, là một cô gái ôn hòa và rụt rè, cực thích bãi cỏ và rừng cây, có thể ôm khung vẽ ngồi cả ngày để vẽ thực vật xanh.

Sau khu nghỉ dưỡng là mặt hồ và núi non, xung quanh đều là màu xanh, nơi này như một khu vườn trong mơ cho riêng mình, chính là ước mơ đẹp đẽ mà ông muốn tặng cho con gái mình.

Trước đó Úc Thịnh đã xem qua các ảnh chụp và clip, lần này đến đây khảo sát thực địa. Cô muốn đoạt lấy hạng mục này từ trong tay của Úc Quý Đông, đương nhiên không chỉ đơn giản là đầu tư một khoản tiền, cô còn mang theo bản kế hoạch của cô đến.

“Khu nghỉ dưỡng nhà trên cây?” Trong phòng bao tiệc tối, Chương Niên dẫn theo giám đốc và trợ lý mà phía Úc Thịnh, cô và Thu Tự với thân phận trợ lý tham gia. Tổng cộng có năm người, đều là những người muốn bàn về chuyện làm ăn nên không ăn được bao lâu, họ đã bàn đến điểm mấu chốt.

“Mấy năm nay nhu cầu của người dân ngày một khác, có rất nhiều khu nghỉ dưỡng đều hướng về nguyên sơ và tự nhiên, nhưng không phải ai cũng có thể chấp nhận được trạng thái nguyên sinh chân chính, những khu nghỉ dưỡng thuần hiện đại hóa lại có quá nhiều lựa chọn tương đồng. Tôi muốn làm tốt hạng mục này, đương nhiên cũng biết rõ khách hàng và khẩu hiệu quan trọng thế nào, nhưng rốt cuộc khách hàng muốn gì? Nếu như kết hợp màu xanh của tự nhiên và hiện đại hóa, tạo thành nét đặc trưng của mình, mới có thể giúp khu nghỉ dưỡng có được sức sống lâu dài.”

Úc Thịnh nói, không cần cô ra hiệu, Thu Tự đã mở laptop, bắt đầu trình chiếu PPT.

Phần giảng giải cụ thể phía sau là do Thu Tự tiếp nhận.

Thật ra, PPT này cũng là anh tự làm, Úc Thịnh đề xuất ý tưởng xây nhà gỗ trên cây trong khu nghỉ dưỡng, về phần thiết lập thực tế là do anh đích thân hoàn thành các nội dung thông tin và hình ảnh.

Ngoài PPT ra, Thu Tự còn lấy ra số liệu phân tích thị trường, trước mắt trong nước cũng có một vài khách sạn nhà trên cây nhưng tổng thể thì cầu lớn hơn cung rất nhiều.

Dù sao đi nữa khách sạn nhà trên cây không dễ làm, vị trí địa lý, xin phê duyệt, thi công,... Các vấn đề thực tế đều là chướng ngại vật.

Nhưng một khi có thể giải quyết những vấn đề kể trên, thành công xây dựng được thì ít nhất sẽ không cần lo việc không có khách đến.

Dẫu là gia đình dẫn theo trẻ nhỏ hoặc là cặp đôi, bạn bè tụ tập, khu nghỉ dưỡng nhà gỗ gần gũi với mẹ thiên nhiên, thả lỏng tinh thần lẫn thể xác là nơi vô cùng thu hút.

Thu Tự giải thích xong phần hình ảnh và nội dung, Úc Thịnh lại tiếp tục tường thuật.

“Với tình hình khu nghỉ dưỡng giờ đây và vốn thực tế của chúng ta, có thể cải tạo bộ phận trước, xây biệt thự gỗ ven hồ, ở phần đất dốc xây nhà trên cây, vậy còn mảng đất trống có mở khu trải nghiệm thu hoạch thực vật, khu chăn nuôi, câu cá, câu tôm, khu nghỉ ngơi nướng BBQ cũng rất thịnh hành.

Còn điểm quan trọng khác chính là, chúng ta không cần học theo khách sạn lớn, trang trí thành phòng cấp năm sao, tình hình của chúng ta khá hợp với phong cách homestay nổi tiếng trên mạng, quan trọng là thiết kế mới lạ, hơn nữa sạch sẽ, gọn gàng, ấm áp, thoải mái là được…

Còn đây là phương án và quy trình làm sao lấy được phê duyệt… Đây là phương án giải quyết và các khó khăn có thể gặp được… Đây là dự kiến số vốn đầu tư… Đây là dự kiến số tiền sẽ thu về trong năm đầu tiên…”

Phần PPT chi tiết vượt xa tưởng tượng của Chương Niên, ông ấy cảm thấy mình cần đánh giá lại năng lực của cô gái trẻ tuổi trước mặt này.

Ông ấy biết cô vẫn còn đang học đại học, chưa tốt nghiệp. Thiên kim nhà giàu trẻ tuổi, quá mức xinh đẹp, là vợ chưa cưới mà ông cụ Cố chọn cho Cố Giác.

Ưu nhã, thông tuệ, khí chất, xinh đẹp, đây là thứ mà mọi người đều có thể nhìn thấy.

Nhưng phần lớn mọi người chỉ nhìn nhận Úc Thịnh như vậy.

Mà hôm nay, ông ấy có nhận thức hoàn toàn mới về cô, thậm chí ông ấy không xem đối phương là bề dưới nữa, mà xem cô là người đồng lứa có thể thoải mái bàn bạc ý tưởng, kế hoạch.

Chương Niên có chút hối hận, trước đây vẫn luôn quá để ý đến Úc Quý Đông, không tìm đối phương ngồi đàm phán như thế này sớm hơn, nếu không ông ấy vốn không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy.

“Tôi có một người bạn, hoặc có thể nói là quen biết một người làm ăn.” Chương Niên lên tiếng, “Cô cũng biết, mấy năm trước tôi chịu lỗ ở phương diện bạn bè, nên trước kia lúc đề án với Úc Thị chưa đề xuất ra bộ phận này. Cô biết tập đoàn Hải Danh không?”

Úc Thịnh nhướng mày: “Người mở Thiên đường tiếng hét?”

“Đúng vậy, thật ra bọn họ giành được miếng đất gần đây, đương nhiên rộng hơn khu nghỉ dưỡng nho nhỏ này của anh rất nhiều, hoàn cảnh địa lý, vị trí giao thông cũng tốt hơn.”

Nghe đến đây, Úc Thịnh sao còn không hiểu: “Họ muốn xây Thiên đường tiếng hét thứ hai sao?”

Thiên đường tiếng hét đầu tiên trong nước được xây dựng ở ngoại ô thành phố S, mở vào nửa năm trước, vì có nhiều trò chơi mới mẻ, nghệ sĩ hàng đầu làm người đại diện tuyên truyền hơn nữa các video quét thẻ vào trong khu vui chơi trên các trang mạng lớn đều rất hot nên nhanh chóng nổi tiếng.

Tập đoàn Hải Danh đầu tư xây dựng cũng từ không tên không tuổi trở thành một đêm thành danh, nhanh chóng trở thành con cưng trong giới thương nghiệp, là đối tượng mà rất nhiều người muốn làm quen, hợp tác.

Chỉ là chủ của tập đoàn này đến giờ vẫn đứng sau, không tiếp nhận bất kỳ phỏng vấn nào, cũng chưa từng tham gia bất kỳ tiệc tùng giới thương nghiệp nào.

“Tôi cũng xem như may mắn, năm ngoái có cơ hội quen biết với đối phương. Năm nay sau khi mua lại khu nghỉ dưỡng, người bên Hải Danh đến tìm tôi, hai bên gặp mặt mới phát hiện là người quen cũ, tôi từng nói kế hoạch và nguyên nhân đầu tư khu nghỉ dưỡng, đối phương cũng nhắc đến một mảnh đất khác gần đây. Chỉ là tạm thời cho có phần sau.”

Úc Thịnh mỉm cười: “Có phải ban đầu người bên Hải Minh muốn trực tiếp nuốt chửng khu nghỉ dưỡng? Sau đó phát hiện là chú…”

“Đúng vậy, năm ngoái tôi từng giúp đỡ anh ta, chỉ là hành động vô tình nhưng đối phương là người để ý đến nhân tình này, nên…”

Chương Niên dừng một chút, nói tiếp, “Thật ra vốn đề án với ba cô, tôi không định làm lớn, chỉ đơn giản sửa mới lại, chỉ cần có thể duy trì không lỗ là được. Nhưng vừa rồi nhìn thấy phương án mở rộng của cô, nói thật với cô thì tôi rất thích, tôi đã quyết định hợp tác với cô, tôi cũng có thể tưởng tượng ra cảnh tượng khi xây xong là như thế nào.

Hải Danh muốn xây Thiên đường tiếng hét thứ hai, không nhất thiết phải nuốt chửng khu nghỉ dưỡng của anh, chúng ta có lẽ không cần có xoay vốn gấp, áp lực phân chia cải tại. Thật ra chúng ta có thể hai bên cùng thắng, không, cộng thêm em nữa là ba bên cùng thắng!”

Úc Thịnh và Thu Tự đưa mắt nhìn nhau, Chương Niên gần như cho cô một niềm vui bất ngờ.

***

Trên đường về, Úc Thịnh ngủ cả chặng đường, tửu lượng của cô vẫn là không quá tốt, chỉ là bữa tối tiến hành đến cuối cùng, cô uống một ly rượu vang, ngồi tển xe từ từ buồn ngủ.

Thu Tự nhìn gương chiếu hậu, trong tay cô vẫn cầm laptop, không lâu trước đó, cô vẫn còn dùng nó để đọc tài liệu, nhưng giờ đây đầu cô dựa vào nơi đó, ngủ rất say.

Anh chỉnh nhiệt độ trong xe cao hơn, nhìn bản đồ chỉ đường, sau đó rẽ vào trạm dừng chân kế tiếp.

Anh dừng xe ở một bên, vì sợ đánh thức cô nên không xuống xe mà trực tiếp từ khoảng trống ở hàng trước luồn người qua, nhẹ nhàng phủ áo khoác vest lên người cô.

Cô gái trên ghế hơi nhúc nhích, kéo áo khoác vest của anh, như tìm được tư thế thoải mái hơn, tiếp tục ngủ ngon.

Một tay anh chống lên lưng kế, một chân quỳ ở đó, ánh mắt rơi lên gương mặt yên tĩnh, nhu hòa của cô. Một lúc lâu, anh đưa ngón tay, giúp cô vén đi sợi tóc trên môi cô.

Bụng ngón cái của anh vô tình lướt qua khóe môi cô, cảm giác mềm mại như có dòng điện làm ngón tay anh tê dại đến tim.

Hàng mi của Thu Tự khẽ run lên, anh lập tức thu tay về, dưới gương mặt điển trai bình tĩnh là sự đè nén sóng biển cuộn trào. Anh sớm đã quen với loại khắc chế và ẩn nhẫn này, dù sóng lòng dao động mãnh liệt hơn, anh đều có thể duy trì bề ngoài bình tĩnh.

Dù là cô đã ngủ rồi nhưng loại khắc chế này vẫn không hề buông lỏng.

Di động của anh lóe sáng ở ghế phụ, anh ngồi về chỗ, mở điện thoại ra xem.

Tin nhắn Wechat của A gửi đến, tuy là dòng chữ nhưng lại mang theo nịnh nọt: Lão đại, tiền em đã chuyển về tài khoản của cô ấy rồi, ngoài những khoản phí cần trừ, em không lấy một đồng nào cả, tất cả đều đã chuyển lại rồi, xin anh đừng không để ý đến em, em vẫn còn cần dựa vào anh để nuôi nhà nữa! Hu hu hu hu…

Thu Tự trả lời: Không có lần sau.

A: Hu hu… Em biết rồi…

Thu Tự lại trả lời: Thù lao cậu nên có, tôi sẽ cho cậu.

A: Ủa? Cảm ơn đại ca! Đại ca uy vũ!

Sau đó là một tràng hình ảnh đáng yêu [Siêu cảm ơn], [Quỳ lạy],... Thu Tự không đọc nữa, trực tiếp tắt màn hình.

Sau đó, chiếc Mercedes đen lần nữa khởi động, tốc độ thêm vững vàng hòa vào đường cao tốc trong đêm.

Lúc Úc Thịnh tỉnh lại đã là sáng hôm sau, đây là biệt thự của Úc Quý Đông, phòng cô ở lầu ba.

Về việc hôm qua mình làm sao xuống xe về phòng, ký ức của cô có chút mơ hồ, như ẩn như hiện, hình như có người từ ghế sau bồng cô lên.

Cánh tay đối phương rất khỏe, cô dựa vào lồng ngực của đối phương, nơi đó có nhiệt độ và hơi thở cô quen thuộc, cô rất thích, thế là thả lỏng cả người, yên tâm ngủ càng ngon hơn…

Lúc Úc Thịnh quấn chăn dựa lên gối suy nghĩ đến thất thần, cửa phòng truyền đến tiếng phì cười. Cô nâng mắt, bắt gặp vẻ mặt cười nhạt của Úc Hữu Phong.

Cậu ta đút hai tay vào túi quần, dựa ở cửa phòng, lúc lên tiếng giọng mang theo chút lười nhác: “Chị, em cũng muốn tìm một vệ sĩ vừa đẹp vừa ngầu vừa được việc! Có thể nhờ chị bảo vệ sĩ kia của chị giới thiệu cho em một người không?”

Ánh mắt của Úc Thịnh mang theo ý lạnh: “Chưa tỉnh ngủ thì về ngủ thêm chút đi, không biết ăn nói thì đừng có mở miệng.”

“Sao thế, em có nói gì à?” Chàng trai thanh tú đi đến bên giường, cúi đầu nhìn cô, cố tỏ ra vô tội, “Chúng ta là chị em, đồ tốt nên chia sẻ với nhau. Nếu không phải đêm qua em trùng hợp còn chưa ngủ, nhìn thấy chị được vệ sĩ của chị bồng vào nhà, em còn không biết chị còn giấu bên người một người đẹp trai như vậy…”

Lời của cậu ta bị động tác cô đưa tay túm cổ áo cậu ta mà cắt ngang, Úc Thịnh ngồi thẳng người, túm cổ áo của cậu ta đến trước mặt mình, gương mặt lạnh lùng nhìn cậu ta: “Úc Hữu Phong, yên phận chút đi, đừng có gây chuyện.”

Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu ta ở nhà nhìn thấy cô lộ ra vẻ năm này, gương mặt vờ mềm mại giờ đây bị thay thế bằng vẻ lạnh lùng sắc sảo, đến cả giọng cô cũng lạnh đi.

Cô như vậy, trông càng sắc bén và khó gần hơn, khác xa Úc Thịnh luôn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, cũng sống động và chân thật hơn rất nhiều.

Úc Hữu Phong nghiêng đầu, đôi môi mỏng xinh đẹp khẽ cong lên: “Vâng, chị gái.”

***

Cố Giác đưa các tài liệu đã ký xong cho thư ký Thẩm, thư ký Thẩm nhận lấy lại do dự không lập tức rời đi.

Anh ta nâng mắt: “Có chuyện cứ nói đi.”

Thư ký Thẩm mở laptop trong tay ra, nhấp vào một trang mạng, dau đó đưa đến trước mặt Cố Giác: “Đây là ảnh của bữa tiệc hôm đó được tải lên mạng.”

Trên đó là bức ảnh tiệc tối ở nhà họ Cố, nam chính đương nhiên là anh ta, vì tối đó anh ta dẫn theo Úc Thịnh lộ diện nên phần lớn đều là ảnh chụp hai người họ.

Cô choàng tay anh ta nâng ly với người khác, anh ta ôm eo cô cúi đầu nói chuyện với cô… Đêm đó có vài nghệ sĩ tuyến đầu và nhân vật nổi tiếng trong giới thời trang cũng có mặt nên những bức ảnh này cũng được dẫn theo bóng dáng của họ, thời đại lưu lượng là chính, fan đều nghe tin xôn xao cũng vì thế mà những bức ảnh này vừa đăng lên mạng không lâu sau đã nổi tiếng.

Có fan khen ngợi nghệ sĩ nhà mình đẹp thế nào, đồng thời cũng nhìn mặt sẵn khen Úc Thịnh và Cố Giác, cũng không ngoài chuyện tổng tài bá đạo điển trai và thiên kim hào môn tuyệt mỹ, có người còn tự tìm niềm vui xem ảnh xong tự tưởng tượng câu chuyện tình yêu của họ.

Ngược lại không ai nhìn ra trước đó nam chính có hot search scandal với Mộ Anh chính là người này.

Thư ký Thẩm thấy Cố Giác nhìn trang web không lên tiếng, không đoán được tâm tư của anh ta, nhưng vì trước đó xảy ra chuyện Mộ Anh, nên vẫn lên tiếng nhắc nhở: “Sếp Cố, đây có phải là cô Úc…”

Anh ta theo Cố Giác mấy năm, đương nhiên biết rõ giới hạn của Cố Giác đến đâu.

Trước giờ Cố Giác không bạc đãi với phụ nữ bên người, cũng chưa từng miễn cưỡng bất kỳ người nào, thích thì ở cạnh đối phương lâu thêm, không thích thì có thể chỉ một tuần rồi trực tiếp kết thúc.

Anh ta rất hào phóng, những thứ nên cho trước giờ đều sẽ không thiếu, nhưng tất cả đều chỉ quy về quan hệ thể xác, đây là một giao dịch, anh ta không nói đến chuyện tình cảm, cũng phản cảm nhất với phụ nữ sinh ra tâm tư khác, vọng tưởng những điều không có khả năng.

Úc Thịnh là một đặc biệt, điểm đặc biệt của cô vốn không phải là thân phận vợ chưa cưới này.

Anh ta từng nhìn thấy cô gái mà Cố Giác thật sự yêu thích, Úc Thịnh có đặc biệt hơn nữa cũng thua xa người đó, huống hồ, cô gái kia giờ đây lần nữa xuất hiện rồi.

Giờ đây Úc Thịnh khoa trương tuyên bố chủ quyền, tuyệt đối vượt qua giới hạn của Cố Giác.

Mà Cố Giác vốn đã lạnh nhạt Úc Thịnh mấy hôm rồi.

“Cậu cảm thấy đây là cô ấy làm sao?” Cố Giác khép laptop lại, lần nữa nâng mắt.

“Sếp Cố, tôi chỉ là đoán mò thôi.” Đối phương vẫn không để lộ bất kỳ cảm xúc nào, thư ký Thẩm có chút bất an, sợ chọc giận anh ta.

Nhưng giây tiếp theo, anh ta lại nhìn thấy người đàn ông ngồi sau bàn làm việc cong môi mỉm cười. Anh ta cho rằng mình nhìn lầm, hoặc có lẽ là cười lạnh mỉm mai nhưng rất nhanh anh ta phát hiện không phải như thế.

Anh ta cảm thấy trên người Cố Giác tỏa ra hơi thở vui vẻ, thậm chí Cố Giác còn phát ra tiếng cười trầm thấp: “Tôi biết cô ấy không nhịn được mấy ngày, không hổ là cô ấy…”

Không hổ là Úc Thịnh - người làm Mộ Anh thân bại danh liệt, đồng thời vẫn có thể đứng trước mặt anh ta lộ ra nụ cười trong veo.

Cố Giác bỗng cảm thấy không có tâm trạng làm việc nữa, anh ta nhìn đồng hồ, phát hiện sắp đến giờ cô tan học, thế là tắt máy tính đứng dậy, đồng thời dặn thư ký Thẩm chuẩn bị xe.

“Là đến chỗ của cô Hạ sao, Sếp Cố?” Thư ký Thẩm có chút ngạc nhiên.

Thông qua nhắc nhở của đối phương, Cố Giác mới nhớ ra hôm nay vốn có hẹn Hạ Oa ăn cơm: “Không, đến trường. Bên Hạ Oa, cậu liên hệ với cô ấy hẹn ngày khác.”

“Vâng.” Dẫu trong lòng có nhiều nghi hoặc hơn, thư ký Thẩm vẫn tận chức trách làm chuyện cần làm.

Lúc Hạ Oa nhận được cuộc gọi của thư ký Thẩm, cô ta đang ngồi trước gương thay đồ và trang điểm.

Mấy hôm nay Cố Giác luôn ở cạnh cô ta, thậm chí còn sắp xếp chỗ ở cho cô ta. Dù cô ta không cần cũng dẫn cô ta đến nơi chứa đầy hồi ức trước đây ăn cơm.

Chỉ là anh ta không chạm vào cô ta, ngoại trừ tiệc rượu lần đó uống nhiều hôn qua cô ta, anh ta vẫn luôn không chạm vào cô ta.

Hôm nay là ngày đặc biệt, cô ta vốn cho rằng có thể mượn cớ tối nay, lần nữa gợi lên hồi ức thân mật giữa hai người. Thậm chí cô ta còn tưởng tượng đến lúc anh ta nhìn thấy cô ta mặc váy trắng của rất nhiều năm về trước, có phải sẽ mất kiểm soát như vào đêm nọ năm xưa không.

Mà cô ta thì sao, sẽ như thế chấp nhận? Dễ dàng tha thứ?

Hay là từ chối?

Dẫu sao bây giờ cô ta không còn là cô gái cô độc, không nơi nương tựa trước đây. Cô ta có người nguyện ý cưng chiều, có thể chống lưng cho cô ta. Hạ Oa nhớ đến ánh mắt sâu thẳm thành thục và gương mặt tuấn lãng của Chu Phóng, gò má bất giác hơi nóng lên.

Người nọ… Thật ra đến tận giờ đây cô ta vẫn không làm rõ được anh ta suy nghĩ gì, nhưng cô ta thật sự xem đối phương như một người chú mà tôn kính và yêu thích.

Cô ta ôm gò má nóng bừng, vừa ngọt ngào vừa bất đắc dĩ.

Sau đó cô ta ở trong tâm trạng như thế nhận được cuộc gọi thông báo hủy hẹn tối nay của thư ký Thẩm.

Cố Giác hủy hẹn? Hơn nữa còn không đích thân gọi điện?

Thoáng cái, Hạ Oa cảm thấy uất ức trong lòng có thể bao phủ cả nền trời.

Sau khi gác máy, cô ta ném chiếc váy đi, mở di động tìm thấy ảnh trên trang web nào đó.

Những bức ảnh này tối qua cô ta đã nhìn thấy rồi, khi đó cô ta cảm thấy đối phương cố ý lộ ra để tuyên bố chủ quyền, mục đích chính là vì thu hút sự chú ý của Cố Giác, dù sao đi nữa mấy ngày hôm nay, Cố Giác ngoài công việc ra, ngày ngày đều ở cạnh cô ta, đối phương cảm thấy bị ghẻ lạnh đương nhiên sẽ không cam lòng.

Thiệt cho cô ta khi đó trong tiệc rượu có ấn tượng không tồi với Úc Thịnh, cảm thấy đối phương thân thiện và xinh đẹp, khí chất cao quý.

Nhưng bây giờ ngẫm lại, thiên kim nhà giàu có ai lại là đèn cạn dầu!

Danh hiệu vợ chưa cưới của Cố Giác thật sự tốt như vậy sao? Để cho đối phương không tiếc bất kỳ thủ đoạn đi quyến rũ đàn ông vốn không thuộc về cô?

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Giác: Cô ấy biết rồi, cô ấy đang tuyên bố chủ quyền. Ha, phụ nữ…

Hạ Oa: Cô ta giở trò, cố giữ người đàn ông không yêu cô ta!

Úc Thịnh: … Hứa với tôi, có bệnh thì uống thuốc, được không?