Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 370: Thừa cơ áp chế (1)



Oanh!

Một đạo thần quang tung hoành, Tru Tiên Trận Đồ phóng lên trời, nghênh không biến thành lớn cỡ vạn trượng, sáng chói chói mắt, phù văn rực rỡ tươi đẹp, hơn nữa có kiếm khí cổ đãng, Hỗn Độn sát khí tràn ngập, trong thiên địa tản mát ra một cỗ khí thế vô tận.

- Không tốt, là mấy Nhân tộc hèn hạ kia!

Cường giả Bát Tí Ma tộc bảo vệ bên người thanh niên sắc mặt đại biến, lập tức liền thấy được Tru Tiên Trận Đồ phủ đến thanh niên, không cần suy nghĩ muốn che chở thanh niên thối lui ra ngoài đại trận.

Nhưng vẫn đã chậm.

Tử khí tràn ngập, lập tức xoáy lên hơn mười cường giả Bát Tí Ma tộc còn có thanh niên kia, sát lục chi khí tràn ngập, hơn nữa pháp lực của đám người Long Thu Nguyệt đều rót vào Tru Tiên Trận Đồ, phát huy Linh khí Vương phẩm này ra 1% uy lực.

Hơn mười cường giả Bát Tí Ma tộc đều vô cùng hoảng sợ, cảm giác được căn bản không cách nào làm ra động tác, tuy kiệt lực ngăn cản, nhưng ở dưới Hỗn Độn sát khí vô tận, cũng không lâu lắm liền hóa thành một mảnh tro bụi.

Chỉ có thanh niên kia trong ánh mắt lộ ra kinh sợ, lập tức bị Tru Tiên Trận Đồ quăng ra, sau đó bị Khương Tư Nam bóp chặt cổ.

- Lớn mật!

- Nhân tộc hèn hạ, mau thả Thiếu chủ nhà ta ra, nếu không liền đem bọn ngươi bầm thây vạn đoạn!

Đây hết thảy quá nhanh, đều là lập tức phát sinh, mãi cho đến thanh niên bị bóp chặt cổ, những cường giả Bát Tí Ma tộc kia mới phát hiện đây hết thảy, đều mặt lộ vẻ tức giận, gào rú gầm thét.

Ma khí tung hoành bành trướng, cảnh tượng cực kỳ khủng bố, nhưng mà bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì thanh niên kia ở trong tay Khương Tư Nam.

Chỉ cần trong tay Khương Tư Nam hơi chút dùng lực, đầu của thanh niên kia sẽ bị vặn xuống, sau đó nổ thành một mảnh tro bụi.

- Ông!

Cường giả Bát Tí Ma tộc thấy một màn như vậy, lập tức liền thúc dục liên hệ thần bí nào đó, một bên trận địa sẵn sàng đón quân địch, một bên cáo tri tình huống cho đại năng kia.

Trong hư không lóe lên hào quang, một Ma tộc khí diễm ngập trời, lượn lờ lấy thông thiên chi uy, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Lớn mật!

Bát Tí Ma tộc Thông Thiên Cảnh, trong ánh mắt tràn đầy tức giận, hắn gào thét một tiếng, sóng âm phảng phất như mang theo thần thông nào đó, lập tức bắn về phía Khương Tư Nam.

Hai chữ này, phảng phất như cất dấu ma lực nào đó, Ma Diễm ngập trời, lập tức tiến vào trong thức hải của Khương Tư Nam, hóa thành một khuôn mặt Yêu Ma, nuốt về phía thần hồn của Khương Tư Nam.

Đại năng kia, vậy mà lập tức liền thi triển đại thần thông, muốn thôn phệ thần hồn của Khương Tư Nam.

- Hắc hắc, vậy mà lại đưa tới điểm tâm!

Thanh âm của Long Hoàng vang lên, từ trong ngọc tháp vươn ra long trảo, trảo tới ma diện, sau đó liền truyền đến thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt nhấm nuốt.

Bát Tí Ma tộc Thông Thiên Cảnh lập tức buồn bực hừ một tiếng, trong ánh mắt hiện lên thần sắc chấn động.

Hắn vừa rồi rống lớn một tiếng, thừa cơ thả ra một tia thần hồn, muốn bất ngờ không đề phòng phai mờ thần hồn của Khương Tư Nam, sau đó cứu con mình.

Nhưng mà hắn thật không ngờ, nhân loại hắn xem ra như con sâu cái kiến kia, bất quá là Chân Thiên Cảnh, vậy mà chặt đứt một tia tâm thần của hắn, tổn thất một tia tâm thần này, hắn ít nhất phải một năm mới có thể tu luyện lại.

Trong nháy mắt, hình tượng của Khương Tư Nam ở trong lòng hắn bao phủ một tầng khăn che mặt thần bí.

- Ta khuyên ngươi chớ hành động thiếu suy nghĩ, lấy chút lực lượng thần hồn ấy của ngươi, căn bản không gây thương tổn được ta, nếu có lần sau nữa, ta trực tiếp giết con của ngươi! Cùng lắm thì mọi người đồng quy vu tận!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng nói.

Lúc này đám người Long Thu Nguyệt mới biết được, nguyên lai vừa rồi đại năng kia đã xuất thủ, nhưng mà Khương Tư Nam có thể hóa giải thần hồn công kích của cường giả Thông Thiên Cảnh, để cho bọn hắn càng cảm giác khiếp sợ.

- Ngươi muốn thế nào?

Thanh âm ở trong thiên địa nổ vang, như thần lôi, đại năng kia quả nhiên không có ra tay nữa, vẻ mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam.

- Phụ thân đại nhân, cứu ta...

Người thanh niên kia vừa nhìn thấy đại năng xuất hiện, gian nan hộc ra mấy chữ, vẻ mặt hi vọng.

Ánh mắt đại năng kia trừng lớn, tức giận nói:

- Ngu xuẩn, ai bảo ngươi một mình chạy đến nơi đây? Hư mất đại sự của bổn tọa!

Nhưng mà Khương Tư Nam thấy được một màn này, lại thoáng yên lòng.

Chỉ cần đại năng kia quan tâm đứa con trai này, vậy thì có khả năng cò kè mặc cả, nhưng mà nếu vị đại năng này tâm tính lương bạc, căn bản không quan tâm đứa con trai này, vậy hôm nay tất cả bọn hắn đều phải chết.

Vạn hạnh chính là, đám người Khương Tư Nam thành công rồi.

- Chỉ cần ngươi thả chúng ta bình yên vô sự ly khai nơi đây, ta liền thả hắn, như thế nào?

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói.

- Ha ha ha ha...

Đại năng kia giận quá mà cười.

- Nhân tộc con sâu cái kiến, ngươi cũng dám cùng bổn tọa cò kè mặc cả? Các ngươi đã đoạt Long Huyết Quả Thụ của bổn tọa, hiện tại lại dùng nhi tử của bổn tọa uy hiếp, hẳn là ngươi cho rằng bổn tọa không dám giết các ngươi sao?

Trong thanh âm của đại năng kia, đột nhiên bộc phát ra một cỗ sát cơ đầm đặc.

Đám người Khương Tư Nam đều bị cổ sát cơ này chấn nhiếp, sắc mặt có chút tái nhợt, liên tiếp lui về phía sau cùng đại năng kia giữ vững khoảng cách vạn trượng, cam đoan hắn không có khả năng ra tay thuấn sát mình.

Hơn nữa Tru Tiên Trận Đồ ở trong tay Dịch Phi trận địa sẵn sàng đón quân địch, để ngừa đột nhiên bị tập kích.

- Đã đoạt Long Huyết Quả Thụ của tiền bối xác thực là chúng ta không đúng, không bằng như vậy, chúng ta trả con của ngươi cùng Long Huyết Quả Thụ lại cho ngươi, ngươi thả chúng ta ly khai như thế nào?

Sắc mặt của Khương Tư Nam rất bình tĩnh, cùng đại năng kia cò kè mặc cả.

- Hừ, hẳn ngươi cho rằng đã đoạt bảo vật của bổn tọa sau đó trả lại cho ta, có thể dẹp loạn lửa giận trong lòng ta sao?

Đại năng kia cười lạnh nói, ánh mắt như Huyết Nguyệt khủng bố.

- Lưu lại Long Huyết Quả Thụ cùng nhi tử của bổn tọa, ta có thể cho các ngươi ly khai hai người, bằng không mà nói, toàn bộ đều phải chết!

Đám người Long Thu Nguyệt sắc mặt lập tức thay đổi.

Đại năng kia cũng thật sự là tâm tư độc ác, vậy mà chỉ cho phép bọn hắn ly khai hai người, cũng ý nghĩa còn lại năm người đều phải chết ở chỗ này?

Tất cả mọi người ánh mắt biến ảo, trong lúc nhất thời hào khí gắn kết đã đến băng điểm.