Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 544: Bảy tượng đá



Nhóm: Liliana

Nguồn:

- --------------

Trong miệng Huyền Vũ thốt ra Lôi Đình, rừng rực mà mênh mông, tản mát ra khí tức cực kỳ khủng bố, lập tức tràn đầy cả cung điện.

Phốc!

Lôi Hải mãnh liệt, Lôi quang rừng rực ẩn chứa sát cơ vô tận, mười mấy cường giả Anh Thiên Cảnh, căn bản không có kịp phản ứng, liền lập tức hóa thành tro bụi.

Ầm ầm!

Trong biển lôi, có Cương Phong vô tận gào thét, bấp bênh, như cảnh tượng Diệt Thế thoáng hiện, như thổ lộ nội tâm cực độ phẫn nộ của Huyền Vũ kia.

Coi như là đại năng Thông Thiên Cảnh, cũng dốc sức liều mạng thi triển thần thông, tế ra Linh khí cường đại, mới có thể ở trong biển lôi miễn cưỡng giữ được tánh mạng.

Oanh!

Còn lại bảy tượng đá cũng động, đao thương kiếm kích trong tay bọn họ ẩn chứa sát cơ rét lạnh, đột nhiên chém về phía mọi người, khí thế như cầu vồng.

Tượng đá đột nhiên phục sinh, để cho tất cả mọi người là trở tay không kịp, vừa mới từ trong biển lôi xông ra, đã bị đao cương kiếm khí bao phủ.

Phốc phốc phốc!

Lập tức, bảy cường giả trốn tránh không kịp, lập tức bị tượng đá nghiền ép, thân thể bạo vỡ ra, trong đó thậm chí còn có một vị đại năng Thông Thiên Cảnh!

- Không tốt, những tượng đá này vậy mà có thể phát huy ra chiến lực Thông Thiên Cảnh cực hạn, mọi người liên hợp lại, trước diệt bảy tượng đá, nếu không hôm nay chúng ta đều chết ở chỗ này!

Một trưởng lão Đan Khí Tông giận dữ hét, tóc trắng cuồng vũ, toàn thân khí tức cuồng bạo dâng lên.

- Đúng vậy, trước diệt tượng đá!

Ngũ Đức Chân Nhân, Hỏa Nguyên cùng Tinh Thần Tử cũng đều trước sau tỏ thái độ, đứng lại với nhau, trên sắc mặt tràn đầy vẻ ngưng trọng.

Tất cả mọi người còn không có từ trong biến cố phục hồi tinh thần lại, căn bản nghĩ không rõ ràng lắm, vì sao Linh khí Vương phẩm bị Huyền Vũ kia hấp thu, hơn nữa cái này bảy tôn tượng đá vậy mà cũng sống lại?

Phía trước, bảy tôn tượng đá cầm trong tay binh khí, khí tức cuồng bạo, ánh mắt lạnh như băng mà bạo ngược, chắn ở trước Huyền Vũ.

Mà Huyền Vũ phóng ra một mảnh Lôi Hải liền ngừng lại, thân hình hơi có chút ảm đạm, bảy Linh khí Vương phẩm, phảng phất như bảy đạo thần quang to lớn, lẫn nhau quấn quanh, tạo thành một phong ấn kỳ dị.

Trong cơ thể Huyền Vũ, phảng phất như bắt đầu có sương mù màu đen tràn ra, cực kỳ quỷ dị, nhưng mà bị đạo phong ấn kia một mực định ở bên trong, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào đi ra.

Mà giờ khắc này, bởi vì Huyền Vũ phụt lên Lôi Hải quá rừng rực, bao phủ cả tòa đại điện, Lôi Đình khủng bố cơ hồ là lập tức liền phá hủy xương khô, binh khí trong đại điện, thậm chí còn kể cả Linh trận ẩn nấp mà Khương Tư Nam bố trí.

Linh trận này bất quá là Khương Tư Nam vội vàng bố trí, lực phòng ngự cũng không được, giờ phút này lập tức bạo vỡ ra, sáu người Khương Tư Nam lập tức liền xuất hiện ở trong đại điện.

- Ta sát Huyền Vũ!

Khương Tư Nam mắng một câu, mặt mũi tràn đầy cười khổ, bọn hắn vốn còn ý định xem trò hay, tìm cơ hội thừa dịp loạn ly khai, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy liền bại lộ.

- Khương Tư Nam?

- Đoan Mộc Hàn?

Trong Ngũ Hành Thánh Tông, Hạ U cùng Chu Thanh lập tức liền thấy được mấy người bọn hắn, đều kinh hô một tiếng.

Mọi người con mắt loát thoáng một phát liền xem qua, nhất là Ngũ Đức Chân Nhân cùng Hỏa Nguyên, sắc mặt đều vô cùng âm trầm, tràn đầy sát cơ.

Mà Tinh Thần Tử khuôn mặt vốn tuấn mỹ, thời điểm nhìn đến Khương Tư Nam, cũng âm trầm xuống, con mắt lập loè hào quang, không biết đang suy nghĩ cái gì.

- A Di Đà Phật, chúng ta chỉ là đi ngang qua, các vị thí chủ các ngươi tiếp tục, cứ tiếp tục bỏ qua chúng ta a, hắc hắc...

Tiểu hòa thượng đi tới, chắp tay ở trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đáng yêu, mắt to nhanh như chớp loạn chuyển, lôi kéo Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn đi ra ngoài.

- Muốn đi? Đứng lại cho ta!

Hỏa Nguyên cười lạnh một tiếng, dẫn đầu phóng người lên, chụp về phía Khương Tư Nam,

- Đúng vậy, Khương Tư Nam đã bị Huyết Ma nhập vào thân, Đoan Mộc Hàn càng là người Ma đạo, giết bọn chúng đi!

Chu Thanh cũng hét to một tiếng, Ngũ Đức Chân Nhân cũng lập tức lao về phía Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, bảy tượng đá động, ầm ầm như Thiên Địa run rẩy, cầm trong tay binh khí sát khí trùng thiên, chụp về phía mọi người.

Phốc!

Một tượng đá Ngưu đầu Nhân thân, cầm trong tay một sợi xiềng xích, lượn lờ lấy từng sợi thần mang, ở trong tay hắn quét ngang ra, vài món Linh khí cường đại lập tức bạo toái, sau đó chủ nhân của bọn nó cũng đều kêu thảm một tiếng, hóa thành huyết vụ.

Xùy!

Một tượng đá sau lưng mọc lên hai cánh, hai cánh đen nhánh, tản ra từng sợi phong mang khủng bố, lập tức đảo qua đám người, hai cánh như thần kiếm, trực tiếp cắt đứt mười mấy cường giả.

Oanh!

Một tượng đá cầm hai chiến chùy màu đen, thần lực vô song, toàn thân hiện lên màu xám, vô số thần thông Linh khí oanh kích lên người hắn, căn bản không gây thương tổn hắn mảy may, ngược lại bị hắn cầm chiến chùy, như chém dưa thái rau, lập tức đạp nát.

Bảy tượng đá đằng đằng sát khí, như hổ vào bầy dê, ở trong đại điện huyết khí bốc lên, đã trở thành thịnh yến giết chóc.

Trong mọi người, cường giả Anh Thiên Cảnh căn bản không phải đối thủ của tượng đá, chỉ có đại năng Thông Thiên Cảnh mới có lực lượng chống cự, nhưng mà rất miễn cưỡng, thường thường là mấy đại năng Thông Thiên Cảnh, mới có thể miễn cưỡng chống lại một tượng đá.

Bảy tượng đá chiến lực cực kỳ khủng bố, so với tượng đá bị Khương Tư Nam thu lại còn phải mạnh hơn rất nhiều, đã đạt đến Thông Thiên Cảnh cực hạn.

Hơn nữa tượng đá đao thương bất nhập, hung hãn không sợ chết, mỗi một pho tượng đá tiện tay một kích, đều có thể so với uy lực của thần thông đỉnh cấp.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người tử thương thảm trọng!

Ầm ầm!

Mắt thấy Hỏa Nguyên chụp lên, Khương Tư Nam lập tức một quyền oanh ra ngoài, Tử Tiêu Thần Lôi rừng rực mà sáng chói, cổ kính trong tay Hỏa Nguyên phóng ra hào quang mịt mờ, hóa Lôi Đình thành hư vô.

Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam thừa cơ bay ra ngoài, cùng bọn người Đoan Mộc Hàn chung một chỗ, đã rơi vào trong mọi người bị tượng đá công kích.

- Khương Tư Nam, chết đi cho ta!

Kim Đức Chân Nhân bạo rống một tiếng, mang theo Tứ Đức Chân Nhân còn lại phân loại ngũ phương, cổ kiếm trong tay mỗi người đều phát ra tiên quang, óng ánh sáng chói, phảng phất như ở trong hư không tạo thành Ngũ Hành Kiếm Trận, một cỗ khí cơ kinh khủng tràn ngập ra.

- Cẩu Tam, thả ra Khiếu Thiên đại khí công của ngươi, để cho bọn hắn nếm thử sự lợi hại của chúng ta!

Khương Tư Nam vội vàng nhìn Cẩu Tam nói.

- Thiếu gia, yên tâm, ta nhất định phải hun chết đám lão thất phu này!

Cẩu Tam dương dương đắc ý nói, sau đó toàn thân lập tức bành trướng, pháp lực mãnh liệt, bờ mông nhắm ngay Ngũ Đức Chân Nhân, đột nhiên bộc phát ra!

Ầm ầm!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên ở trong hư không nổ tung, cả đại điện đều run rẩy, khí lưu màu đen cuồn cuộn đánh úp lại, lập tức liền tách ra khí thế của năm đạo cổ kiếm, trực tiếp bao phủ đám người Ngũ Đức Chân Nhân tính cả Hỏa Nguyên ở đằng sau.

Thi triển xong thần thông “kinh thiên động địa” đó, thân hình Cẩu Tam lập tức lóe lên, liền vội vàng núp ở sau lưng Khương Tư Nam.

Đó là một loại hương vị nói không nên lời, vô cùng hôi thối, quả thực muốn hun người hôn mê bất tỉnh, nhất là Ngũ Đức Chân Nhân đứng mũi chịu sào, lập tức trợn trắng mắt, toàn thân run rẩy kịch liệt, ở trong hư không đứng không vững, trực tiếp té ngã xuống.