Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 610: Muôn đời tuế nguyệt



Chính là những người này, đã trở thành đối tượng Ám Ma tộc săn giết.

Trong Thần Ma cổ chiến trường, tùy ý có thể nhìn thấy thi thể Nhân tộc cùng Yêu tộc, đại thể thoạt nhìn rất hoàn hảo, nhưng mà thần hồn hoặc Nguyên Thần trong thức hải tất cả đều bị thôn phệ không còn.

Ám Ma tộc săn giết đưa tới tất cả mọi người trong Thần Ma cổ chiến trường khủng hoảng.

Mà mọi người cũng biết, có thể làm cho bọn hắn không kiêng nể gì giết chóc như thế, khả năng duy nhất là Ma Tôn đã triệt để phục sinh, người Ám Ma tộc không cần tiếp tục che dấu nữa.

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người da đầu run lên, nội tâm tràn đầy vẻ sợ hãi.

Coi như là Vương giả đã hàng lâm trong Thần Ma cổ chiến trường, trong nội tâm mọi người vẫn rất bất an, dù sao vạn năm trước trận đại chiến kia quá thảm thiết rồi, đây chính là cường giả Hoàng đạo, thậm chí cường giả Chí Tôn đại chiến, đối với tồn tại như Ma Tôn mà nói, coi như là bị trấn áp vạn năm, tu vi vô cùng suy yếu, nhưng cũng không phải Vương giả có khả năng chống lại.

Hai ngày sau, ở dưới thập đại tông môn đỉnh cấp triệu tập, tất cả cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc trong Thần Ma cổ chiến trường, đều triệt hồi về phía Thanh Long Điện.

Mà tất cả cường giả Ám Ma tộc cũng nhận được Ma Tôn triệu hoán, quay trở về sâu trong lòng đất, bái kiến Chí Tôn của bọn họ.

Mà cùng lúc đó, thập đại tông môn đỉnh cấp Vương giả cũng nhận được tin tức của một thần bí nhân, đã biết được hang ổ của Ma Tôn, hơn nữa sau khi phái ra một vị Vương giả tiến đến dò xét xác minh, xác nhận chỗ đó có rất nhiều cường giả Ám Ma tộc xuất nhập, canh gác sâm nghiêm.

Mấy chục Vương giả quyết định thật nhanh, dẫn đầu mọi người đánh tới hang ổ của Ma Tôn, thế tất muốn ở trước khi Ma Tôn khôi phục tu vi triệt để diệt sát hắn.

Ở trong sương mù mịt mờ, hào quang sáng chói, phù văn bay múa, có thể thấy được là một cung điện thần bí.

Càn Khôn Sơn Hà Đồ phiêu phù ở trong đại điện, hấp thu lấy vô số phù văn cổ tự, hào quang càng rực rỡ tươi đẹp.

Khương Tư Nam chậm rãi đi về phía trước, đi đến chỗ sâu trong đại điện, chung quanh tất cả đều là phù văn cổ tự hoa mỹ, hơn nữa ẩn chứa một loại phong cách cổ cùng linh tính, run nhè nhẹ, phảng phất như giảng thuật cái gì đó.

Đi đến cuối cùng, sương mù tách ra, hào quang tán đi, ở trước mặt Khương Tư Nam xuất hiện bốn tế đàn rất bình thường.

Bốn tế đàn phân biệt hiện lên thanh sắc, bạch sắc, hồng sắc cùng hắc sắc, tuy nhìn như bình thường, Khương Tư Nam lại từ trong đó cảm thấy một loại chấn động khó có thể nói rõ.

- Bốn tế đàn này là cái gì? Hẳn là cùng Tứ Thánh Điện có quan hệ a?

Khương Tư Nam có chút kinh nghi, hắn phát hiện bốn tế đàn đều không cao, chỉ có một trượng, tứ tứ phương phương, hơn nữa ở trên đỉnh mỗi một tòa tế đàn đều có một lỗ khảm.

- Thanh sắc đại biểu Thanh Long chi lực, màu trắng đại biểu Bạch Hổ chi lực, hồng sắc đại biểu Chu Tước chi lực, màu đen đại biểu Huyền Vũ chi lực, hẳn là bốn tế đàn mới đầu là cung phụng Tứ thánh thú a?

Khương Tư Nam thì thào tự nói, bỗng nhiên ánh mắt sáng ngời, nghĩ tới mình ở Tây Linh Thú Sơn lấy được bốn pho tượng, xem lớn nhỏ phảng phất như vừa vặn a.

Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, chậm rãi tiến lên trên tế đàn thanh sắc, lấy ra pho tượng Thanh Long Thánh Thú, thả vào lỗ khảm.

Tạch...!

Một tiếng giòn vang, cả hai vậy mà vô cùng phù hợp sáp lại với nhau, hơn nữa sau khi pho tượng Thanh Long Thánh Thú được bỏ vào, phảng phất như cả tế đàn có một loại hào quang tràn ngập ra, ẩn ẩn có kinh âm.

Khương Tư Nam không chần chờ nữa, liên tiếp đặt pho tượng Tam Thánh thú khác ở trên tế đàn.

Khi Huyền Vũ Thánh Thú được đặt vào, cung điện thần bí liền không giống với lúc trước.

Oanh!

Bốn đạo thần quang từ trong bốn tế đàn phóng lên trời, khí tức mênh mông mang tất cả tứ phương, sương mù cùng hào quang trong cả đại điện tiêu tán, chỉ để lại những phù văn cổ tự kia.

Ngay sau đó bốn đạo thần quang ở trong hư không chậm rãi hợp làm một thể, trở nên cực kỳ sáng chói, để cho Khương Tư Nam trong lúc nhất thời cũng cảm giác được có chút mở mắt không ra.

Ầm ầm!

Cả cung điện phảng phất như run rẩy thoáng một phát, những hào quang kia ở trong mỗi một nơi hẻo lánh của cung điện phát ra, tựa như một thế giới to lớn xuất hiện ở trước mắt Khương Tư Nam, để cho hắn thoáng cái liền sợ ngây người.

Huyết Hải cuồn cuộn, thi cốt buồn thiu.

Chung quanh khắp nơi đều là thi thể, hơn nữa tử trạng cực kỳ thê thảm, có bị hấp thành người khô, có bị phai mờ thần hồn, có nổ thành thịt nát, trong ánh mắt mỗi người đều lộ ra phẫn nộ, quyết tuyệt cùng không cam lòng, có Nhân tộc, có Yêu tộc còn có chủng tộc Khương Tư Nam không biết.

Đại địa bị nhuộm đỏ hồng, bị đánh tan nát.

Núi cao bẻ gẫy, rừng rậm bị đốt hủy, Vạn Linh bị tàn sát, khắp nơi là một mảnh cảnh tượng nhân gian như Địa ngục, phảng phất như mặt trời cũng bị nhuộm thành huyết sắc, trong không khí có gió lạnh gào thét, như oan hồn qua lại.

Tuy Khương Tư Nam biết rất rõ ràng, đây là hào quang do bốn tòa tế đàn biến thành cảnh tượng, rất có thể ghi lại cảnh đại chiến ở quá khứ, nhưng vẫn nén không được lửa giận thiêu đốt.

- Chết rồi... Đều đã chết... Bách tộc hàng lâm, làm loạn Chân Cương giới, thực lực của bọn hắn quá cường đại, đây quả thực là một Đại Thế Giới toàn lực nghiền ép, Thái Sơ Đại Thế Giới bản thân khó bảo toàn, cứu không được chúng ta, nhất định phải tự cứu!

Một trung niên nam tử tràn đầy bi phẫn, phẫn nộ thậm chí là sát cơ vang lên, phảng phất như vượt qua muôn đời, như cũ mang theo sát khí cùng chiến ý.

Khương Tư Nam liền đứng ở chỗ này, nhìn cảnh tượng thế giới tan vỡ, nhìn phía xa chém giết hò hét, nhìn Sơn Hà nghiền nát, thế giới hủy diệt.

Trong lòng của hắn đã có suy đoán, đây là trận đại chiến hơn một vạn năm trước kia, Nhân tộc cùng Yêu tộc đối kháng Bách tộc Ngoại Vực đột nhiên hàng lâm, tử thương thảm trọng, cơ hồ đoạn tuyệt truyền thừa.

Chỉ là trên điển tịch ghi lại, nào có loại chân thật như đưa người lạc vào cảnh giới kỳ lạ này? Nơi nào sẽ có loại bi tráng cùng thảm thiết này?

Hơn một vạn năm đi qua, hậu nhân dần dần quên mất trận đại chiến kia, quên khuất nhục đã từng gánh chịu.

- ... Đại chiến rất thảm thiết, tất cả cường giả Vương giả, Hoàng đạoccc Chân Cương giới gần như chết hết, chỉ để lại ba người chúng ta, nên làm sao ngăn cản Ma kiếp ngập trời kia?

Thanh âm kia phảng phất như rất xa, lại giống như rất gần, như đang nói gì đó với Khương Tư Nam.