Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 643: Một quyền oanh phi (1)



- Vậy mà dụng độc?

Ngư Hóa Long nhìn thoáng qua Lữ Mãng, trong ánh mắt hào quang lăng lệ ác liệt.

Loại rắn độc này rất lợi hại, để cho hắn cũng bắt đầu váng đầu hoa mắt, Lữ Mãng là muốn giết hắn?

- Biết rõ Thiên Xà Thần Công của ta lợi hại a? Thiên Xà Thần Công cùng Vạn Thủy Thần Quyết của ta hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, phối hợp lại coi như là đại năng Thông Thiên Cảnh bị cắn trúng một ngụm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết, bất quá ngươi nên may mắn đây là ở trong Đại La Thiên, cho nên ta chỉ dùng rất ít rắn độc, ngươi sẽ không chết, sẽ chỉ ở một phút đồng hồ sau triệt để hôn mê, Kim Đan Cửu phẩm thì như thế nào? Ngươi cho rằng ngươi còn có thể nghịch thiên đến vượt qua một đại cảnh giới sao?

Trong ánh mắt Lữ Mãng tràn đầy ghen ghét, Ngư Hóa Long vốn chỉ là một Ngoại Môn Đệ Tử, nhưng mà một bước lên trời cô đọng Kim Đan Cửu phẩm, mới bị Dịch Thiên Cơ thu làm môn hạ, đã trở thành Chân Truyền Đệ Tử.

Cái này để cho hắn lửa giận thiêu đốt, mình chỗ nào kém Ngư Hóa Long? Vậy mà để cho tiểu tử này đại xuất danh tiếng, nếu không phải nơi này là Đại La Thiên, hắn đã giết Ngư Hóa Long rồi.

- Một phút đồng hồ sao? Coi như là một phút đồng hồ, ta cũng muốn trước đánh tàn ngươi!

Oanh!

Ngư Hóa Long tóc đen bay lên, đắm chìm trong một mảnh kim quang, sau lưng Thần Long ẩn hiện, từ trong tay hắn bay ra một Linh khí khí tức ngập trời, ở trong hư không xuất hiện chín Chân Long thân ảnh, bao phủ ở trong Liệt Hỏa hừng hực, giết về phía Lữ Mãng.

- Cửu Long Thần Hỏa Tráo, giết!

Chuẩn Linh khí Vương phẩm tản mát ra uy áp mênh mông, Cửu Long Thần Hỏa Tráo ở trên hư không hỏa diễm ngập trời, phá không mà đến, loại uy áp khủng bố cùng hỏa diễm rừng rực kia, muốn trực tiếp đốt Lữ Mãng thành tro tàn.

Nhưng mà ánh mắt Lữ Mãng lóe lên, phảng phất như dự liệu được Ngư Hóa Long sẽ tế ra Cửu Long Thần Hỏa Tráo, hắn đồng thời cũng ném ra một cổ ấn kim sắc, ở trong hư không biến thành trên trăm trượng, như một Tiểu Sơn.

- Đã sớm ngờ tới ngươi sẽ tế ra Cửu Long Thần Hỏa Tráo, may mắn ta từ chỗ biểu ca mượn tới Thiên Hoàng ấn, Ngư Hóa Long, ngươi giác ngộ a!

Thiên Hoàng ấn vậy mà cũng tấn thăng đến chuẩn Linh khí Vương phẩm, ở trong hư không, hai kiện Linh khí xảy ra va chạm kịch liệt.

Thần quang mênh mông, sáng chói chói mắt, phù văn vô tận nổ tung, ngay cả đại địa chung quanh cũng xuất hiện tí ti khe hở, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.

Ngư Hóa Long cùng Lữ Mãng sắc mặt đều rất yếu ớt, lung lay sắp đổ, dù sao chuẩn Linh khí Vương phẩm chính là bảo vật đại năng Thông Thiên Cảnh mới có thể tế luyện, bọn hắn sử dụng tự nhiên cố hết sức, pháp lực trong cơ thể sắp bị hết sạch.

- Ngư Hóa Long, ta nhìn ngươi có thể kiên trì tới khi nào!

Lữ Mãng cười lạnh một tiếng, đã nhìn ra theo Ngư Hóa Long vận chuyển pháp lực, chẳng những pháp lực kịch liệt tiêu hao, hơn nữa màu đen trên cánh tay cũng càng ngày càng đậm, biết rõ hắn đã sắp nhịn không được rồi.

Mà đổi thành bên ngoài, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị hóa thành nguyên hình, đều vô cùng cường đại, nhưng mà dù sao quả bất địch chúng, rất nhanh đã bị bảy tám đệ tử Đại La Thiên Tông, cầm trong tay Linh khí cường đại cuốn lấy, rơi vào hạ phong.

Thiên Phù thể của Lý Kim Long còn không có đại thành, thủ đoạn công kích của hắn tuy rất huyền diệu, có thể phóng ra linh phù cường đại tấn công địch, nhưng mà chung quanh đều là cường giả Anh Thiên Cảnh, rất nhanh hắn cũng bị áp chế xuống.

- Con mẹ nó, Lữ Mãng này thực hung hăng càn quấy, nếu như thiếu gia ở đây, xem bọn hắn còn dám hung hăng càn quấy!

Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị đều cảm giác được rất biệt khuất, điên cuồng hét lên không thôi.

- Các ngươi là nói Khương Tư Nam sao? Cái phế vật cô đọng Kim Đan Nhất phẩm kia? Ha ha ha ha...

Lữ Mãng lập tức nhịn không được cười lên, trong miệng lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm.

- Muốn nói phế vật, Khương Tư Nam mới là phế vật lớn nhất Đại La Thiên Tông ta, là Đại La sỉ nhục, Kim Đan Nhất phẩm thật là chấn nhiếp cổ kim a, cổ kim hãn hữu, các ngươi còn trông cậy vào tiểu tử kia? Nếu hắn dám đến, ta một cái tát có thể phiến chết hắn!

Khi Khương Tư Nam đi vào Âm Giới, lập tức liền nghe được tiếng cười to hung hăng càn quấy của Lữ Mãng, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

Một bên Long Ngưng Tuyết lại cười một tiếng nói:

- Khương sư đệ, xem ra ngươi phong ấn Ma Tôn cứu Chân Cương giới, còn không có lan truyền a, ngươi bây giờ còn là Đại La sỉ nhục!

Nghe được Long Ngưng Tuyết nói, Khương Tư Nam càng là đầy đầu hắc tuyến, hắn hừ lạnh một tiếng:

- Thiếu gia ta là cực kỳ mang thù, ta ngược lại muốn nhìn là ai càn rỡ như vậy, nói một cái tát có thể phiến chết ta!

Khi Khương Tư Nam tới gần thác nước, chứng kiến cảnh tượng phía dưới, sắc mặt càng thêm âm trầm, thậm chí tràn ngập ra một cỗ sát cơ đầm đặc.

- Dám khi dễ người Thiên Đạo Phong ta, tiểu tử, ngươi thật sự là gan chó rất lớn!

Một tiếng hét to truyền đến, Khương Tư Nam như một tia chớp kim sắc, phóng về phía dưới, đồng thời một quyền oanh ra.

Cuồng phong kim sắc đột khởi, khí lãng mãnh liệt, như một Thái Cổ Thần Sơn từ trên chín tầng trời trấn áp xuống, mang theo một loại khí thế không cách nào ngăn cản, lập tức liền oanh lên Thiên Hoàng Ấn.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên truyền đến, ỡ Thiên Hoàng Ấn vậy mà thoáng cái bị thần lực của Khương Tư Nam oanh bay.

Lữ Mãng bỗng nhiên cảm giác được tinh thần run rẩy, một tia nguyên thần bám vào trên Thiên Hoàng Ấn nhận lấy trọng kích, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, hắn đột nhiên ngẩn đầu, trong ánh mắt lộ ra thần sắc không dám tin, hét to một tiếng:

- Là ai?

Sau khi oanh ra một quyền này, phẫn nộ trong lòng Khương Tư Nam hơi tiêu một chút, lúc này hắn mới cùng Long Ngưng Tuyết bay xuống trên đại địa.

Khương Tư Nam một thân áo trắng, lông mày xanh đôi mắt đẹp, phong thần như ngọc, tản ra một loại phong mang để cho người không dám nhìn gần.

Mà bên cạnh hắn, Long Ngưng Tuyết quần trắng bồng bềnh, dung nhan tuyệt lệ, phong hoa tuyệt đại, như một Cửu Thiên Tiên tử, mang theo một loại khí tức thánh khiết cùng xuất trần.

Hai người bọn họ đứng chung một chỗ, tựa như một đôi thần tiên quyến lữ.

Bởi vì một quyền khủng bố tuyệt luân của Khương Tư Nam, mọi người đại chiến lập tức đình chỉ, Ngư Hóa Long, Lý Kim Long, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị lập tức liền thấy được Khương Tư Nam, trên mặt lộ ra thần sắc cuồng hỉ.

Nhất là Lý Kim Long, trực tiếp chảy nước mắt lao về phía Khương Tư Nam, chăm chú ôm bắp đùi của hắn.