Tập Truyện: Ngọt Ngào

Quyển 3 - Chương 1: Dân quốc 1 🍓



Edit: Vũ Quân

🍓[Dân quốc: Thiếu soái xấu xa X Thập Nhất thiếu thanh lãnh nữ giả nam trang]🍓

Cái gì? Thập Nhất thiếu gia được hoan nghênh nhất Dịch Bang là nữ? Lại còn muốn kết hôn với thiếu soái Sầm Thành?!

Màn đêm buông xuống, cả thành phố đều trở nên yên tĩnh, trên đường xe kéo vội vã lướt qua, dưới đèn đường, mặt đất đen nhánh phản chiếu đèn neon của các tòa nhà, những người đàn ông lớn tiếng nói đùa, kề vai sát cánh, đi qua chiếc cổng lớn sáng rực rỡ, bên trong cánh cửa mơ hồ truyền đến tiếng hát uyển chuyển của nữ ca sĩ.

Trong phòng ca vũ lớn nhất của thành phố Than Bình, ánh đèn lập lòe, cả trai lẫn gái đang ở trên sàn nhảy ôm nhau khiêu vũ, bên ngoài sàn nhảy trên tay mọi người đều cầm ly rượu, hoặc trêu đùa cùng bạn nữ hoặc cùng đồng bạn trao đổi công việc.

Hát xong một bài, Giảm Lan khom lưng cúi chào, trên mặt mang theo nụ cười xinh đẹp, chậm rãi xuống sân khấu, đổi cho đồng nghiệp của nàng lên đài.

Vừa vào hậu trường, nụ cười trên mặt nàng liền thu lại, xoa xoa khuôn mặt của mình, ngồi trước bàn trang điểm, một bên dỡ trang sức trên đầu xuống, một bên buông tiếng thở dài: "Gần đây thật là mệt muốn chết."

Cô gái xinh đẹp vừa tiến vào nghe thấy lời này, khóe miệng nhấp nhấp, khẽ hừ một tiếng: "Tỷ tỷ đang lúc nổi tiếng, nên vui vẻ mới đúng."

Giảm Lan cười khẽ, xuyên qua gương nhìn nàng: "Phẩm Lệnh muội muội nói đùa, tỷ làm sao so được với những người hâm mộ muội."

Nàng vỗ mặt: "Tỷ ấy mà, chỉ muốn nghỉ ngơi cho tốt, gần đây luôn ngủ không ngon, khóe mắt đều có nếp nhăn rồi, lần trước Thập Nhất ca còn bảo tỷ phải cẩn thận nghỉ ngơi đấy."

Phẩm Lệnh nghe xong lời này, tức giận dậm chân.

Người này biết rõ Phẩm Lệnh đang bực lần trước Thập Nhất ca đi ra ngoài mang theo Giảm Lan chứ không mang theo Phẩm Lệnh, lại còn nói những lời này kích thích nàng.

"Lần sau muội nhất định phải để Tiện thiếu mang muội theo!"

Tiện thiếu, cũng chính là Thập Nhất ca.

Thành phố Than Bình không giống những nơi khác, quân phiệt không chiếm phần lớn mà ngược lại Dịch Bang mới là lớn nhất, quân phiệt thấy bọn họ cũng phải cúi đầu.

Dịch Bang tổng cộng có mười một vị "Gia", đại gia đã lui về ở ẩn, ăn chay niệm phật không hỏi thế sự, hiện tại quản sự chính là em ruột của đại gia- ở Dịch Bang đứng hàng lão ngũ Tưởng Minh Quỳnh, Thập Nhất ca trong miệng các nàng là vị gia nhỏ nhất Bạch Sơ Tiện, Hoán Khê môn chính là sản nghiệp trên danh nghĩa của "hắn".

Giảm Lan cũng không đùa nàng nữa: "Cái tính này của muội nếu không thay đổi thì đừng mong ra ngoài cùng Tiện thiếu."

"Hôm nay thế nào ta cũng phải xé nát..."

"Phu nhân làm gì vậy?"

Đột nhiên, bên ngoài cãi cọ ầm ĩ, một người phụ nữ hung hãn xông vào, phía sau còn có một người đàn ông đang vâng vâng dạ dạ.

Các vũ nữ đều đã rời đi, lúc này trong hậu trường chỉ còn hai người các nàng, Phẩm lệnh vừa rồi còn đang dẩu miệng lên bị dọa sợ, vội dựa gần vào Giảm Lan, "Tỷ tỷ..."

Giảm Lan nhíu mày, vỗ vỗ tay nàng: "Đừng sợ."

"Vị phu nhân này, ngài tìm ai?"

Người đần bà hung hãn cầm dao phay trên tay, bảo vệ phụ trách Hoán Khê môn lúc này không biết đã đi đâu, hai người các nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Người đàn bà chỉ vào Phẩm Lệnh đang ở bên cạnh Giảm Lan: "Chính là con tiện nhân này! Câu hồn tên đàn ông nhà ta! Hắn toàn đem tiền ném vào chỗ này, hôm nay ta phải làm chết mày cái đồ lẳng lơ!"

Nói xong những lời tàn nhẫn bà ta vung dao, Giảm Lan ngăn trước mặt Phẩm Lệnh: "Phu nhân có chuyện gì ngài cũng phải từ từ, chúng ta đều là ca nữ đứng đắn, trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm."

Người đàn bà xì một tiếng khinh miệt: "Cái gì đứng đắn ca nữ, đều là kỹ nữ! Ngươi cũng không phải cái thứ tốt gì, ngươi muốn cản vậy hôm nay ta cho hai người chết cùng nhau!"

"Bà..." người đàn ông phía sau bà khuôn mặt sầu khổ, âm thanh nhỏ đến mức không thể nghe thấy: "Bà đừng gây chuyện ở chỗ này..."

Nơi này chính là địa bàn của Dịch Bang, lại còn là địa bàn của Thập Nhất thiếu chuyên bênh vực người mình, nếu gây chuyện ở đây sợ là nhà bọn họ xong đời.

Binh... Bộp...

"A..."

Dao phay rơi xuống đất.

Người đàn bà vừa rồi còn dơ dao uy hiếp hai người Giảm Lan và Phẩm Lệnh bây giờ đã che cổ tay lại kêu rên.

Không biết từ khi nào đã xuất hiện một "người đàn ông", một thân áo dài lam nhạt, dáng người cao gầy, tóc dài ngang vai buộc sau đầu, mày rậm mắt sáng, tuấn dật bất phàm.

"Thập Nhất ca..."

Giảm Lan cùng Phẩm Lệnh đi lên đón, nhào vào trong ngực "người đàn ông", sôi nổi nói vừa rồi mình sợ hãi như thế nào.

Mỗi tay Bạch Sơ Tiện ôm một mỹ nhân, nhẹ nhàng vỗ lưng các nàng, trấn an xoa đầu hai người, lại đưa mắt ra hiệu cho thủ hạ.

Người dưới ngay lập tức đem hai người đến gây chuyện kéo ra ngoài.

"Người đàn ông" rũ mắt, âm thanh lạnh lùng: "Đi điều tra, sao lại thế này."

Nhân lúc không có ai canh gác bên ngoài để tiến vào gây sự, người phụ nữ kia không có can đảm, tay cầm dao phay còn run rẩy, nếu có người muốn tặng lễ cho "hắn" thì người này đúng là có chút vô dụng.

"Được rồi, uống một chút nước ấm đi." Nói chuyện với hai mỹ nhân, âm thanh của Bạch Sơ Tiện ôn hòa hơn không ít, ngón tay dài cọ vào chóp mũi của Giảm Lan: "Vừa rồi không phải còn rất bình tĩnh sao?"

Giảm Lan có chút ngượng ngùng: "Phẩm Lệnh muội muội so với ta còn sợ hãi hơn, luôn cần có một người chống đỡ để không làm Thập Nhất ca mất mặt."

Bạch Sơ Tiện nhẹ cong khóe miệng, đẹp đến mức Phẩm Lệnh không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Người đàn ông" vỗ nhẹ bả vai Giảm Lan: "Hai người các muội đều bị sợ hãi rồi, đêm mai ta mang hai người ra ngoài chơi, được không?"

Giảm Lan bĩu môi, liếc "hắn" một cái: "Có phải lại muốn gặp người nào hay không?"

Bạch Sơ Tiện cười khẽ, xoa bóp chóp mũi nàng: "Đúng là thông minh."

"Người của Sầm thành tới, Ngũ ca bảo ta đi ứng phó một chút."

Phẩm Lệnh hừ nhẹ một tiếng, ghé vào trong ngực Bạch Sơ Tiện, cọ cọ giống như con mèo nhỏ: "Ngũ ca có giai nhân trong ngực, không rảnh để giải quyết việc vặt này, lại bắt nạt Thập Nhất ca cô đơn."

Ai không biết người luôn lạnh lùng là Tưởng Minh Quỳnh hôm kia gặp một tiểu cô nương, coi như bảo bối ở trong mắt, chỉ kém chưa ngồi lên đầu hắn.

Bạch Sơ Tiện chỉ cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Phẩm Lệnh: "Những lời này không được nói ở nơi khác."

"Hắn" biết Phẩm Lệnh bất bình thay "hắn", nhưng người khác nghe được sẽ coi đây là châm ngòi quan hệ của hai huynh đệ bọn họ.

"Lời này muội đừng nói ở nơi khác."

"Từ nhỏ ta đã lớn lên cùng Ngũ ca, hắn tin tưởng ta nhiều hơn một chút cũng là bình thường."

Bên trong Dịch Bang không hề thái bình như vẻ bề ngoài, mấy "ca ca" phía trên đều không phục lão ngũ trẻ tuổi mà đã nắm quyền, nhưng thủ đoạn của Tưởng Minh Quỳnh tàn nhẫn, không chế được cục diện, nhưng mà vẫn không ngừng có náo loạn nhỏ.

Bạch Sơ Tiện đi rồi, Giảm Lan buông tiếng thở dài: "Phẩm Lệnh à muội đừng ỷ vào mình còn nhỏ tuổi thì ăn nói không lựa lời, Thập Nhất ca cũng không dễ dàng gì."

Giảm Lan ở trong nhóm vũ nữ đầu tiên từ khi Bạch Sơ Tiện tiếp nhận Hoán Khê môn, sau đó lại chậm rãi trở thành ca nữ, được Bạch Sơ Tiện nâng đỡ mà nổi tiếng, quan hệ với Bạch Sơ Tiện luôn tốt nhất.

Phẩm Lệnh dẩu dẩu miệng: "Được rồi, lần sau muội sẽ chú ý."

Hoán Khê môn không có tranh đấu gay gắt như nơi khác, ngược lại quan hệ của bọn tỷ muội đều rất hòa hợp, đoàn kết, đây đều là do Bạch Sơ Tiện chậm rãi dẫn đường mà thành.

Theo như "hắn" nói thì chính là mọi người đều là đại mỹ nhân, hà tất phải vì một ít việc nhỏ mà làm cho chính mình trở nên không đẹp như vậy? Ở chỗ này, xinh đẹp, có thể nhảy, có thể hát vậy là đủ rồi, những cái khác không cần thiết.

Hơn nữa Bạch Sơ Tiện lại bênh vực người mình, là một ông chủ hào phóng, cho nên các nàng qua ngày đều rất tốt.

____

Hi, đã lâu không gặp. Vì tớ đang ở điểm rơi, không có động lực nên mới để mọi người chờ lâu như vậy. Bây giờ tớ sẽ cố gắng chăm chỉ hơn. Mùa dịch này mọi người hãy bảo vệ sức khỏe của mình nhé. HN đang dãn cách nên dạo này tớ ở nhà cày phim, recommend cho mn bộ "Em là niềm kiêu hãnh của anh" nhé ❤️