Khi thầy giáo điểm danh xong thì chiếc xe bắt đầu lăn bánh. Xe chạy được hơn một tiếng đồng hồ thì dừng lại. Địa điểm leo núi đã tới nơi.
Mọi người ai nấy đều chạy hết vào cửa hàng tiện lợi gần đó để mua nước và đồ ăn để tiếp sức leo núi.
Riêng Giai Ninh thì vẫn ngồi im trên xe ngủ.
"Ninh Ninh, tới rồi đó xuống thôi." Tuệ Anh kéo Giai Ninh xuống xe.
Cô vươn vai ngáp ngắn ngáp dài, đêm qua thức chơi game khá muộn nên giờ cô chỉ muốn ngủ thôi.
"Việt Phong ngồi xe khác xuống xe thấy Giai Ninh như như người mất hồn thì ném cho cô một chai nước.
Giai Ninh chụp lấy chai nước rồi ném cho anh ánh mắt giết người.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi, ăn uống xong thì cũng 1 giờ trưa. Thầy giáo phát động sau 30 phút nữa sẽ leo núi tìm báu vật. Nếu đội nào tìm được nhiều cờ nhất sẽ được cộng thêm 5 điểm.
Ai nấy đều hào hứng vì số điểm cộng khá cao. Riêng Giai Ninh thì đứng một góc chống hông tìm chỗ nào trốn để khỏi leo núi.
"Đội 1 sẽ có Việt Phong, Tuệ Anh, Thừa Lâm và Giai Ninh. Đội 2 là...." thầy giáo phân chia đội để leo núi.
"What?" Giai Ninh nói to làm tất cả đang chú ý nghe tên mình cũng phải ngoái lại nhìn cô.
"Em có ý kiến gì sao?" thầy Lưu hướng mặt về phía cô nói.
"Dạ không ạ." Giai Ninh không dám nói thêm bởi thầy Lưu là giáo viên có tiếng ác ma của cả trường nên cô rất sợ rớt môn của ông.
Sau khi chia đội xong thầy phát cho mỗi người một chiếc balo nhỏ đựng đầy đủ nước và thức ăn rồi ra hiệu bắt đầu leo núi.
"Không ngờ chúng ta lại ở chung một đội đấy." Tuệ Anh vui vẻ nói.
"Ai thèm chung đội với cậu." Thừa Lâm nói- cậu cũng là bạn thân của Việt Phong.