Thái Tử Điện Hạ, Nô Tài Có Hỉ Rồi

Chương 36: Trị liệu



Edit: Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Khi Cừu Tiểu Bối phát hiện trong bụi hoa kia không có ai thì lập tức có dự cảm chẳng lành, nàng muốn chạy khỏi nơi này nhưng còn chưa kịp cử động thì đã có một đôi tay từ phía sau dò đến, một tay bịt miệng nàng lại, một tay ghìm chặt cổ của nàng!

Sau lưng là ngực của một nam nhân, nàng bị ghìm chặt ở trên người hắn, dù là bịt miệng hay là siết cổ thì sức lực đều rất mạnh, rõ ràng là muốn giết chết nàng.

Nàng vươn tay ra sau, ra sức túm lấy tóc của đối phương, cũng nhấc chân dùng sức đạp mạnh lên mu bàn chân của hắn, đối phương đau đến phát ra một tiếng rít, sức lực trên tay hơi buông lỏng, nàng muốn nhân cơ hội này để chạy trốn, nhưng đối phương phản ứng nhanh nhạy, túm lấy tóc của nàng, lôi nàng trở lại một lần nữa, lại đụng vào lồng ngực kia, sau đó tiếp tục bị hắn bịt miệng từ phía sau, người này thực sự muốn khiến nàng ngạt chết.Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Cừu Tiểu Bối thầm đếm ở trong lòng tới ba, từ một nóc nhà ở nơi xa bay tới ba cái cục đá, đánh thẳng vào nam nhân đang khống chế sau lưng Cừu Tiểu Bối.

Không biết người ném ra mấy "Ám khí" này có độ chính xác quá kém, hay là không muốn để cho nam nhân này chết, có hai cục đá cùng hù dọa, một cục bay sượt qua má của nam nhân kia, cục đá còn lại đánh trúng bán tay của nam nhân đang che mặt Tiểu Bối. Viên đá sắc nhọn cắt đứt tay của nam nhân, vạch ra một vết máu rất dài, buộc phải buông lỏng Cừu Tiểu Bối ra.

Cừu Tiểu Bối vội vàng cúi người lăn ra ngoài, tránh cho cánh tay đối phương lại chộp tới lần nữa, càng vào lúc này, nam nhân kia càng muốn giết Tiểu Bối để diệt khẩu. Nhưng lúc này người ném mấy cục đá đã phóng từ nóc nhà đằng xa tới đây, nếu hắn không đi thì chỉ có thể bại lộ thân phận, cuối cùng, không thể không từ bỏ ý định giết tiểu thái giám, nhanh chóng rời khỏi nơi này. Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Hắn rất quen thuộc với Bích Tâm Cung, chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

"Bối công công, ngài không sao chứ?"

Cừu Tiểu Bối được nâng dậy, nhìn lại thì hóa ra vẫn là người thị vệ mà ngày đó nàng chui dưới gầm bàn ở tẩm cung của Chu Trắc phi thì đụng phải kia, nàng chống vào cái cây đứng thở một hồi lâu, chờ sau khi bình tĩnh lại, mới hỏi: "Người anh em, cảm ơn ngươi, nhưng mà, tại sao ngươi lại ở đây?"
     
"Điện hạ không yên lòng để một mình ngài ra khỏi Đông cung, sai thuộc hạ đi theo... Bảo vệ ngài."

Tiểu Bối cười cười, không vạch trần hắn, chờ sau khi trái tim đập bình ổn hơn, nàng đi về phía Tiểu Thúy đã chết kia, thấy thị vệ đi theo mình thì tiện miệng hỏi: "Người anh em xưng hô như thế nào?"

"PhànThạch, ngài gọi ta Tiểu Thạch là được rồi."

Là họ Phàn sao? Trong lòng Tiểu Bối có phỏng đoán, nhưng nàng chỉ tiếp tục trò chuyện, khoa tay mấy cái: "Vừa rồi ngươi 'Vù vù' hai cái kia thật là lợi hại nha, có phải chính là 'Ám khí' trong truyền thuyết hay không? Ta có thể học theo được không?"

"Vậy thì cần phải luyện tập từ nhỏ, còn nhất định phải tu luyện nội lực, ngài khả năng..."

Không cần phải nói, nàng hiểu rồi.

Đang lúc nói chuyện, đã đến bên cạnh thi thể Tiểu Thúy, chỉ có điều một cô nương mười sáu tuổi, cho dù là một cung nữ cũng coi như có dung mạo xuất sắc, thì giờ cũng chỉ có thể nằm lại trong khu vườn ngự uyển hoang vu này, trợn tròn mắt không chịu nhắm lại.

"Tiểu Thạch, ngươi có thấy rõ tướng mạo của người nam nhân kia không?"

"Hắn mặc quần áo của thị vệ, không hề ngẩng đầu lên, ngẫu nhiên xoay mặt cũng thì cũng động tay động chân, thuộc hạ không thể xác định được hắn là ai."Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

"Không sao: “Cừu Tiểu Bối nhẹ nhàng xoa lên chỗ bị ghìm đau, trong mắt hiện ra ánh sáng hung giữ: “Sớm muộn gì ta cũng bắt được hắn."

Đợi khi nàng quay đầu nhìn về phía Phàn Thạch, lại là vẻ cười tủm tỉm: "Tiểu Thạch, làm phiền ngươi đào một cái hố ở chỗ kia đi."

"Đào hố?"

"Đúng, để chôn Tiểu Thúy."

Phàn Thạch không quá đồng ý: "Thi thể này cứ tùy tiện xử lý là được rồi, chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này, mới vừa rồi người kia… Nói không chừng sẽ dẫn theo những người khác tới, đến lúc đó chúng ta..."

"Hắn sẽ không làm vậy đâu.” Cừu Tiểu Bối nói với giọng khẳng định: “Bích Tâm Cung này hiển nhiên là một hang ổ của hắn ta, đoán chừng vẫn còn lưu lại không ít chứng cứ, hắn sẽ không dẫn người đến đây đâu, đến lúc đó điều tra một phen, thì có lẽ sẽ tra được hắn. Tiểu Thúy này…” Nàng tạm dừng lại, thở dài: “Tuy nói nàng ta có chết cũng chưa hết tội, nhưng mà dù sao thì cũng là vì ta... Tóm lại ta cũng nên làm chút gì đó vì nàng ta, nhập thổ vi an cũng tốt."

"Vậy được rồi." Phàn Thạch cũng không quá ngốc, không hỏi nhiều nữa, đi đến gian phòng bên cạnh tìm công cụ, đào lên một cái hố ở chỗ Cừu Tiểu Bối chỉ định, mà trong lúc hắn đang đào hố thì Tiểu Bối trở lại trong bụi hoa một lần nữa, chính là lúc đầu tiên nàng nằm sấp để chứng kiến hết cả hiện trường hành hung, muốn tìm lại cánh tay bằng xương khô kia.

Lại phát hiện, không thấy cánh tay bằng xương khô kia đâu nữa?

Nàng lại tìm kiếm khắp xung quanh đều không nhìn thấy, bên kia Phàn Thạch gọi nàng, đành phải đi qua đó trước.

An táng cho Tiểu Thúy xong, lại đốt cho nàng ta mấy quyển kinh mình chép để siêu độ. Cừu Tiểu Bối cảm thấy hôm nay rất có thu hoạch, rất vui vẻ đi theo Phàn Thạch trở về Đông cung.

"Điện hạ, điện hạ!"Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Nàng vừa vào trong điện vừa gọi rối rít, sắc mặt mừng rỡ, trong tay cầm chiếc hộp đựng bông hoa làm thuốc, nhìn thấy Thái tử đang ngồi bên cạnh chiếc bàn dài, liền không nhịn được dâng vật quý lên cho hắn: "Ngài nhìn xem, thật bị ta tìm được, chờ ban đêm nô tài xử lý tốt, đến mai liền có thể cho ngài dùng thuốc."

Phàn Trầm Hề nhàn nhạt "Ừ" âm thanh: "Không có việc gì liền đi xuống đi."

Nụ cười trên mặt Cừu Tiểu Bối đầy lúng túng, nàng thoáng nghiêng đầu lặng lẽ dò xét Thái tử đang cúi đầu viết chữ, nhìn trên mặt hắn không có biểu tình gì, lại hơi lạnh lùng, nàng không biết có chuyện gì, chỉ đành hỏi: "Điện hạ, có phải ngài không thoải mái chỗ nào hay không? Nô tài kiểm tra cho người một cái nhé?"

"Không cần." Phàn Trầm Hề cũng không ngẩng đầu lên: “Trở về đi."

Cừu Tiểu Bối ngây ngốc thu hồi chiếc hộp ngọc, không rõ tại sao Thái tử điện hạ trước đó vẫn còn tốt đẹp giờ  lại làm sao, chỉ có thể cáo lui trước, chờ hắn làm xong lại nói.

Nhưng nàng vừa muốn chạy về hướng tẩm điện, lại bị Lý công công cùng đi ra ngăn cản lại: "Tiểu Bối Tử, đêm nay cũng không cần ngươi gác đêm, về phòng của ngươi nghỉ ngơi đi."

Bỗng nhiên dừng bước chân, Cừu Tiểu Bối hoài nghi là mình nghe lầm: "Lý tổng quản, ông nói vậy là có ý gì đấy, không phải thời gian này đều để ta gác đêm sao?"

Phàn Trầm Hề đặt chiếc giường chuyên dành riêng cho nàng ở trong tẩm điện của mình, qua mấy ngày, giường êm, rồi cả bàn, tủ bên cạnh giường đều có thêm không ít đồ vật của nàng, bắt đầu từ ngày đầu tiên "Gác đêm", Lý công công đã không hề hỏi đến mấy chuyện này, có lẽ đã là ngầm thừa nhận mọi chuyện.

Nhưng bây giờ lại muốn nàng trở về?

Ngẫm lại thái độ của Phàn Trầm Hề vừa rồi, nàng bị đánh về nguyên hình rồi sao?

Sao lại có thể như vậy được!

"Từ nay trở đi, ngươi liền... Tiểu Bối Tử ngươi từ đâu đến, thì trở về đó đi!" Lý công công còn muốn cẩn thận giáo huấn đôi câu, nhưng còn chưa kịp mở lời thì tiểu thái giám đã xoay người chạy trở về, đến gọi cũng không chịu quay lại.

Hắn thầm mắng hai tiếng, vội vàng đuổi theo, về tới thư phòng, thì nhìn thấy tiểu thái giám thích giả vờ sợ sệt kia đã đi thẳng tới trước thư án, cướp luôn bút lông trong tay Thái tử.

Hắn bị dọa đến trái tim đột nhiên ngừng lại, suýt chút nữa đã quỳ luôn xuống.

Trừ hắn ra không còn ai khác có thể hiểu rõ ràng nhất tính tình của Thái tử, bị người khác mạo phạm như thế, điện hạ sẽ phạt trượng chết hết tất cả mọi người ở đây, còn không để thừa lại cục xương nào cho ngươi mang theo.Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

"Làm càn!"

Quả nhiên, Phàn Trầm Hề tức giận vỗ bàn, chiếc bàn chấn động, mực nước bên trong nghiên mực đều đổ ra, hắn liếc mắt trừng Cừu Tiểu Bối: "Ai cho ngươi lá gan."

Tiểu Bối bị khí thế lạnh lẽo của hắn hù dọa, hai cánh tay đều nắm chặt lấy chiếc bút kia, mực nước trên đầu bút nhuộm đen ngón tay của nàng nhưng nàng còn không hề nhận ra.

Nàng nước mắt đầm đìa, miệng nhỏ mím lại, kỹ thuật đóng vai bị hà hiếp, tủi thân có thể gọi nói đến là đến: "Chính là ngài đấy."

Phàn Trầm Hề nghiêng đầu, ánh mắt lạnh như băng.

"Là ngài đã đồng ý với nô tài, nô tài có thể giúp ngài xem bệnh, hiện giờ nô tài lập tức muốn giúp ngài nhìn xem, ngài không thể đuổi nô tài đi được!"

Phàn Trầm Hề nhíu lông mày một cái, đang muốn mở miệng, Cừu Tiểu Bối lại lo lắng hắn đổi ý, vội vã cướp lời: "Quân vô hí ngôn, ngài là Thái tử cao quý, không thể lật lọng nói không giữ lời được."

Phàn Trầm Hề lạnh lẽo trừng mắt nhìn thẳng vào Cừu Tiểu Bối, cung nhân xung quanh đã không dám thở mạnh, Cừu Tiểu Bối thấy chột dạ, nhưng vẫn còn muốn ưỡn thẳng lồng ngực, ráng chống đỡ lấy vẻ quật cường giả vờ của mình, trợn tròn hai mắt, mím chặt môi để bản thân mình thêm lòng dũng cảm, nhưng mà bên dưới thì hai bàn tay lại không ngừng vặn vẹo cây bút lông.

Mãi lâu sau, đến khi cả người Cừu Tiểu Bối đã dần dần thấp xuống, Phàn Trầm Hề mới che dấu sự đe dọa của mình, nói giọng đầy ghét bỏ: "Ngươi còn muốn cầm bút của bổn cung tới khi nào nữa!"

"A? A a, cho, cho ngài."

Sau khi đưa cây bút ra, Cừu Tiểu Bối mới nhìn thấy không chỉ riêng thân bút dính đầy mực nước, mà lông trên đầu bút cũng bị nàng chà đạp đến không còn hình dáng nữa rồi, hai gò má nàng nhăn lại, vô cùng muốn giấu cây bút này trở về.

Đôi môi mỏng của Phàn Trầm Hề mím một cái rồi thở ra hơi, vừa tức giận vừa bất đắc dĩ dừng tay: "Được rồi được rồi, cái này... Thưởng cho ngươi chơi."

Cừu Tiểu Bối ỉu xìu cả người, nhưng lại nhanh chóng giấu bút ra sau lưng, vẫn không quên biện giải cho mình hai câu: "Kỳ thật nô tài không thích chơi bút, thật."

Phàn Trầm Hề lạnh lùng: "A ~ "

Tiểu Bối: "..."

Chỉ một cái liếc mắt của Thái tử điện hạ, Lý công công lập tức chạy tới dọn dẹp ngay cái bàn bị làm bẩn, còn sai người múc nước đến cho Thái tử và Tiểu Bối Tử rửa tay, chiếc bút kia, cuối cùng vẫn phải giao ra.Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Lý công công rất biết phỏng đoán tâm tư Thái tử, biết rằng dù điện hạ có thể hiện ra lừ tức giận tới cỡ nào, thì vẫn mềm lòng với Tiểu Bối Tử này, hắn không biết loại tình huống chưa bao giờ có này là tốt hay là xấu, nhưng hắn vẫn dựa theo tâm tư của Thái tử, vào lúc Tiểu Bối Tử muốn bắt mạch cho điện hạ, lại thả bồ đoàn vào bên cạnh xe lăn Thái tử.

Vốn dĩ là muốn để cho lúc Tiểu Bối Tử quỳ xuống bắt mạch có thể dễ chịu hơn một chút, ai ngờ Thái tử còn càng làm hơn, vào lúc Tiểu Bối muốn quỳ xuống lại nói thẳng: "Ngồi đi."

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!