Thần Cấp Ở Rể

Chương 411: Hao tổn binh lính



Hai người thuộc hạ của Âu Dương Tất Tùng, đã đấu tay đôi với hai người da đen ngay tại chỗ, tay đấm chân đá, quả thật là náo nhiệt.

Âu Dương Tất Tùng thân thể thoải mái ngồi xổm xuống, nhìn tình hình của hai người da trắng, biết rằng hai người này đã lâm vào hôn mê, liền đứng lên, nhìn hai người thuộc hạ của mình đang đánh nhau với hai người da đen, khoanh tay đứng thật thoải mái.

Bốn gã người phương Tây này, là một trong mười sáu tay súng của Hồ Quý.

Hai người da đen quả thực cảm thấy buồn bực: Chẳng lẽ ở Trung Quốc thật sự có rất nhiều người võ công cao siêu hay sao? Chính bản thân mình là người thuộc lính đánh thuê đi tung hoành thế giới, cũng gặp được rất ít đối thủ! Thế nhưng tại sao mỗi lần vào Trung Quốc đều gặp được những nhân vật lợi hại như vậy?

Mãi đến hai tiếng sau, sau khi Hồ Quý đã gửi đi một vài kẻ quấy rối, thì sau khi tụ tập lại rồi mới phát hiện, bọn họ vậy mà vẫn chưa có quay trở về. Dù có thế nào thì cũng không thể liên lạc được, Hồ Quý chỉ biết, tiểu đội của mình nhất định đã xảy ra chuyện!

“Ông Bố Lãng, Giả Ba Nhĩ, chúng ta lập tức đuổi theo!” Hồ Quý liền lập tức chuẩn bị người để đi trợ giúp.

Hồ Quý dẫn hơn mười mấy người, bên ngoài nhà karaoke lúc này, có thể cảm nhận được giữa cơn gió lạnh thấu xương, hai người da trắng và hai người da đen được mặc mỗi chiếc quần lót, hai tay bị trói lại, bị treo lên ở ngoài cửa sổ lầu hai của karaoke, tất nhiên là đã muốn lạnh cóng mà chết!

“A!” Hồ Quý giận dữ: “Cho tôi tấn công vào!”

Vào lúc bọn họ bước nhanh đi về phía trước, bỗng nhiên lúc đó, xung quanh trên mái nhà, hiện ra được hai thân hình mỏng manh. Líu lo! Đó chính là hai tay súng bắn tỉa!

Ở bên phía của Hồ Quý, lập tức liền có hai người bị bắn vỡ đầu, ngã quỵ trên mặt đất!

“Núp đi! Mau núp đi!” Hồ Quý quát to một tiếng, nhanh nhẹn trốn vào một chỗ trong góc tường.

Líu lo! Viên đạn đi theo anh ta, thiếu chút nữa là đã bắn trúng anh ta rồi!

“A!”

“Á!” Lại thêm một người nữa bị trúng đạn!

Đùng đùng đùng… Vậy mà có người lại xông ra phun lửa!

Ầm ầm! Đám người bên Hồ Quý cũng đã bắt đầu đánh trả. Thế nhưng bởi vì hỏa lực của bên kia quá mạnh, đám người của Hồ Quý bên này bị ép đến không thể ngóc đầu lên nổi.

“Đột phá vòng vây! Nghĩ cách để đột phá vòng vây đi!” Hồ Quý hô to.

Bố Lãng nói: “Sĩ quan Hồ Quý, tôi sẽ yểm trợ cho các anh, mau chạy nhanh đi phá vòng vây đi!”

“Đùng đùng!” Kĩ thuật bắn súng của Bố Lãng quả thật rất giỏi, tuy rằng chỉ với một cây súng lục, thế nhưng chỉ với hai phát súng, đã có có thể giết chết một người ở bên kia rồi, sự tấn công của bên kia bắt đầu nhỏ dần, lập tức kinh ngạc.

“Đi!” Hồ Quý và Giả Ba Nhĩ, chạy nhanh vào một lối đường tắt nhỏ ở bên canh, một bên quay đầu lại bắn yểm trợ, một bên liền rất nhanh đã rút lui khỏi chỗ đó.

Trở lại trụ sở, kiểm tra lại số người còn lại, Hồ Quý rất nhanh đã phát hiện ra, sau trận đấu súng vừa rồi, bên mình đã chết mất tám người! Hơn nữa trước đó đã chết mất bốn người, tổn thất tổng cộng lên đến mười hai người!

Một hình dáng chợt lóe lên, ông Bố Lãng đã trở lại.

Giả Ba Nhĩ tức đến hộc máu nói: “Sĩ quan Hồ Quý, thù này mà không báo, thì không phải là người!”

Hồ Quý gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

Bố Lãng thở dài: “Sĩ quan Hồ Quý, lần này bên mình chuẩn bị chưa kĩ! Chúng ta vẫn còn đang rất là khinh quân địch. Vốn tưởng rằng quân của bên Trung Quốc không có hỏa lực lớn mạnh như thế, chúng ta cũng chỉ có mấy cây súng lục, lại càng không thể ngờ rằng, quân địch lại có nhiều vũ khí đến như thế, còn có cả tay súng bắn tỉa nữa. Hơn nữa, chúng ta đã hơi liều lĩnh xông vào khoảng đất trống ở đằng trước quán karaoke, đồng nghĩa với việc tiến vào phạm vi đột kích của quân địch rồi, lần này quả thật là tổn thất nghiêm trọng.”

Hồ Quý nghiêm mặt nham hiểm nói: “Không có vấn đề gì đâu, ông Bố Lãng, rất nhanh thôi chúng ta sẽ có mấy người cao thủ xuất hiện trên chiến trường, hỗ trợ chúng ta tấn công. Đúng rồi, đối thủ lần này là ai nhỉ?”

Bố Lãng nói: “Theo như đội hình và chiến lược của quân địch, tôi cảm thấy rằng dường như quân địch thuộc người của thủy quân lục chiến của nước M, hoặc là giải ngũ từ nơi đó. Vũ khí của bọn chúng rất tinh xảo, phối hợp với nhau cũng rất là ăn ý. Nếu không, chúng ta cũng sẽ không bị tổn thất nặng nề như vậy.”

Giả Ba Nhĩ nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, mình cũng nên nghỉ ngơi và hồi phục một chút, để cho bọn chúng sống thêm mấy ngày đi! Bọn chúng cũng quá là kiêu căng rồi!”

Hồ Quý buồn bực nói: “Chúng ta nên điều tra lại cho một chút, sợ rằng Âu Dương Lôi có liên quan tới bọn chúng.”

Chỉ một lúc sau, Bố Lãng đã thông qua bạn bè của ông ta, có được chút tin tức: “Sĩ quan Hồ Quý, Âu Dương Lôi có một đứa con, tên là Âu Dương Tất Tùng, tên tiếng Anh là Jack, từng đi lính ở chiến đội thủy quân lục chiến, hôm nay vừa mới tới thành phố Phụng Thiên.”

“Chết tiệt!” Hồ Quý đứng lên cắn răng tức giận nói: “Tên khốn Âu Dương Tất Tùng này, có phải rất mạnh đúng không?”

Bố Lãng nói: “Năm năm, làm trung tá ở chiến đội thủy quân lục chiến, đã là một nhân vật thiên tài ở chiến đội thủy quân lục chiến, có thể hình dung được địa vị của anh ta.”

Hồ Quý nói: “Cho dù anh ta có địa vị cao đến đâu, nhưng mà chiến đội thủy quân lục chiến có thể cho phép anh ta tiến hành những hành vi quân sự khi dẫn người đến Trung Quốc hay sao? Thế này không phải là đã đi quá giới hạn rồi sao?”

Bố Lãng thở dài một tiếng nói: “Âu Dương Tất Tùng nhất định đã dùng một con đường khác, để tiến vào Trung Quốc.”

Giả Ba Nhĩ nói: “Nói cách khác, tên khốn kiêu ngạo Âu Dương Tất Tùng đó, cũng giống như chúng ta, không thể quang minh chính đại ở Trung Quốc sao?”

“Tất nhiên rồi.” Bố Lãng gật đầu: “Nếu như chúng ta đem tin tức Âu Dương Tất Tùng về nước, tiết lộ cho cảnh sát…”

Hồ Quý nháy mắt nói: “Ừ, trước tiên hãy khiến cho cảnh sát ngăn chặn bọn chúng, đó cũng là một ý kiến hay. Ít nhất, sẽ khiến cho những hành động của bọn chúng, gặp không ít khó khăn.”

Bố Lãng búng ngón tay nói: “Yên tâm, ngay lập tức cảnh sát sẽ có được tin tức Âu Dương Tất Tùng về nước.”

“Đội Trắng! Mau! Tình huống khẩn cấp!” Cảnh sát mạng Đường Tiểu Lâm nhanh chóng chạy đến đội cảnh sát hình sự, vẻ mặt lo lắng nói: “Chúng ta đã có được nguồn tin chính xác, chiến đội thủy quân lục chiến của nước M, Âu Dương Tất Tùng đã dẫn dắt quân đội về đến tỉnh Phụng Thiên! Hơn nữa, đêm nay ở tại quán karaoke bên kia, đã muốn xuống dao giết người! Đã giết chết ít nhất mười hai người! Anh ta cũng quá là kiêu căng rồi!”

“Cái gì?” Bạch Tinh Đồng vừa nghe xong, lập tức đi đến máy tính cùng với Đường Tiểu Lâm.

“Âu Dương Tất Tùng, tên tiếng Anh là Jack, làm trung tá ở chiến đội thủy quân lục chiến, biệt hiệu là cá mập, là một người chiến sĩ thiên tài, chiến công vang dội, nếu không, thì cũng sẽ không lên chức trung tá nhanh đến như vậy.” Đường Tiểu Lâm tiếp tục giới thiệu: “Hơn nữa, anh ta còn là con của Âu Dương Lôi.”

“Cái gì?” Bạch Tinh Đồng lại khiếp sợ: “Là con trai của Âu Dương Lôi ư? Anh ta về nước lần này, chắc chắn là để hỗ trợ cho Âu Dương Lôi! Nếu như những lời tình báo này là thật, Âu Dương Tất Tùng này không phải người mà chúng ta có thể đối phó. Chúng ta phải nhanh chóng báo cáo cho lãnh đạo ở quân khu, nhờ đến sự trợ giúp của bọn họ.”

Vì thế, Bạch Tinh Đồng đem tin và tình hình, lập túc đi thông báo cho đại đội trưởng Hình vừa mới lên chức và cục trưởng Lạc Viễn Chinh, cả hai người sau khi nghe được tin tức, liền đặc biệt ủng hộ ý kiến của Bạch Tinh Đồng, cũng quyết định đứng dậy đi tới quân khu của lãnh đạo để báo cáo.

Âu Dương Tất Tùng cực kì tức giận: “Chính là cái tên Hồ Quý từ Tam Giác Vàng! Tôi có thể biết được! Anh ta là một người lính vô dụng, mà còn giết mất của tôi một người anh em, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh ta! Anh Khương Tam Lãng, anh hãy mau chóng tìm ra nơi ẩn náu của Hồ Quý đi, em phải giết chết anh ta ở cái tỉnh Phụng Thiên này! Sau đó sẽ đi về Tam Giác Vàng lại, diệt trừ tận gốc cái tên Hồ Bá kia!”

“Được! Cậu Tất Tùng, anh sẽ cho người đi điều tra tin tức của Hồ Quý.” Khương Tam Lãng hưng phấn gật đầu, anh ta thông qua máy giám sát, xem lại cuộc chiến đêm qua, thấy được sự sắp xếp của cậu Tất Tùng, quả thật là vô cùng tài tình, khiến cho Hồ Quý bị hao tổn binh lính, chỉ sợ rằng trong khoảng thời gian này, Hồ Quý chỉ có thể rụt cổ trốn mà không dám ló mặt ra.

Âu Dương Lôi cũng cực kì hào hứng: “Được! Tất Tùng, chuyện đêm nay con đã làm rất tốt! Đúng rồi, ở quán karaoke bên kia, đã dọn dẹp sạch sẽ chưa?”

Âu Dương Tất Tùng tràn đầy sự tin tưởng: “Bố yên tâm, mặc dù là cảnh sát đã lập tức đi thăm dò, thế nhưng cũng sẽ không tìm thấy được dấu vết nào đâu.”

“Thật tốt quá! Tất Tùng, thật ra trong thời gian vừa qua, cái tên Diệp Vô Phong kia cũng luôn uy hiếp chúng ta.” Âu Dương Lôi hung ác nói.