Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1147: Vượt qua truyền thuyết (Thượng)



Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Lăng Hàn vượt qua mình.

- Phốc!

Hắn phun ra một ngụm máu, lần này là bị tức giận công tâm.

Phế vật ở trong mắt hắn lại vượt qua hắn, để lòng tự ái của hắn không thể tiếp thu.

- Hừ!

Trong ánh mắt của hắn có sát khí, muốn ra tay với Lăng Hàn, nhưng nơi này nhiều khôi lỗi như vậy, nào có cơ hội để hắn xuất thủ, trước mắt lập tức tối sầm lại, vô số khôi lỗi đã đánh tới.

Hắn đương nhiên không cách nào ra tay, chỉ có thể chống đỡ, cũng giết ra bên cạnh.

Lăng Hàn quay đầu lại nhìn, tuy Hạ Vô Khuyết không thể ra tay, nhưng hắn có thể cảm ứng được sát khí của đối phương, điều này làm cho hắn xem thường, thiên tài ánh mắt thiển cẩn như vậy, thành tựu có hạn.

Hắn lập tức thu hồi ánh mắt, đặt tất cả lực chú ý vào trong chiến đấu.

Đến một bước này, hắn không muốn từ bỏ.

Hắn phát động thần văn trọng lực ảnh hưởng những khôi lỗi kia, giảm thiểu bản thân trúng công kích, sau đó toàn lực lao nhanh.

Cái này rất có hiệu quả, dù sao những khôi lỗi này đều là công mạnh thủ yếu, lực lượng ở Đại viên mãn sơ kỳ là nhược điểm lớn nhất, bị Lăng Hàn nắm lấy, giúp đỡ rất nhiều.

- Này này này, cứ theo đà này, hắn thật có khả năng xông qua thạch trận.

- Chỉ còn lại hai phần mười.

Mọi người khiếp sợ, ngay cả những thiên tài như Hạ Vô Khuyết cũng không thể hoàn thành, lại có khả năng bị một Đại cực vị nho nhỏ thành công, cái này thực sự là làm cho người ta không cách nào tin nổi.

Nhưng Lăng Hàn càng lên càng nhanh, lực lượng của hắn chiếm ưu thế, những tượng đá kia ngăn không được hắn, chỉ là để hắn vết thương đầy rẫy, máu tươi tung toé, nhưng bước chân không ngừng chút nào.

Hắn như một mũi tên nhọn, tốc độ so với lúc trước không giảm lại tăng!

Tất cả mọi người ôm đầu thốt lên, cái này quá đáng sợ, không thấy đám người Hạ Vô Khuyết đều gặp gian khó sao? Nhưng Lăng Hàn ngược lại tốt, lại vào lúc này còn gia tốc.

- Hừ!

Hạ Vô Khuyết siết nắm đấm, sát khí sôi trào.

- Tên này thật là một nhân vật, có thể kết giao.

Tô Kinh từ tốn nói, hắn tự nhiên nhìn ra được sát ý của Hạ Vô Khuyết đối với Lăng Hàn, nhưng hắn không để ý!

Hắn có tâm vô địch, bối cảnh cao cấp, cần sợ ai sao?

- Nghe tiếng đại danh của Tô huynh đã lâu, hôm nay nhìn thấy, thật danh bất hư truyền!

Thiệu Tư Tư mi mục như họa, cười duyên dáng nói.

Tuy Tô Kinh ý chí kiên định, nhưng ở dưới dung mạo của nàng, trong lòng vẫn có chút dập dờn, vội ôm quyền đáp lễ nói:

- Tại hạ cũng nghe đại danh của Tư Tư cô nương đã lâu, đáng tiếc vẫn vô duyên nhìn thấy.

- Ha ha, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta đều có thể gặp lại ở Lẫm Thiên Tông, trở thành sư huynh đệ, sư tỷ đệ.

Đỗ An nói, ánh mắt của hắn đảo qua Lăng Hàn, ngón tay nhẹ nhàng kích thích.

- Đến thời điểm đó, không biết tên này sẽ trưởng thành đến mức nào.

Tô Kinh cùng Thiệu Tư Tư đều gật đầu, lộ ra vẻ chờ mong.

Chỉ từ lực chiến đấu mà nói, bọn họ tự nhiên nghiền ép Lăng Hàn, nhưng đó là vì tu vi của Lăng Hàn xa xa không bằng bọn họ, một khi tu vi ngang hàng, lực chiến đấu của song phương phỏng chừng liền khó phân cao thấp, coi như bọn họ hơn một bậc, nhưng đối mặt thể phách cùng sức khôi phục của Lăng Hàn, bọn họ vẫn không thể tìm ra phương pháp ứng đối.

- Thực sự là không có cách nào, trừ khi có thể một đòn miểu sát, nếu không sẽ bị hắn dây dưa đến chết!

Tô Kinh nghĩ một hồi, vẫn lắc đầu, cảm thấy phòng ngự của Lăng Hàn khó giải.

- Một tiện dân từ tiểu thế giới đến mà thôi, không cần nâng hắn cao như vậy!

Hạ Vô Khuyết tiếp lời, trên mặt vẫn tràn ngập xem thường.

- Ha ha.

Ba người Thiệu Tư Tư chỉ cười nhạt, không để ý tới.

Đối phương đã hận Lăng Hàn thấu xương, có góc nhìn vào trước là chủ, thì làm sao có khả năng làm ra đánh giá công chính? Vì lẽ đó, không cần để ý tới.

Mặt khác, thân hình của Lăng Hàn như bay.

Lực phá hoại của những tượng đá này đã đạt đến Sơn Hà Cảnh Đại viên mãn đỉnh cao bốn tinh, chỉ cần bị quét trúng, Lăng Hàn tất nhiên phải bị thương, hơn nữa còn không nhẹ. Bởi vậy, dưới chân hắn không dám dừng lại mảy may, làm hết sức giảm thiểu thương tổn.

Nhưng dù như vậy, hắn vẫn trúng quyền nhiều lần, vết thương đầy rẫy.

Đổi một người khác, ăn nhiều quyền như vậy, hiện tại khẳng định đã ngỏm. Nhưng Lăng Hàn không bị ảnh hưởng, ngươi đánh liền đánh đi, ta cứ nhảy nhót tưng bừng.

Cái này làm cho tất cả mọi người nhìn mà không nói gì, tại sao có thể có gia hỏa yêu nghiệt như thế? Ngươi thực sự là người, không phải khôi lỗi do Thần Thiết đúc ra sao?

Giai đoạn thứ chín!

Vậy thì càng đáng sợ, lực phá hoại của khôi lỗi lại tăng lên một tinh, đánh lên người Lăng Hàn, tất nhiên là một quyền một lỗ máu, thậm chí ngay cả Thần cốt cũng rên rỉ.

Bốn người Hạ Vô Khuyết đều biến sắc, lực chiến đấu của bọn họ vẫn áp chế những khôi lỗi này, nhưng nếu như mình ăn một kích, vậy tuyệt đối sẽ không dễ chịu. Ngoại trừ loại biến thái như Lăng Hàn, tuyệt đại bộ phận mọi người là lực công kích lớn hơn nhiều lực phòng ngự.

Chưa từng nghe nói, công kích mới là phòng ngự tốt nhất sao?

- Hiện tại, bằng vào thực lực của ta còn có thể áp chế những khôi lỗi này, nhưng lại qua một giai đoạn...

Bọn họ đều không nói tiếp.

Lại tiếp một giai đoạn, chỉ một khôi lỗi liền nắm giữ lực phá hoại tương đương bọn họ, mấy trăm hơn ngàn con đồng thời đánh tới, khái niệm này nghĩa là gì?

Một chọi một, bọn họ vẫn tin tưởng mình tất thắng, thậm chí 1 vs 10 cũng là điều chắc chắn, dù sao những cái này đều chỉ là khôi lỗi. Giống như một đứa bé mang theo tuyệt thế thần binh, uy hiếp rất lớn, nhưng chỉ cần xử lý thoả đáng, vẫn có thể thắng được.

Nhưng số lượng đạt đến tình trạng trước mắt, vậy thì khó giải.

- Mặc dù chúng ta là thiên tài Lục Tinh, nhưng đối mặt cửa ải cuối cùng, tuyệt đối chỉ có nuốt hận!

- Lẽ nào thật sự chỉ có tu thể phách, sức khôi phục đến trình độ kia mới có thể thông qua?

Thiệu Tư Tư trầm ngâm nói:

- Các ngươi có từng nghe nói qua, ở trong tinh hệ xa xôi, có thiên tài Bát Tinh thậm chí Cửu Tinh không?

Tô Kinh gật đầu nói:

- Quả thật có nghe đồn như vậy, nhưng này làm sao có khả năng? Tại hạ đã tu mỗi cảnh giới đến hoàn mỹ, nhưng chỉ nắm giữ sáu tinh lực lượng, tính cả một ít bí thuật, có thể nắm giữ bảy tinh lực chiến đấu, nhưng tám tinh... khó có thể tưởng tượng!

- Không nên quên, ở tinh hệ của chúng ta, thiên tài Ngũ Tinh cũng chỉ thuộc về truyền thuyết.

Thiệu Tư Tư lộ ra nụ cười tràn ngập thâm ý.

---------------