Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3592: Bảo thụ ngay trước mắt



Mắt Lăng Hàn sáng rực:

- Thành công!

Lăng Hàn nhẹ nhàng như đi trên đất bằng, không có ánh sáng nhấp nháy đánh bay hắn.

- Cái này giống như ta muốn tắt, mở đèn không cần biết đèn làm theo kiểu gì, chỉ cần nhấn nút là được. Nhưng nếu không phải trận cơ này bị hư hỏng thì ta không có tư cách đưa niệm lực đụng vào nó. Có nên vận dụng lại trận cơ này không? Thôi, chờ ta xuống núi rồi tính, tránh cho phải cẩn thận đi đường dài như vậy.

Lăng Hàn đi tiếp, sau khi ‘đóng’ một trận cơ thì trận pháp to lớn này không hoàn toàn dừng lại, chỉ có một góc không được trận pháp bao trùm.

Lăng Hàn thì thào:

- Trận pháp cỡ lớn đều như vậy sao?

Như trận pháp Lăng Hàn học không thiếu một trận cơ nào, trên trận cơ không thể có một ký hiệu sai lầm nếu không chẳng thể vận chuyển trận pháp.

Lăng Hàn cẩn thận tiến lên, càng đi lên uy lực trận pháp càng lớn, hắn có mặt dây chuyền màu tím nhưng vẫn không dám khinh thường, bởi vì từ nơi này bắt đầu uy lực trận pháp đủ tổn hại nặng, thậm chí giết chết Hoán Huyết cảnh.

May mắn mặt dây chuyền màu tím rất siêu, có thể áp chế uy lực trận pháp. Cộng thêm tinh thần lực đến trung cấp, Lăng Hàn từ từ lần mò ra đường đi an toàn.

Qua nửa ngày Lăng Hàn lại tìm đến một trận cơ, đóng nó lại.

Tiếp tục.

Qua năm tiếng, Lăng Hàn lần nữa định vị một trận cơ, nhưng khi đào ra hắn phát hiện quanh trận cơ có sấm sét lượn vòng, ý thức của hắn không thể chạm vào trận cơ. Cái này không thể đóng rồi, Lăng Hàn đành tiếp tục lần mò đi tới.

Tốc độ của Lăng Hàn chậm dần, nhưng so với người khác thì hắn đã mau kinh người, mặt dây chuyền màu tím đem đến tác dụng quá lớn.

Lăng Hàn mất sáu ngày rốt cuộc đến giữa sườn núi.

Nơi này có một gốc Phượng Vương thụ.

Mắt Lăng Hàn sáng rực reo lên:

- Là chỗ đó!

Trước mặt Lăng Hàn xuất hiện một cái cây rất kỳ lạ, rõ ràng là cây nhưng hình dạng giống chim to giương cánh bay cao. Cây kết mười một trái, năm trái đỏ mọng to cỡ nắm tay, sáu trái khác nhỏ hơn nhiều, màu xanh, chỉ cỡ hạch đào.

Giống hệt như hình dạng trong tư liệu hắn thấy, đây chính là Phượng Vương thụ.

- Có đến mười một trái cây! Nhưng chỉ năm trái sắp hoặc đã chín, sáu trái khác còn non nhiều. Khoảng cách ba mươi trượng nhưng mùi đã xông vào mũi, thơm đến phấn khởi tinh thần!

Lăng Hàn không lao ngay tới trước, bắt đầu từ chỗ này mới thật sự khó khăn.

Bốn phía Phượng Vương thụ đầy sát khí, hở chút là lấy mạng người. Đơn giản vì bảo thụ này trồng tại chỗ, nó sẽ không chạy, tại sao không ai đến hái bảo quả?

- Tiếp theo dù là Cực Cốt cảnh cũng phải cẩn thận, nếu dẫn phát trận pháp công kích thì chết chắc. Ta cần cẩn trọng hơn.

Lăng Hàn lấy nhiều nam châm ra khỏi bao, hắn đã sớm chuẩn bị công cụ, dọc đường đi không thể chỉ toàn dựa vào thôi diễn.

Chế tạo trận cơ cần các loại tài liệu khác nhau, để phá giải trận pháp thì tài liệu rất đơn giản, nam châm.

Nam châm có tác dụng lớn nhất là nhiễu loạn năng lượng thiên địa. Nguyên khí của trận pháp là dẫn động năng lượng thiên địa, nên nam châm là khắc tinh thiên nhiên của trận pháp.

Đương nhiên không phải ném mấy cục nam châm là có thể gỡ bỏ trận pháp, đơn giản vậy thì không cần trận pháp nữa. Nam châm chỉ là một loại tài liệu.

Lăng Hàn khắc trận văn vào nam châm, một lúc sau hắn ném ra ngoài.

Đùng!

Một luồng lôi quang xẹt qua, cục nam châm bị nổ nát.

- Không đúng, không đúng.

Lăng Hàn cầm cục nam châm khác, khắc trận văn rồi ném qua.

Phừng phực!

Ánh lửa bốc lên cao phá hỏng nam châm.

- Cũng không đúng.

Lăng Hàn không nóng nảy, phá giải trận pháp rất tốn công, không sốt ruột được.

Lăng Hàn dựa vào hiểu biết của mình tổ hợp trận văn để phá giải, áp chế trận pháp.

Dần dà Lăng Hàn lần mò ra, hắn thì thào:

- Chắc được rồi.

Đi!

Lăng Hàn ném một cục nam châm, kỳ lạ là nó nổi giữa không trung, không rớt xuống, nam châm phát sáng.

- Nam châm có thể ảnh hưởng thế thiên địa hữu hạn, cộng thêm trận văn ta khắc vào cưỡng ép tham gia vào trận pháp làm nó không thể phát uy. Nhưng thứ này tối đa chỉ có thể kéo dài nửa phút, tinh thần lực của ta quá yếu, ký hiệu trên nam châm sẽ bị xóa ngay.

Lăng Hàn sải bước đi lên, vừa đi vừa khắc trận văn lên nam châm.

Ném.

Lăng Hàn lại ném một cục nam châm, trận pháp làm nam châm lơ lửng mở ra con đường an toàn trong nửa phút.

Lăng Hàn đi nhanh, sau lưng hắn là cục nam châm thứ nhất bị hao hết lực lượng không ngăn nổi trận pháp bị nổ nát.

Lăng Hàn vẫn ném nam châm, lần này hắn tính sai, hoặc nên nói là uy lực trận pháp quá lớn.

Bùm!

Lực lượng mạnh mẽ ập đến chấn ngực Lăng Hàn sôi trào, hắn suýt bay xéo ra. Lăng Hàn vội đứng vững, nếu văng ra khỏi con đường nam châm mở mang thì sẽ bị đại trận nghiền chết ngay.

May mắn hắn thành công.

Lăng Hàn không dám ở lâu, lo tạo ra bình chướng nam châm quấy nhiễu trận pháp, không thì chờ áp chế ập đến hắn tàn đời.

Nên mới nói phá giải trận pháp là công việc rất nguy hiểm.

Khoảnh khắc cục nam châm thứ hai nổ nát Lăng Hàn kịp lúc ném ra nam châm thứ ba, lại ổn định trận pháp.

Từng cục nam châm bị ném ra, Lăng Hàn đi càng lúc càng xa, cách cây ăn trái càng gần.

Mười mấy phút sau, Lăng Hàn đã đi xong khoảng cách ba mươi trượng ngắn ngủi, lưng hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Dọc đường đi rất hung hiểm, suýt chút nữa vạn kiếp bất phục.

Đến đây thì tốt rồi.

Lăng Hàn nghỉ ngơi một lúc, định hái trái xong sẽ quay về.

Nhưng Lăng Hàn chưa đứng dậy thì áp lực cường đại ập đến, ngực hắn thắt lại, khó chịu vô cùng.

Lăng Hàn sửng sốt:

- A?

Dường như hắn nghe thấy giọng nói bảo cho hắn bây giờ chưa thể hái trái vì chưa chín hẳn. Thanh âm rất mơ hồ, yếu ớt, Lăng Hàn ghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm.

Áp lực biến mất.

Nhưng khi Lăng Hàn định hái trái thì áp lực lại ập đến.

Biểu tình Lăng Hàn quái dị. Hay áp lực này đến từ Phượng Vương thụ? Mới rồi nói chuyện với hắn là gốc cây già này? Cái cây đã rất lâu năm, tuy không cao nhưng nhìn vỏ cây là biết có lịch sử mấy trăm năm.

Đã thành tinh?

Nếu vậy thì chờ thêm vài ngày đi, dù sao gốc cây không có trận pháp, đừng ra khỏi khu vực này thì rất an toàn.

Tu luyện.

Lăng Hàn dò xét ẩn mạch thứ sáu, mấy ngày nay hắn luôn cố gắng, nhưng mở mang càng nhiều ẩn mạch, dù hắn yêu nghiệt cũng không thể đột phá trong hai, ba ngày được.

Một ngày, hai ngày, ba ngày. Lăng Hàn mãi không bắt giữ được ẩn mạch thứ sáu, nhưng hắn không nôn nóng, chuyện này vốn không thể xong trong một lần. Hơn nữa làm một siêu cường giả trong quá khứ, Lăng Hàn biết nếu tâm loạn thì chuyện gì cũng không làm được.