Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4904: Tề tựu Đông Đủ



Hiện giờ, Lăng Hàn không còn quan tâm đến thắng thua, chỉ muốn đánh một trận sảng khoái.

Thoải mái!

Hắn không ngừng cười to, Hàn quyền xuất ra, giống như muốn biến bí lực vô tận ẩn giấu trong cơ thể phát ra hết.

Tuy, cho dù hắn yêu nghiệt như thế nào, cho dù hắn có Phượng Dực Thiên Tường, nhưng đối thủ của hắn dù sao cũng hơn hai mươi người của thế hệ hoàng kim, một lúc sau, trên người hắn dần xuất hiện những vết thương.

Trên cánh tay, trên bụng, trên đùi, đều có vết thương, máu tươi tuôn ra và ngưng tụ như bảo thạch, không hề rơi xuống.

Đây là do khí lực của hắn cường đại, hơn nữa có thể tự hóa giải một phần công kích, nếu không thì cũng không xuất hiện vết thương đơn giản như vậy, mà sẽ là đứt tay, gãy chân, thậm chí chém ngang lưng.

Nhưng như vậy thì đã sao?

Lăng Hàn hoàn toàn không thèm để ý, nắm đấm vung lên càng ngày càng nhanh, một kích phóng ra mười bốn đạo quy tắc chỉnh tề, lực sát thương vô cùng khủng bố.

Rất nhiều Đế tử cũng bị thương, tuy đều là cấp Giáo Chủ ngũ tinh lục tinh, nhưng chiến lực của bọn họ đã không thể sánh kịp với Lăng Hàn, nếu không có trợ giúp của những người khác, thậm chí sẽ bị Lăng Hàn đuổi giết.

Điều này khiến cho bọn họ càng kinh hãi, sát ý cũng mạnh hơn.

Tuyệt đối không thể để cho Lăng Hàn tiếp tục đột phá, nếu không, bọn họ sẽ thực sự phải gặp tận thế.

Bởi vì trước nay chưa từng có tiền lệ thế hệ hoàng kim liên thủ với nhau, bọn họ lúc đầu không có sự phối hợp ăn ý, nhưng đánh mãi, dần dần cũng đã có sự phối hợp.

Chỉ mấy Giáo Chủ cửu tinh kiềm chế Lăng Hàn, mà những người khác vừa tích lũy quy tắc, vừa ra tay đã có hơn mười đạo quy tắc tách ra, cả hư không như bị xé rách.

Sau khi bước lên cấp Giáo Chủ, đúng là có năng lực xé xách hư không.

Thế hệ hoàng kim vốn là yêu nghiệt, dù là Giáo Chủ ngũ tinh thì cũng có thể một kích đánh ra mười hai đạo quy tắc, nếu tiếp tục ngưng tụ đến cực hạn, một kích đánh ra được mười lăm đạo quy tắc là hoàn toàn có khả năng.

Điều này đương nhiên rất khủng bố, gây uy hiếp cực lớn cho Lăng Hàn.

Một lúc sau, trên người Lăng Hàn đầy các vết thương, toàn thân bị nhuộm thành màu đỏ.

Đương nhiên, các Đế tử bọn họ cũng phải trả giá không nhỏ, nhưng có nhiều người cùng nhau thừa nhận nên tình huống đương nhiên tốt hơn Lăng Hàn rất nhiều.

“Ahhh, vẫn không lùi?

Tất cả mọi người đều nhe răng, khiếp sợ vì ý chí chiến đấu của Lăng Hàn.

Không nói đến việc lấy ít địch nhiều, chỉ riêng một đấu một, Lăng Hàn chỉ có tu vi Giáo Chủ nhất tinh, đấu với bất cứ một ai trong thế hệ hoàng kim, dù đánh mấy chiêu liền lui thì cũng không có ai nói hắn hèn nhát cả, hiện tại mọi người đều bội phục hắn.

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn đang tát thẳng vào mặt thế hệ hoàng kim, đã vậy vẫn còn ham chiến?

Hắn lại không thể thắng, còn muốn chứng minh cái gì nữa chứ?

Lăng Hàn đúng là không muốn chứng minh cái gì cả, nếu hắn đã còn lực mà đánh một trận, hắn sẽ tiếp tục chiến đấu, đánh đến cùng đường bí lối thì hắn mới có thể dừng tay, dù sao hắn có Phượng Dực Thiên Tường, có ai đuổi kịp hắn chứ?

Hắn vận Thập Tu Thuật để nhanh chóng khôi phục thương thế, cố gắng giữ cho bản thân lúc nào cũng ở trạng thái mạnh nhất.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn mạnh mẽ phản kích, đây chính là phong cách của hắn, ngươi không chọc ta, ta cũng không chọc ngươi, nhưng nếu ngươi chọc ta tức giận, vậy thì ngươi phải trả giá gấp mười lần, gấp trăm lần.

Giết!

Thế hệ hoàng kim đang đánh nhau kịch liệt, không rảnh suy nghĩ, còn lại là thế hệ bạch ngân và Đế tử bình thường, trong nội tâm bọn họ càng ngày càng lạnh lẽo, thì ra bọn họ còn cách chiến lực cấp cao xa như vậy.

Hiện tại, tu vi của bọn họ đã dần dần bị đuổi kịp, trong thế hệ bạch ngân có rất nhiều người tiến lên cấp Giáo Chủ, nhưng bọn họ biết rõ, nếu như mình gia nhập cuộc chiến thì sẽ chết ngay dưới một chiêu của Lăng Hàn.

Từ lúc nào mà thế hệ bạch ngân trở nên yếu ớt như vậy?

Không, không phải bọn họ yếu, mà là Lăng Hàn quá mạnh mẽ.

“A?

Chỉ thấy hai bóng người từ trên trời rơi xuống, họ nhìn cuộc chiến đang tiến hành kịch liệt, nhưng chẳng ai lộ ra vẻ kinh ngạc.

Dương Dịch Hoàn, Hà La!

Đây là hai kẻ từng tiến vào Đế lộ ít nhất mười lần, thực lực thâm hậu.

“Tiểu tử này… Thật sự làm người khác phải kinh ngạc!

Hà La nhìn Lăng Hàn, trên mặt mang theo kinh ngạc.

“Đúng là như vậy.

Dương Dịch Hoàn gật đầu, trong lòng cũng có chút không hiểu.

Trước kia hắn xuất thế, quét sạch thế hệ bạch ngân, uy thế vô song, chỉ có Vạn Đạo mới có thể đối địch cùng hắn, nhưng bây giờ lại chạy ra một tên gia hỏa, làm cho hắn cảm giác được tim đập nhanh.

Hắn đột nhiên có cảm giác mất đi khống chế.

“Ồ?

Hà La nhìn về một phía, không khỏi kinh ngạc, nói:

“Phong Diệu Lăng!

Dương Dịch Hoàn cũng nhìn lại, cũng lộ ra chút kinh ngạc, nhưng lập tức lại thoải mái, hai người bọn họ đều đã xuất hiện, Phong Diệu Lăng cũng xuất hiện thì có cái gì kỳ quái đâu?

Mặt khác mấy tên gia hỏa kia đâu rồi, còn chưa đuổi tới hay vẫn chưa xuất hiện?

Có mấy lão gia hỏa từng đi qua đế lộ nhiều hơn bọn họ vài lần, bọn chúng vẫn chưa xuất hiện thì cũng bình thường, bọn họ không cần phải đi Đế lộ nữa.

“Dương huynh, muốn chơi đùa hay không?

Hà La nhìn vào trận chiến phía trước.

“Bỏ đi.

Dương Dịch Hoàn lắc đầu, nói:

“Không thấy Phong Diệu Lăng cũng chỉ đang đứng xem cuộc chiến sao?

Hà La cười, tiếp tục nhìn Lăng Hàn, ánh mắt không thể che giấu khiếp sợ, sau đó nói:

“Thế hệ này, thiên tài nhiều như nước, về sau, áp lực quá lớn sẽ sinh ra bộc phát, xem ra, cơ duyên của chúng ta ở kiếp này.

“Hà huynh không còn áp chế tu vi nữa?

Dương Dịch Hoàn cười nói.

“Dương huynh lúc đó chẳng phải cũng nghĩ như vậy sao?

Hà La cũng tươi cười.

Hai người đều nhìn nhau cười to.

Kỳ thật bọn họ đã sớm tu đến Tôn Giả, nhưng mỗi lần tu đến cảnh giới này, bọn họ sẽ bỏ đi tu vi, làm lại từ đầu, một lần lại một lần, mỗi lần trùng tu một lần, chiến lực của bọn họ sẽ mạnh hơn một phần.

Đối với bọn họ mà nói, trở lại cấp Tôn Giả rất đơn giản, vì đã trải qua rất nhiều lần.

Ông, khí tức đáng sợ đánh úp lại.

“Hả?

Hai người sững sờ, ánh mắt nhìn thẳng về sau lưng.

Một bóng hình xẹt qua bầu trời, lập tức xuất hiện ở trên trận chiến.

“Một đám chó mèo liên thủ mới có thể khi dễ huynh đệ lão Tôn!

Hầu ca xuất hiện, hừ lạnh một tiếng, trong lỗ mũi phun ra hai làn khói trắng, oanh, khói trắng rơi xuống và nổ lớn.

Oanh, các thế hệ hoàng kim đều ngã sóng soài, toàn thân đầm đìa máu tươi.

Thế hệ hoàng kim thì như thế nào, chênh lệch một đại cảnh giới, đều bị Hầu ca chèn ép.

Đây vẫn là do Hầu ca không có muốn giết chết, nếu không, hắn chỉ cần hơi có ý muốn như vậy, cấp Giáo Chủ chỉ có một con đường chết mà thôi.

Đương nhiên, Đế tử đều có Thế Tử Phù, sau khi hao hết mới chết được.

Đây không phải điều mà Hầu ca cố kỵ, mà là hắn muốn giữ những người lại cho Lăng Hàn giải quyết.

“Cút!

Hầu ca khẽ quát một tiếng, hoả nhãn kim tinh bá đạo, đằng đằng sát khí.

Những thế hệ hoàng kim không dám thả cái rắm, Tôn Giả đấy, duỗi tay là có thể chụp chết bọn họ, bọn họ làm gì có tư cách mạnh miệng.

“Hầu ca, ba người kia đâu?

Lăng Hàn cũng ngừng tay, nhìn quanh nhưng không thấy đám người Quan Tinh Hán đâu.

Điều này cũng làm đám thế hệ hoàng kim muốn thổ huyết, cảm giác bị người ta bỏ qua so với bị lăng mạ còn nhục nhã hơn.

“Chạy.

Hầu ca thập phần thoải mái nói.

Lăng Hàn gật gật đầu, ý chí chiến đấu biết mất, hắn ôm lấy vai của Hầu ca:

“Hầu ca, lâu như vậy cũng không có nhận được tin tức của huynh.

“Đi đến một nơi, thiếu chút nữa mất mạng ở trong đó.