Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5272: Đại Đế Chạy Trốn



Trừ Đại Đế trong vực sâu nguyên thủy không nói, chiến lực cấp thứ năm chính là lực lượng mạnh nhất. Ở bên ngoài, Đại Đế cũng chỉ có thể tu đến quy tắc cửu tinh viên mãn, đây là thiên địa hạn chế. Muốn đột phá cấp thứ tư, như vậy chỉ có thể tiến vào vực sâu nguyên thủy, nắm giữ một loại như Sinh Mệnh, Tử Vong, Sáng Tạo, Hủy Diệt trong bốn yếu tố. Nhưng mà, hiện tại Đại Đế trong vực sâu nguyên thủy đã qua thọ nguyên cực hạn từ lâu, toàn bộ nhờ yếu tố Sinh Mệnh nơi đó mới lấy tiếp tục sống sót, căn bản không có khả năng rời khỏi vực sâu nguyên thủy. Cho nên nói, chiến lực mạnh nhất bên ngoài chính là cấp thứ năm. Oanh, một quyền này đánh tới, bá khí vô song. Lăng Hàn không chút do dự, hắn xoay người rời đi. Xèo, hắn lập tức quay về tổ tinh Thường gia, cũng mang theo Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long và Thạch Đầu Nhân trong tinh không, sau đó dưới chân tỏa ra kim quang đại đạo và rời đi. Ta không đánh.

Tứ Phương Đại Đế giận dữ, hắn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, ngươi lại chạy? Như vậy sao được! Trong nháy mắt hắn hiểu ra sách lược của Lăng Hàn, đối phương cố ý ép hắn dùng trạng thái mạnh nhất, sau đó hắn không thể làm làm gì. Phải biết, dương gian hiện tại đã gần như bị âm phủ hóa, hắn không thể hấp thu sinh mệnh tinh khí, một khi thoát ra khỏi trạng thái này, chiến lực của hắn sẽ rơi xuống đến mức nào? Cho dù hắn có thể hao tổn một lần, liên tục mấy lần tiến vào trạng thái mạnh nhất, hắn vẫn ăn không tiêu. Một khi số lần “biến thân” tiêu hao sạch sẽ, như vậy hắn tính là cái gì? Tứ Phương Đại Đế nổi giận gầm lên một tiếng, hắn nhanh chóng đuổi theo Lăng Hàn. Hắn đã trả cái giá lớn như vậy, hắn nhất định phải chém giết Lăng Hàn mới được. Nhưng mà, mặc dù hắn tiến vào trạng thái mạnh nhất, tốc độ có tăng lên, nhưng chỉ một tia mà thôi, so ra còn kém Lăng Hàn không biết bao nhiêu lần. Hắn đuổi không kịp Lăng Hàn, Lăng Hàn cũng không thể bỏ rơi hắn. Hai chiến lực Đại Đế xuyên thẳng qua tinh không, vũ trụ lớn như thế, trong mắt bọn họ lại biến thành nhỏ bé. Đến đầu biên giới bên kia chỉ mất thời gian nửa giờ! Trong truy kích như thế, Tứ Phương Đại Đế cũng thông báo các Đại Đế khác tiến hành hợp kích cũng khó có khả năng. Căn bản không thể xác định được vị trí. Cứ như vậy, Tứ Phương Đại Đế truy kích ba ngày, hắn không thể không từ bỏ.

Hắn sắp đạt tới cực hạn, hắn không thể tiếp tục bảo trì trạng thái như thế. Lăng Hàn cũng không có truy kích, hắn tìm tinh cầu ngồi xuống khôi phục. Dù sao, hắn bị một Đại Đế truy sát, trong quá trình này cũng có giao thủ vài lần, hắn nhận lấy xung kích cực lớn. Sau khi nghỉ ngơi thật tốt, Lăng Hàn lại đi tới tổ tinh Thường gia lần nữa. A? Hắn phát hiện, nơi này biến thành tử tinh. Khắp nơi đều là thây khô, tất cả đều bị hấp thu sinh mệnh tinh khí. Nhưng mà, hắn cũng không nhìn thấy thi thể đám người Thường Thính Kiếm, Thường Vũ. Hắn hiểu ra. Sau khi Tứ Phương Đại Đế trở về, vì bảo trì sức sống, hắn không thể không thôn phệ sinh mệnh trên tinh cầu này, đương nhiên, tộc nhân trọng yếu của Thường gia đều may mắn thoát khỏi. Sau khi khôi phục một chút, Tứ Phương Đại Đế đã mang theo tộc nhân rời đi, dứt khoát từ bỏ tổ tinh này. Không có cách, hắn sợ Lăng Hàn ngóc đầu trở lại. Chỉ cần bị Lăng Hàn ép tiến vào trạng thái mạnh nhất vài lần, chờ đợi hắn chính là tử vong. Người có thể thành Đại Đế, đương nhiên quả quyết. Lăng Hàn cảm thấy thất vọng, hắn thật sự muốn mài chết Tứ Phương Đại Đế nhưng người ta không ngốc.

– Tiểu Hàn tử, ngươi làm cho một Đại Đế chạy trốn, phần chiến tích này quả thật vang động vạn cổ, chói lọi muôn đời, cho nên, sau này đừng có cau có, bằng không Cẩu gia sẽ cảm thấy ngươi trang bức quá độ. Đại Hắc Cẩu nói. Ách... Tốt. Lăng Hàn khôi phục tinh thần: – Chúng ta đi xét nhà! Nghe nói như thế, Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long đều hưng phấn. Thường gia nắm giữ tinh võng, tích lũy ức vạn năm sẽ được bao nhiêu tài phú? Giàu nhất vũ trụ, trừ Thường gia ra không còn ai khác. Ba người kích thích phấn khởi dò xét khắp nơi, bởi vì thời gian quá ngắn, Thường gia cũng không mang đi bao nhiêu thứ, vẫn lưu lại tài sản khổng lồ cho đám người Lăng Hàn. Tiên dược, bảo liệu, nhiều vô số kể. Điều này cũng làm Đại Hắc Cẩu cảm thán, nếu có thể đến sớm một chút, không cho Thường gia mang đi một chút đồ đạc nào, khi đó sẽ nhiều đến bao nhiêu. Lăng Hàn cũng lười xem xét từ từ, trực tiếp thu tổ tinh Thường gia vào trong cơ thể, sau đó quay về Tứ Nguyên tinh. Đương nhiên hắn cũng không thả Tứ Nguyên tinh gần tổ tinh Thường gia, mà là cách một vị trí khá xa, tránh hai tinh cầu va chạm tạo thành thương vong lớn. Nữ Hoàng ra đón, sau khi biết được chiến tích của Lăng Hàn, tất cả đều kích thích. Đại Đế đấy, vô địch một thời đại, hiện tại thế nào? Lại bị Lăng Hàn ép không thể không mang người nhà đi, ngay cả tổ địa cũng bỏ lại.

Đương nhiên, đó là bởi vì Tứ Phương Đại Đế cũng không phải là Đại Đế bình thường, nếu không hắn dựa vào thực lực cấp thứ năm, Lăng Hàn cũng không có tư cách ngang hàng. Lăng Hàn lại bắt đầu tìm kiếm mục tiêu kế tiếp. Rất đơn giản, tìm tổ tinh của một Đại Đế sa đọa, buộc hắn hiện thân đánh một trận chiến, làm cho đối phương tiến vào trạng thái mạnh nhất, ba phen mấy bận sẽ làm tên Đại Đế không chết cũng tàn, còn thế nào nguy hại thiên hạ hay sao? – Không có cách, ta hiện tại chỉ là Chuẩn Đế ngũ tinh, chỉ có thể như thế. Lăng Hàn thở dài. Mọi người khinh thường hắn, trang bức quá độ. Nhưng mà, khi Lăng Hàn xuất kích, hắn bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, hắn phát hiện các Đế tộc đã từ bỏ tổ tinh.. Còn tổ địa Đế tộc sa đọa bị phát hiện, tất cả đều làm tráng sĩ chặt tay, từ bỏ nơi này. Lần này, Lăng Hàn cũng không có cách nào. Hắn nghĩ tìm một tinh cầu sinh mệnh trong vũ trụ đơn giản, dù sao hiện tại dương gian âm phủ hóa, tinh cầu có sinh mệnh chẳng khác gì mặt trời chói mắt. Nhưng mà, nếu muốn tìm một nơi đặc biệt cho sinh linh ở lại, Lăng Hàn không tìm được. Đại Đế dù sao cũng là Đại Đế, bọn họ đã tìm ra đối sách. Ta không để ý tới ngươi, trực tiếp chờ dương gian sụp đổ, bọn họ sẽ cướp một đường cơ duyên thành Đại Đế, chẳng những thu được vĩnh sinh, thực lực sẽ tăng thêm một bước. Đến lúc đó, Lăng Hàn tính là cái gì?

Người có thể thành Đại Đế, chẳng lẽ không có chút nhẫn nại hay sao? Đã như vậy, Lăng Hàn dứt khoát từ bỏ dự định tìm tổ tinh của tuyệt địa chi chủ. Đại Đế một lòng ẩn nấp, hắn có thể tìm được hay sao? Hắn nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, bắt đầu góp chút sức mọn. Thức tỉnh dương gian. Hắn đến nơi nào, âm hồn nơi đó giải tán, dễ dàng thức tỉnh tinh cầu, mặt trời lại bốc cháy. Nhưn muốn tinh cầu khôi phục sinh cơ, đây không phải chuyện một sớm một chiều. Dù sao, hủy diệt dễ dàng, kiến thiết khó. Có biện pháp. Bao quát đám người Đinh Thụ, bọn họ cũng kéo Nguyên thế giới ra khỏi cơ thể, trong đó có bao nhiêu sinh mệnh. Chỉ cần những sinh mệnh này tu hành tới Thông Mạch cảnh, hoàn toàn có thể đi tới những tinh cầu này, sau đó bắt đầu cuộc sống mới. Cho nên, nhân khẩu hoàn toàn không thiếu. Trong tình huống thiên hạ thái bình, đoán chừng mấy vạn năm sau sẽ khôi phục sinh cơ trên tinh cầu. Mấu chốt là, bọn họ có nhiều thời gian như vậy hay sao?