Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5316: Giết Đế



Nhưng mà, việc này diễn ra trước mặt mọi người, Sâm La Đại Đế không thấy. Có thể sao? Không biết vì cái gì, tuyệt địa chi chủ sinh ra cảm giác lạnh cả người. – Sâm La đâu! Hải Hoàng quát hỏi Lăng Hàn. Lăng Hàn làm nói: – Đừng ầm ĩ, ta đang giết hắn. Cái, cái gì! Tuyệt địa chi chủ không thể tin được, ngươi dựa vào cái gì giết Đại Đế cấp thứ tư? Chỉ cần ở trên Đế đảo, bọn họ là bất tử. – Nói khoác mà không biết ngượng! – Hừ, muốn dùng việc này đe dọa chúng ta sao? – Giết!

Kim Ô Hoàng và tên tuyệt địa chi chủ lập tức giết tới đây, bọn họ tin tưởng, Lăng Hàn chỉ dùng phương pháp đặc thù tạm thời giam cầm Sâm La Đại Đế, cho nên chỉ cần hắn tạo đủ áp lực, Lăng Hàn khẳng định không cách nào khống chế Sâm La Đại Đế, bị ép thả người. Mười một tên Đại Đế cấp thứ tư giết tới, uy lực thật sự kinh khủng. Lăng Hàn lại tùy ý ngăn cản, giống như không quan tâm tới chút nào. Trên thực tế, đúng là như thế. Tâm tư của Lăng Hàn đặt vào thiên địa trong người. Sâm La Đại Đế bị hắn thu vào nơi này, mà linh hồn của hắn cũng hóa thành hình người, đứng ở phía trước Sâm La Đại Đế. – Đây là nơi nào? Sâm La Đại Đế nhướng mày, hắn có cảm giác khủng hoảng. Lăng Hàn mỉm cười: – Hoan nghênh đi tới thế giới của ta. – Thế giới của ngươi? Sâm La Đại Đế thì thào, cau mày càng lợi hại. Ở chỗ này, hắn không cảm ứng được yếu tố Sinh Mệnh. Không cảm ứng được, tự nhiên không thể vận dụng. Muốn giết Đại Đế cấp thứ tư, chỉ có hai biện pháp, một, nắm giữ yếu tố Tử Vong, nhưng bây giờ lão Thần thú cũng không cách nào làm được, tự nhiên loại bỏ. Còn có một, cái kia chính là rời khỏi Đế đảo.

Trên thực tế, bao quát cả Lăng Hàn, thời gian lưu lại trên Đế đảo đã vượt qua một ngàn vạn năm, đây là thọ nguyên cực hạn trên lý luận của Đại Đế, cho nên, chỉ cần rời khỏi Đế đảo, cho dù là Lăng Hàn cũng phải khô cạn thọ nguyên mà chết. Đương nhiên, bởi vì bị yếu tố Sinh Mệnh tẩm bổ, thọ nguyên của Lăng Hàn đã vượt qua một ngàn vạn năm, nhưng ở nơi này, thời gian không đáng tiền, Lăng Hàn cũng sắp đạt tới thọ nguyên cực hạn chân chính. Cho nên, dù Lăng Hàn kéo hắn ra khỏi Đế đảo, khả năng lớn nhất là hai người đồng quy vu tận. Hắn tin tưởng Lăng Hàn sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế. Nhưng vì cái gì, hắn lại không cảm ứng được yếu tố Sinh Mệnh? Đây là trong thân thể của đối phương Nhưng làm sao có thể? Lăng Hàn cười một tiếng: – Thế giới của ta do ta làm chủ, cho nên, ta muốn ngươi chết, ngươi cũng chỉ có thể chết! – Ha ha, si tâm vọng tưởng! Sâm La Đại Đế cười nhạo, cho dù nội tâm không nắm chắc, hắn có thể lộ ra sợ hãi trước mặt Lăng Hàn hay sao? Lăng Hàn cũng không để ý tới, hắn giơ tay lên, lập tức, yếu tố Hủy Diệt hóa thành mũi tên bắn về phía Sâm La Đại Đế. Đây chính là thế giới của hắn, đúng như hắn nói, thế giới này do hắn làm chủ! Mũi tên bắn tới không thể né tránh. Sâm La Đại Đế chỉ có thể cách ngăn, nhưng ngăn cách yếu tố Hủy Diệt, vừa chạm vào sẽ bị thương.

– A... Hắn không ngừng gào thét, sau đó hắn khiếp sợ, cánh tay của hắn, đùi, trên thân thể xuất hiện từng miệng vết thương, hoàn toàn không có khép lại Không có yếu tố Sinh Mệnh, khép lại như thế nào? Hơn nữa, ở trước mặt yếu tố Hủy Diệt, không phải yếu tố Sinh Mệnh ngang cấp, chỉ dựa vào thân thể khép lại có thể có tác dụng hay sao? Có điều qua một lúc sau, Sâm La Đại Đế đã tổn thương toàn thân, thảm đến không cách nào miêu tả. Nhưng mà, Sâm La Đại Đế càng hoảng hốt. Không có yếu tố Sinh Mệnh, hắn bị thương và có khả năng bị chém giết. – Làm sao có thể! Hắn quá sợ hãi. – Ngươi đã nắm giữ năng lực gì? – Năng lực giết các ngươi. Lăng Hàn từ tốn nói. – Năng lực bình định thiên hạ. Sâm La Đại Đế vừa tức vừa giận, giọng điệu của đối phương quá bình thản, giống như hắn không phải là Đại Đế, mà chỉ là a miêu a cẩu. – Làm Đại Đế, vốn nên tọa trấn thiên hạ, bình định hắc ám. Lăng Hàn tiếp tục nói. – Các ngươi lại hóa thân hắc ám, làm loạn thế giới, còn có tư cách gì gọi là Đại Đế? – Chỉ là tiểu bối, cũng dám đối vung tay múa chân với chúng ta?

Sâm La Đại Đế gầm thét, cho dù không địch lại cũng không thể làm mất đi kiêu ngạo của Đại Đế, cúi đầu cầu xin Lăng Hàn tha thứ. – Không có hứng thú, chém các ngươi là được. Lăng Hàn nói, hắn cũng không có hạ thủ lưu tình, ý niệm lưu chuyển, yếu tố Hủy Diệt hóa thành một thanh trường kiếm trảm thiên, cũng chém thẳng về phía Sâm La Đại Đế. Lấy thực lực của Sâm La Đại Đế bây giờ, hắn đã không thể ngăn được công kích như vậy. Phốc, hắn bị một đao chém thành hai đoạn. Nhưng sinh mệnh lực Đại Đế vô cùng ương ngạnh, hơn nữa Sâm La Đại Đế cũng nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, hắn khép hai thân thể lại và ổn định thương thế. – Ngăn cản một lần, ngăn cản được hai lần sao? Lăng Hàn từ tốn nói, từng thanh kiếm liên tục chém vào người Sâm La Đại Đế. Đây là thế giới của hắn, lực lượng của hắn không có hạn chế. Sâm La Đại Đế không ngừng bị chém thành hai đoạn, mặc dù hắn không ngừng hợp lại thân thể, số lần càng nhiều, hắn cũng không chịu nổi, thân thể dán lại tuôn máu tươi, miệng hắn không ngừng phun máu tươi. Hắn cách cái chết không xa. Sâm La Đại Đế không thể tin được, đi tới Đế đảo, sau khi nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh thì hắn là tồn tại vạn kiếp bất diệt. Nhưng bây giờ, hắn cảm giác mình cách cái chết không xa. Làm sao có thể? Hắn vượt qua tuế nguyệt dài dằng dặc, thậm chí hóa thân âm hồn, có thể nói trải qua các lịch trình sinh tử, hắn vẫn có thể ngẩng đầu và đột phá Đại Đế cấp thứ tư.

Nhưng bây giờ, hắn chết khuất nhục như thế? Hắn không cam tâm, tuyệt đối không cam tâm. Hắn làm sao có thể cam tâm? Lăng Hàn liên tục chém giết, hắn bị thương càng ngày càng nặng, bản nguyên cũng bị trọng thương, đã không có khả năng phục hồi. Trừ phi, hắn có thể lập tức trở về Đế đảo, lấy yếu tố Sinh Mệnh tẩy luyện, trùng sinh mà sống lại. Lăng Hàn sẽ cho hắn cơ hội sao? – Thằng nhãi ranh! Thằng nhãi ranh! Thằng nhãi ranh! Sâm La Đại Đế gầm thét, hắn không thể cải biến vận mệnh của mình. Quét, thiên kiếm lại chém, từ trên xuống dưới, cũng chém Sâm La Đại Đế thành hai nửa. Lần này, Sâm La Đại Đế không thể phục hồi thân thể như cũ, hai nửa thân thể phiêu dạt trong thế giới trống rỗng của Lăng Hàn. Chết rồi. Không có mưa máu bay tán loạn, trời khóc đất buồn, nơi này rất yên tĩnh, không có nửa điểm gợn sóng. Bởi vì đây là thế giới của Lăng Hàn, quy củ cũng do hắn định. Ông, tinh thần của hắn trở về, bành bành bành, hắn xuất quyền đánh bay toàn bộ mười một tuyệt địa chi chủ. – Sâm La đâu? Các tuyệt địa chi chủ cũng quát hỏi. – Chết rồi. Lăng Hàn từ tốn nói.

Chết rồi? Mọi người đều không tin, thân ở Đế đảo, làm sao có thể chết mất? – Nói hươu nói vượn! Những tuyệt địa chi chủ này quát lớn, cho dù là đám người Đấu Chiến Thánh Hoàng cũng không tin. Nơi này không chết được, nếu không, bọn họ dựa vào cái gì đấu với lão Thần thú lâu như thế? Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, xèo, hai đoạn thi thể của Sâm La Đại Đế bị hắn ném ra ngoài. Thu vào trong người, thật là ác tâm. Hơn nữa, Đại Đế cấp thứ tư, muốn lấy yếu tố Hủy Diệt hoàn toàn chôn vùi cũng cần không ít thời gian, cho nên, không bằng trực tiếp vứt ra. Trời!