Thân Là Gương Mẫu Đàn Em

Chương 7-2: Lần 3



Ta lại sống.

Vẫn là một tháng trước mạt thế.

Thật là bối rối.

Ta chết đều không có oán khí, trọng sinh làm cái quái gì nha.

Ta phải làm gì đây?

Thật phiền.

# Ngươi đều chết hai lần mà nội tâm vẫn nhảy nhót như vậy.

Thân thể có chút đình trệ, so với lần trước rõ ràng hơn, có vẻ đây chính là hậu quả của trọng sinh.

Nhưng cũng không phải là vấn đề gì lớn. Ta cũng chỉ tốn vài giây điều chỉnh trạng thái.

Ta hộ tống cậu chủ đi làm thấy phụ nữ hai đi ngang qua. Khác với phụ nữ một, người đều có não. Phụ nữ hai não hay thực lực đều không có.

Tuy nhiên nàng đã (sẽ) được cậu chủ nhận đồng..

Ta huấn luyện phụ nữ một và phụ nữ hai.

# Ta cảm thấy thật bất an.

# Sao anh ấy không nói về mạt thế cho mọi người nha.

# Nếu như TV nói có giết người cuồng ma, ngươi sẽ lo lắng nhưng không bỏ trong lòng. Ngươi chỉ nhận ra vấn đề nghiêm trọng tính khi kẻ giết người đem dao kề cổ ngươi.

# Muội muội thật xuẩn, cảm ơn tỷ tỷ giải thích.

Ta theo thói quen công tác, cũng không vì mình nhiều hơn vài phần trải nghiệm, chết vài lần mà đối với công tác chán nản.

Mạt thế lại đến, lần này ta thức tỉnh mộc hệ dị năng.

Ta bỗng nhiên muốn ăn chuối.

Cây chuối bỗng nhiên mọc lên, rõ ràng ta đều không có hạt giống. Nhưng mà chuối ăn thật ngon, rất tiện lợi, ta vì chuối mà cảm thấy thật hài lòng.

# Dựa vào kinh nghiệm ăn hàng, tui có thể khẳng định đó không phải là tầm thường quả chuối.

# Dị năng trồng ra mà.

# Nhưng nhìn phụ nữ một.. Lộn, là Lâm Y Tình tỷ tỷ trồng cây cũng không có gì đặc biệt nha.

# Có lẽ là do dị năng yếu.

# Nhưng Triệu Mẫn cũng chỉ mới thức tỉnh thôi mà.

Kể từ khi có mộc hệ dị năng, ta cảm thấy thật tiện lợi.

Ta bỗng nhiên muốn ăn ổi.

Có ổi.

Ta bỗng nhiên muốn ăn táo.

Có táo.

Mọi người muốn ăn lẩu.

Rau, nấm, ớt.. gì đó đều là ta quản.

Phụ nữ hai bị muỗi cắn. Ta suýt nữa quên vụ này. Đều do dị năng giả da dày thịt béo, muỗi chích không xuyên. Ta trồng vài cây gọng vó. Không biết vì sao tang thi muỗi cũng bị dính.

Sau một hồi ăn ăn, tuy ta chỉ cận chiến chứ không dùng dị năng chiến đấu, dị năng vẫn đều đều tăng lên.

Bỗng nhiên muốn ăn đào..

# Nhìn một hồi đều muốn chảy nước miếng.

# Ta cũng muốn ăn.. Khoan đã, quả táo này từ đâu ra.

# Các ngươi có để ý không, chúng ta ngồi thật lâu nhưng đều không nhức mỏi, không đói, cũng không có nhu cầu sinh lí. Đồng hồ của ta cũng đình chỉ vận động.

# Ngươi nói làm ta ngẫm lại liền thật đáng sợ.

# Sợ gì, theo kiểu này có vẻ ăn đều sẽ không béo, cùng ta gặm mận đi.

Cậu chủ lần này lại có người yêu mới, đó chính là nam nhân một. Phụ nữ một và phụ nữ hai đều thành cặp bách hợp rồi.

Nam nhân một giống đã từng phụ nữ một và phụ nữ hai, tính tình ôn hòa, là cái nhà nghiên cứu có phong hệ dị năng.

Nam nhân một là ưu tú hậu bối, học hỏi tiền bối đem cậu chủ hố. Tất nhiên, cậu chủ da dày thịt béo như vậy, cầm tầm thường dao phẫu thuật cắt là vô dụng.

Ta có thể nhìn ra tinh thần trạng thái của nam nhân một không quá ổn định. Mạt thế sao, điên một chút vẫn là dễ hiểu. Dù cho ở bên cậu chủ luôn tận hưởng VIP đãi ngộ, không khác gì trước mạt thế, nhưng thế giới vẫn không quá tốt đẹp.

Nói chung là người yếu nên tâm chí không kiên định. Nhìn phụ nữ một và phụ nữ hai hiện nay đi, người mạnh lên liền không làm cái gì yêu thiêu thân.

Nói chung nam nhân một vẫn là ta đến giết.

# Bây giờ thì đến lượt ta chết.

# Chúng ta đều bách hợp đâu.

# Đừng nói mọi người ở đây đều là người yêu của tên này (tay chỉ Triệu Tu Viễn).

Vì cậu chủ (lại) thất tình nên mọi người tổ chức đi ra biển chơi, dù cho chỉ là nhận nhiệm vụ tiện đường.

Hôm trước đã ăn lẩu, hôm nay mọi người muốn ăn sushi.

Ta triệu một đống lúa mới bối rối về vấn đề xát vỏ. Rất may, dị năng ưu tú của ta phản ứng cực nhạy, ta chưa kịp tính kế thi nó cả thân và vỏ lúa đều bị hạt gạo hấp thụ. Ta nhanh tay đem hứng vào tô, nếu không thì thành quả đều rớt đất.

Ta có chút bối rối nhìn tô gạo, nguyên nhân là hạt gạo đẹp một cách biến thái, hạt nào hạt nấy đều trắng ngà, có chút do trong. Ta không hiểu làm thế nào dị năng mộc hệ cấp 5 của mình lại trồng ra ngàn năm Phượng Hoàng Mễ, đây không phải là hàng hiếm bên tu chân giới sao? Mà nói lại thì nhân vật chính Mạt Thế thường có bàn tay vàng nhập khẩu từ Tu Chân giới.

Kệ nó vấn đề là gạo này lv quá cao, nếu cuốn với tầm thường rong biển và cá thì quá hạ bức cách.

Chúng ta kiếm được biến dị tảo cấp 8 và biến dị cá A, B, C cấp 6 trở lên miễn cưỡng chắp vá.

# Mấy viên gạo đó không phải ngọc sao.

# Các ngươi đội ngũ đều toàn dị năng cấp năm, làm thế nào mà bắt được biến dị đồ ăn cấp cao thế? Truyện Mary Sue cũng không như thế viết.

Ta lại đi làm nhiệm vụ đó, thành công.

Sau đó ta chết trong phòng thí nghiệm. Là tự sát.

Tuy hiểu mọi người tò mò về việc ta trồng rau quá ưu tú nhưng ta không có nghĩa vụ phối hợp. Với lại dù cho mấy người đó nỗ lực cắt miếng thế nào thì cũng sẽ không tìm ra lí do.

Chỉ có người đủ ưu tú như ta thì mới có thể làm được, cũng không có thủ đoạn gì.

Nghe có vẻ thật chảnh chó nhưng sự thật là như thế.

Ta cũng chưa từng dạy dỗ gì đó, vì dư thừa. Cũng như ngươi không thể dùng điện thoại 2G bộ nhớ để chạy phần mềm 16G. Sẽ cháy máy nha.

# Ai đem Triệu Mẫn bỏ vào phòng thí nghiệm?