Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi

Chương 86



Tác giả: Mặc Ngôn Mộc

Edit: Bilun

Trong video có người không làm mờ mặt, bên trên có ghi tên, có ảnh chụp có viết tên, đông đảo cư dân mạng thần thông rất nhanh là có thể bới ra.

Cái đệt, những gì những người này nói đều là sự thật, rất nhiều bạn bè xung quanh bọn họ đều có thể làm chứng.

Sau khi video này được đăng lên, không ít người nhà hoặc là bạn thân của người bị hại đều đứng ra, lên án bộ mặt thật và hành vi phạm tội của của Từ Thiên Tân.

Bọn họ là người hiểu rõ nhất sau khi bạn mình bị lừa dối tình cảm đã thoát khỏi nỗi thống khổ như thế nào.

Nhiều người cùng nhau làm chứng như vậy, nhiều dân mạng cùng nhau bới như vậy, là không giả được.

Lại tỉ mỉ vạch ra quả thật kinh khủng.

Người đàn ông này quả thực là cao thủ tình trường, bắt đầu từ hồi học cấp hai đã lừa phụ nữ, cấp ba đã bắt đầu ngủ với phụ nữ.

Học cấp hai cấp ba hoàn toàn dựa vào lừa gạt các cô gái để kiếm tiền sinh hoạt, học phí đại học còn lấy từ một người phụ nữ giàu có.

Quan trọng là vừa xài tiền của phú bà, vừa hẹn hò với nhiều cô gái, lúc hẹn hò nói lời thâm tình bao nhiêu thì lúc chia tay lại tuyệt tình bấy nhiêu.

Mang thai phá thai chỉ là chuyện thường, còn có một cô gái trong lúc học đại học sinh cho gã một đứa con gái, bị trường đuổi học, hiện tại đứa con gái đó đã sắp 10 tuổi, anh ta chưa từng đến thăm lần nào, lại càng không chu cấp một xu tiền nuôi dưỡng.

Rõ ràng sau khi ra ngoài làm việc tiền lương không tồi, nhưng người ta vẫn không cho một xu.

[Cái tên đàn ông này đểu đến mức phá hủy tam quan của tôi, tôi đột nhiên không trách tên bạn trai cũ đã đá tôi nữa, so với loại cặn bã này, bạn trai cũ của tôi có thể coi là một con người."

[Đậu má, cái thằng này quả thực phải khiến tôi định nghĩa lại về đàn ông đểu cáng một lần nữa.]

[Cho quý vị chứng kiến một tên đàn ông cặn bã nhất trong lịch sử, chỉ có bạn không thể nghĩ ra, không có gì anh ta không làm được.]

[Loại đàn ông này ra ngoài nên bị xe tông chết, sao ông trời không giáng một tia sét xuống đánh chết anh ta nhỉ, sống chỉ mang tai họa cho người khác.]

[Tôi là một người đàn ông, tôi luôn khinh thường loại đàn ông như này, thật đúng là làm mất mặt nam giới chúng tôi.]

[Chị Ngụy Như đánh rất hay, loại đàn ông thối tha này phải xuống địa ngục mới đúng, lúc ấy sao không cho gã ta một cú đá đoạt mạng luôn đi.]

[Xem chiêu thức này, có vẻ chị gái từng học qua đúng không? Làm ơn nói cho em biết là vị huấn luyện viên nào đi.]

[May mà chị Ngụy Như từng học một vài chiêu phòng thân, loại đàn ông này nên bị đánh chết. Đàn ông cặn bã còn muốn sàm sỡ tiếp, đá phải ván sắt rồi.]

[Nghe nói Từ Thiên Tân còn tố cáo nhà thiết kế Ngụy Như, chị gái đừng sợ, bọn em cầu cho chị mời được luật sư tốt nhất, giết chết cái thằng cháu chắt này.]

[Chị gái nhỏ xinh đẹp, yêu yêu. Xin hỏi chị có định chia tay với chủ tịch Phương không? Em vừa tròn 20 tuổi, đang học ở.....]

[Ấn chết cái tên lầu trên, nơi này một đống chó độc thân, loại chó con nhà người cút sang một bên trước đi.]

Trong lúc Từ Thiên Thân bị chửi, rất nhiều người đều trở thành fan của Ngụy Như, hơn nữa Ngụy Như học cao lại xinh đẹp, năng lực xuất chúng, quả thực chính là tình nhân trong mộng của nam giới, tấm gương học tập của nữ giới.

Thậm chí không ít người đi tag @ Phương Hạo Chu, bên dưới weibo của hắn có một đống bình luận đều là: Nỗi hận đoạt vợ của Phương Hạo Chu thề không đội trời chung.

Đối mặt với tin nhắn của đông đảo mọi người, Phương Hạo Chu lại đăng một Weibo:【Của tôi.】

[Bá đạo như vậy sao? Từ hai chữ này tôi cảm nhận được khí thế dời non lấp biển.]

[Thật là người bạn trai tốt, Cp này tôi gặm.]

[Nhìn người bạn trai này xem, bá đạo đứng lên tuyên bố bảo vệ bạn gái, tôi đã não bổ ra bộ tiểu thuyết ngôn tình 200 nghìn chữ.]

[Thật ngọt ngào a a a a.]

Bên ngày có người gặm đường của Phương Hạo Chu và Ngụy Như đường, bên kia Từ Thiên Thân thì không yên ổn như vậy.

Cư dân mạng vui vẻ bới lông tìm vết, rất nhanh liền phát hiện trong những tác phẩm thiết kế của người này ngày thường cư nhiên có không ít thiết kế Hán phục bị nghi ngờ sao chép.

Gã cũng rất thông minh, nói tới việc sao chép tác phẩm, đối phương đều là nhà thiết kế nhỏ, hoặc là những người làm Hán phục không mấy nổi tiếng, cho dù biết thiết kế của mình bị sao chép, cũng không có chỗ giải oan, không thể chống lại được công ty lớn.

Hành vi của Từ Thiên Thân, dẫn tới công ty Khỉ La Các nơi gã làm việc cũng bị ảnh hưởng, rất nhiều người chửi lây sang công ty, cho rằng công ty mà thuê loại nhân viên bại hoại như này, chắc chắc cũng chẳng ra gì.

Huống chi những tác phẩm sao chép đó, rất nhiều người cho rằng Khỉ La Các không thể không biết.

Lúc trước bởi vì Ngụy Như mà Lan Liên Phương bị ảnh hưởng, lần này Khỉ La Các cũng được nếm cảm giác bị người chửi bới.

Khỉ La Các bên kia sợ bị liên lụy, ngay sau đó đã đưa ra tuyên bố sa thải Tử Thiên Tân, cũng tỏ vẻ công ty chỉ quan tâm đến công việc chứ không quản lý việc tư của nhân viên, còn vấn đề sao chép bọn họ cũng không biết.

Từ Thiên Tân đang điều trị ở bệnh viện, dù thế nào cũng không ngờ tới, còn chưa xuất viện, đã thành chuột chạy qua đường, còn mất luôn công việc.

Thời Phi ngồi trong nhà, nhìn thời gian, hương gió trên mạng thay đổi tới lui, đám cư dân mạng chửi cậu nhiều nhất, hiện tại không thấy ai nhắc tên cậu, giống như chuyện mắng chửi lúc trước không tồn tại vậy.

May mà cậu cũng không có hứng tức giận với đám anh hùng bàn phím đó, nếu không sợ là bị tức chết.

Đứng dậy đi vào bếp, đổ cho mình một cốc sữa, có Phương Hạo Chu rồi, sự tình không cần cậu ra tay thu phục nữa.

Cứ tiếp tục viết nhạc của mình đi.

Nhưng không bao lâu, Phương Hạo Chu bên kia gọi điện tới: "Việc làm ăn của Khỉ La Các bị công kích, chưa tới một tiếng ngắn ngủi, đơn hàng đã thỏa thuận bị hủy 70%, trước mắt còn đang không ngừng có đơn hàng bị hủy."

Tuy Hán phục còn chưa được xem như trang phục phổ biến, nhưng mấy năm nay đúng là đã nổi lên trong một vài năm nay, trước kia Hán phục đều phải đặt trước, hiện tại một vài cửa hàng Hán phục cũng đã sản xuất hàng loạt.

Khỉ La Các chính là một trong số đó, mỗi một quý đều đưa ra một vài kiểu Hán phục giá cả phải chăng được sản xuất hàng loạt, cũng sẽ nhận một vài đơn hàng Hán phục cao cấp đắt tiền hơn.

Việc làm ăn của bọn họ vẫn luôn không tệ, cho dù bị Từ Thiên Tân ảnh hưởng, cũng không tới mức trong thời gian chưa tới một giờ đã bị hủy 70% đơn hàng, điều này có thể trực tiếp khiến Khỉ La Các rơi vào khốn cảnh.

Thời Phi hỏi: "Anh làm? Giận dữ vì hồng nhan?"

Phương Hạo Chu: "Tôi còn đang định hỏi có phải cậu làm hay không? Tôi mà có năng lực như vậy, còn để Khỉ La Các nhảy nhót lâu như vậy à? Tôi định thâu tóm Khỉ La Các, nhưng không định đồng quy vu tận với nó."

Thời Phi: "À, cũng không phải tôi làm." Đương nhiên Thời Phi biết, việc này chắc chắn không phải Phương Hạo Chu làm, có rất nhiều cách để thâu tóm Khỉ La Các, ban đầu Phương Hạo Chu dùng biện pháp chậm rãi như tằm ăn rỗi.

Lan Liên Phường và Khỉ La Các vốn dĩ là đối thủ trong cùng một ngành, hơn nữa Khỉ La Các không từ thủ đoạn để cướp mối làm ăn, rất nhiều lần hợp tác với những người trong ngành khác chèn ép Lan Liên Phường, hai nhà có hiềm khích đã lâu.

Khỉ La Các là nhãn hiệu Hán phục lâu đời, sáng lập được hơn 10 năm.

Lan Liên Phường mới bước vào ngành sản xuất trang phục bốn năm trước, tham gia vào Hán phục cũng mới được hai năm mà thôi, lại dựa vào thiết kế xuất sắc kết hợp với màu sắc, lọt vào mắt xanh của rất nhiều người yêu thích Hán phục.

Lan Liên Phường còn có rất nhiều loại vải thành phẩm với hoa văn thuộc về riêng mình đã đăng ký bản quyền, được người làm Hán phục vô cùng yêu thích.

Thời gian ngắn ngủi phát triển nhanh chóng có thể cân sức cân tài với Khỉ La Các, dựa theo tình hình phát triển này rất nhanh sẽ vượt qua nhãn hiệu Hán phục lâu năm Khỉ La Các này.

Hiện tại loại phương pháp hủy đơn hàng này không thể không nói là tốc độ nhanh nhất, cũng là đốt tiền nhất.

Lan Liên Phường còn chưa tới mức để anh ta có thể tùy hứng làm như vậy.

Phương Hạo Chu nghi hoặc: "Không phải cậu, tôi cũng không nghĩ ra còn ai nữa? Trong giới Hán phục, có công ty nào lợi hại tới mức lập tức có thể cắt hết mối làm ăn của Khỉ La Các như vậy sao?"

"Chắc là không có, nhưng người ngoài ngành thì chắc là có." Thời Phi hơi đắc ý nói, sau đó nói: "Tôi đoán được là ai rồi, việc này anh cũng đừng nhúng tay vào, anh chuẩn bị tiếp nhận mối làm ăn của Khỉ La Các là được, nhân cơ hội nuốt hết Khỉ La Các đi."

"Đáng tin cậy sao? Chắc chắn chứ?" Nếu sự tình đúng như Thời Phi nói, vậy việc làm ăn của Lan Liên Phường bọn họ lại mở rộng một vòng, trong thời gian này chắc sẽ rất bận rộn.

"Tám chín phần mười, về sau tôi sẽ gửi tin cho anh." Thời Phi nói.

Phương Hạo Chu nghe xong cũng nhanh chóng cúp điện thoại, mặc kệ thế nào một khi Khỉ La Các sụp đổ, thị trường trống của nó sẽ có người chia cắt, hắn cũng sẽ bận rộn.

Sau khi kết thúc trò chuyện, Thời Phi cầm di động nhắn tin cho vị chủ tịch nào đó: 【Bạn trai tương lai, xin hỏi đang làm gì vậy?】

Bên kia rất nhanh liền trả lời:【Có thể bỏ chữ 'tương lai ' đi không?】

Thời Phi:【Vội như vậy à. Vậy sao ngày đó anh không ăn tôi?】

Cố Việt Trạch:【Hối hận.】

Thời Phi đều có thể cảm giác được dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của hắn, thật sự là rất thú vị.

Sau đó tiếp tục nhắn tin:【Chuyện Khỉ La Các là anh làm?】

Cố Việt Trạch:【Ừ.】

Thời Phi:【Nghe có vẻ anh rất bận không có thời gian nói chuyện với tôi, vậy tôi không quấy rầy anh làm việc nữa.】

Thời Phi nhìn màn hình di động không ngừng hiện lên 'đối phương đang nhập văn bản.....', nghẹn nửa ngày lại không viết ra được chữ nào, khiến Thời Phi vui vẻ che miệng cười khoái chí.

Cậu có thể tưởng tượng ra hình ảnh vị chủ tịch nào đó vẻ mặt rối rắm lại còn muốn tỏ vẻ mình không bận rộn như vậy, quá đáng yêu.

Thời Phi dứt khoát đổi ghi chú tên Cố Việt Trạch thành 'Cố lão gia'.

Thời Phi gửi một cái meme qua, đó là cậu trộm lên Siêu thoại lưu về, là một nét vẻ đơn giản, người bên trái đang hút má người bên phải.

Meme đi kèm chữ 'Chụt Cố Việt Trạch một cái '.

............

Chủ tịch Cố vốn còn đang buồn bực vì Thời Phi đột nhiên không nói chuyện nữa, sau khi nhận được meme, Cố Việt Trạch sững sỡ nhìn cái ảnh kia.

Đây là lần đầu tiên trong đời có người gửi meme cho hắn, ngày thường di động của hắn ngoài công việc thì vẫn là công việc, có người cấp dưới nào dám to gan gửi meme đùa giỡn với hán như vậy.

Nhìn cái ảnh kia, khóe miệng hơi nhếch lên, vươn tay tải về lưu lại, sau đó chia sẻ cho Trương Manh Manh, hỏi:【Loại hình ảnh này ở đâu vậy?】

Trương Manh Manh:【Loại meme này bình thường đều là fan tự làm, nếu anh thích thì lên Siêu thoại hoặc hội hậu viên trên Weibo mà xem, rất nhiều.】

Từ đây Cố Việt Trạch có nhiều thêm một sở thích, đó là lên Weibo sưu tập ảnh, còn thích sưu tập ảnh meme hắn tương tác với Thời Phi như thế này nhất.

Thời Phi ngồi trong phòng khách ôm đàn ghi ta vừa gảy vừa viết bài hát, rất nhanh liền nhận được một loạt tấn công bằng meme của Cố Việt Trạch, cả chục bức ảnh được gửi liên tiếp. Theo tình hình vẫn còn định gửi tiếp nữa.

Thời Phi bất đắc dĩ mau chóng nhắn tin qua:【Anh đây là phát hiện thế giới mới?】

Cố Việt Trạch:【Meme này thật đáng yêu.】

Bên kia quả nhiên dừng tấn công bằng meme lại, không lâu sau trả lời:【Buổi tối tôi phải tăng ca, sẽ về muộn một chút.】

Thời Phi:【Không phải nói sẽ về nhà mình ngủ sao? Lúc này mới hai ngày mà thôi.】

Cố Việt Trạch:【Nhớ em.】

Thời Phi:【Được, vậy anh về sớm một chút, tôi muốn ăn khuya bằng mì sốt trứng cà chua anh làm.】

Kết thúc trò chuyện, Thời Phi lại bắt đầu tiếp tục gảy đàn sáng tác ca khúc.

nói chuyện phiếm sau, Thời Phi lại bắt đầu tiếp tục đạn đàn ghi-ta sáng tác khúc.

......

Trong căn hộ chung cư đầy khói thuốc lá, Ngô Tự Cường nhìn trên mạng nhanh chóng đổi hướng gió, vừa hút thuốc vừa lướt ipad, càng nhìn sắc mặt càng ngưng trọng.

Nhìn thấy từng tin tức đều là mắng chửi Từ Thiên Thân, Ngô Tự Cường cảm thấy giống như đang chửi mình, cuối cùng tức giận gạt đổ mọi thứ trên bàn trà xuống đất.

Gạt tàn thuốc, tàn thuốc cùng khói bụi rải đầy đất, Ngô Tự Cường còn chưa hết giận, vừa tức giận vừa đá mạnh sô pha: "Tại sao lại như vậy, vì sao vì sao vì sao......."

Sô pha bị đá văng ra xa một mét, vẻ mặt Ngô Tự Cường đầy dữ tợn.

Gã chưa từng nghĩ tới, bản thân sẽ bị một thằng nhãi mới 18 tuổi hại đến tan tác như vậy.

"Thời Phi, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày." Ngô Tự Cường siết chặt nắm đấm, gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay.

Đáy mắt mang theo một tia sát ý.