Thần Vương Vạn Giới

Chương 124: Trò chuyện với Tiếu Ngưng Nhi



Hiện tại cảnh giới Lăng Thần chính là Thiên Tiên nên tốc độ nhanh vô cùng chẳng mấy chốc đã tới được nơi của người bí ẩn đang tu luyện.Lúc này hắn hiện tại đang ngồi trên gốc cây thưởng thức cô nàng này.

Một đứa bé tầm độ tuổi Lăng Đông đang ngồi tu luyện theo như hắn biết đây chính là Tiểu Ngưng Nhi thuộc gia tộc Dực Long Thế Gia.Mặc dù ngày thường bị các trưởng lão khinh thường nhưng nàng vẫn cố gắng nỗ lực tu luyện để thoát khỏi vận mệnh này.

Không hổ là nhân vật chính, dù không mạnh như Nhiếp Ly nhưng cũng không đến nỗi tệ nào.Thiên Đạo lực lượng chính là thứ hắn ghét nhất vậy mà ở đây lại có người hấp thụ chúng lại với nhau, thật không biết bọn chúng đây là giả ngu hay quá ngu đây.

Người có được sức mạnh Thiên Đạo rất dễ bị tên Thiên Đạo kia nắm bắt được.Tu tiên chính là nghịch thiên cải mệnh không phải là nô lệ cho người khác.Hắn nhìn ngạc nhiên lẩm bẩm nói

"Tư chất vô cùng tuyệt vời.Chỉ tiếc là công pháp tu luyện còn sai sót quá nhiều và nó không phù hợp với thể chất nàng ấy."

Nhưng hình như có gì đó sai sai, nàng trông có vẻ vô cùng căng thẳng về việc tu luyện.Hắn tiếp tục quan sát xem biểu hiện nàng như thế nào thì mới phát hiện ra nàng bị bệnh.Tiểu Ngưng Nhi run rẩy kịch liệt thân thể không còn chút sức lực nào cả lẩm bẩm nói

"Khó chịu quá.Sao lần này bệnh tình của ta lại càng nghiêm trọng hơn vậy."

Nàng đang khó hiểu vì cái gì mà mỗi lần tu luyện thân thể lại cảm thấy kì quái như thế này, chân thì nóng rực lên nhưng cơ thể lại lạnh buốt đi.Đang mải mê suy nghĩ thì đột nhiên một âm thanh vang lên

""Nếu ngươi cứ tiếp tục tu luyện như vậy thì ngươi sẽ chết đó."

"Ai!"

Tiếu Ngưng Nhi cố gắng gượng dậy tay cầm một con dao nhỏ nói.Lăng Thần nhảy xuống nhẹ nhàng tiếp đất bình tĩnh nói

"Ta khuyên ngươi tốt nhất nên ngừng việc tu luyện như thế này đi.Bằng không ngươi sẽ chết."

"Ta như thế nào không liên quan tới ngươi.Mau cút đi cho ta."

Nàng lạnh lùng nói, hắn thưởng thức cô nàng này dù tuổi còn nhỏ nhưng ý chí lại vô cùng mạnh mẽ.Tiểu Ngưng Nhi thấy đối phương chưa đi lập tức lao nhanh về phía hắn chém.

Một phàm nhân sao có thể mạnh bằng Thiên Tiên, trong mắt hắn nàng di chuyển giống hệt một con rùa đồng dạng.Phi thường chậm chạp, hắn đưa một ngón tay chĩa về đầu con dao nói

"Ngươi cứ tiếp tục liều mạng tu luyện thì e rằng đến mạng ngươi cũng sẽ mất luôn đấy.Ngươi nghĩ mình thực sự có thể thoát khỏi vận mệnh sao."

"Ngươi câm miệng cho ta."

Tiểu Ngưng Nhi hét lên dùng toàn bộ thực lực đâm thiếu niên này.Lăng Thần bình tĩnh đứng đó, từ phía sau lưng mọc ra đôi cánh màu đỏ hết sức đẹp mắt.Chưa đợi nàng lui về phía sau, hắn đã khóa chặt mọi hành động đối phương.

Nàng bất lực thầm nghĩ vì cái gì mà ông trời lại bất công đến vậy.Nỗ lực tu luyện để thoát khỏi sự ràng buộc của gia tộc.Lăng Thần mỉm cười nói

"Ngươi có thiên phú tu luyện rất mạnh.Nhưng lại thiếu kinh nghiệm chiến đấu và sức mạnh rấy nhiều."

"Phụ thân, ta bất hiếu với người.Nếu có kiếp sau ta sẽ báo đáp cho người."

Nàng khóc lóc nói cố gắng dùng toàn bộ sức lực để tự sát.Hắn thở dài dặt tay lên trán nói

"Nãy giờ ta đã làm gì ngươi mà đòi tự sát hả."

"Ngươi không phải người của Thần Thánh Thế Gia sao."

Tiểu Ngưng Nhi nghi hoặc hỏi.Hắn nghe xong suýt chút bật ngửa té xuống đất cảm thán hỏi

"Trông ta giống lắm sao."

"Đúng vậy."

Tiểu Ngưng Nhi nghiêm túc nói, Lăng Thần lắc đầu gõ vào đầu nàng một cái tức giận nói

"Đương nhiên không phải rồi."

"Vậy sao như vậy ta yên tâm rồi.Nói đi vì sao ngươi nói ta sẽ chết nếu cứ tiếp tục tu luyện."

Nàng thở phào một hơi dài bắt đầu hỏi.Lăng Thần chỉ về phía các vết bầm tím trên thân thể Tiếu Ngưng Nhi nói

"Cơ thế ngươi đã hấp thụ quá nhiều hàn khí do tu luyện vào ban đêm giống như thế này đây.Hơn nữa công pháp ngươi tu luyện quá yếu có rất nhiều lỗ hổng chưa được sửa chữa."

Nàng nghe xong có chút không tin tưởng liền nói

"Không thể nào.Đây là công pháp của gia tộc ta truyền từ rất lâu đời sao có thể sai sót được chứ."

"Không nó đúng là được truyền từ lâu đời.Nhưng lúc đó đám phàm nhân các ngươi chỉ hoàn thành được một nửa thôi, trong mắt ta nó không khác gì một cuốn sách không có chút giá trị nào thôi."

Lăng Thần lắc đầu bình tĩnh nói, Tiếu Ngưng Nhi cảm thấy lời thiếu niên này có chút khoác lác, hắn tiếp tục nói

"Theo như ta quan sát ngươi tu luyện thì có tổng cộng hơn 300 chỗ sai.Mỗi chỗ đều là mấu chốt quan trọng của công pháp."

"Nếu ngươi nói vậy thì mời ngươi nói xem công pháp của ta sai ở chỗ nào."

Tiếu Ngưng Nhi khinh thường nói.Chưa tới 15 phút hắn đã chỉ ra tất cả lỗi sai công pháp của nàng và hoàn thành sửa chữa chúng lại dù không cầm trực tiếp.Nàng chấn kinh trong lòng loé lên một tia hy vọng nhỏ nhoi cầu xin nói

"Nếu vậy ngươi biết cách chữa những hàn khí này đúng không?"

"Đúng, thì sao."

Hắn nghi ngờ hỏi.Nàng ngượng ngùng nói

"Nhờ.....nhờ ngươi giúp ta chữa trị cho ta được chứ."

"Nếu ngươi đã nói vậy thì ta sẽ giúp ngươi vậy.Nhưng sau khi chữa cho ngươi, ta có chút chuyện muốn nhờ ngươi đây."

Lăng Thần gật đầu nói.Trong lòng khá tò mò không biết ở Thánh Lan Học Viện Lăng Đông có thực sự tập trung học tập thì suốt ngày chỉ biết quậy phá ở nhà đây.Tiếu Ngưng Nhi gật đầu lập tức đáp ứng yêu cầu của hắn, chỉ cần nó không có quá phận thì mọi chuyện sẽ yên ổn hơn thôi.Hắn không nói gì bắt tay vào việc chữa bệnh cho nàng.

Một vài tia tiên khí không ngừng truyền vào bên trong cơ thể nàng.Lăng Thần thấy nàng không còn cảnh giác mấy âm thầm dùng kỹ năng Sa Ngã gieo vào trong đan điền nàng.Chỉ cần nàng tu luyện càng nhiều thì nàng sẽ càng nhớ nhiều hơn nữa.Khi dấu ấn Sa Ngã hoàn thành rồi, Tiếu Ngưng Nhi sẽ trở thành một nô lệ của khoái cảm theo nghĩa đen luôn.