Thần Vương Vạn Giới

Chương 56: Giúp đỡ Cổ Nguyệt Na



Lăng Thần không biết nên nói cái gì đây, đường đường là Ngân Long Vương hồn thú mạnh nhất mà lại vào phòng ngủ của người khác ngủ như đúng rồi liền kiếm một cái ghế ngồi khẽ liếc nhìn Cổ Nguyệt Na nói

“Tại sao ngươi lại ở đây, Tiểu Vũ ở đâu.”

“Nàng hiện tại đang ở phòng khác.Đích thân ta phải chăm sóc ngài.”

Nàng khẽ ngồi dậy, mái tóc bạc xõa xuống có chút rối tung lên bắt đầu tường thuật lại mọi chuyện trong lúc hắn ngất đi.Hắn nghe xong cau mày lại vô cùng ảo não cố gắng trấn tĩnh lại tinh thần của mình

“Ngươi muốn ta giúp hồn thú các ngươi tránh sự truy sát của nhân loại sao.”

“Đúng vậy đại nhân, chỉ cần ngài giúp chúng thần đánh bại nhân loại tiểu thần…….tiểu thần có thể báo đáp thân thể cho ngài.”

Nàng mừng rỡ nói đến câu sau thì đỏ mặt xấu hổ.Hắn nghe xong chưa hoàn hồn được cái gì, tình cảm là thứ phải bồi đắp chứ đâu phải báo ơn là lấy thân mình ra báo đáp nhưng hồn thú nơi đây cũng đáng thương ngày ngày đều bị người khác săn giết thở dài một hơi nói

“Để tránh nhân loại truy sát các ngươi không phải là không thể.”

“Nói vậy là ngài sẽ đồng ý giúp sao.”

Nàng vui vẻ nói.Cuối cùng thì cũng có một ngày hồn thú cũng được phồn vinh không còn bị nhân loại truy sát nữa.Lăng Thần nhìn cô nàng này cười ngạc nhiên thầm nghĩ

“Lẽ nào nàng biết kế hoạch của ta sao.Ta còn chưa nói thì nàng lấy gì mà biết.

Nếu đã biết rồi thì nói luôn đi cho rồi.”

Hắn thanh âm không nhanh không chậm đủ cho nàng nghe thấy

“Ta muốn biến Đấu La Đại Lục này thành một thế giới có nhân loại và hồn thú sinh sống chung.”

Cổ Nguyệt Na nụ cười ngưng trọng lại, ánh mắt tràn đầy kinh diễm nhìn.Thế giới nhân loại và hồn thú sống chung với nhau.

Nực cười.

Nếu như có thể thì nàng đã làm từ lâu rồi chứ không phải đợi đến bây giờ, nàng cắn nhẹ đôi môi của mình nghi hoặc hỏi

“Nếu ngài làm vậy e rằng có chút không ổn.”

Lăng Thần nhếch miệng cười đây chính là ý nghĩ đầu tiên khi bước chân vào Đấu La Đại Lục, nếu như hai bên có thể hỗ trợ lẫn nhau thì tương lai sẽ có vô số vị thần được sinh ra, nhẹ nhàng đi tới đưa tay về phía cằm của nàng nói

“Ta muốn tạo ra thế giới như vậy đấy.Bây giơ ở phía nhân loại ta đã có thể nắm chủ được toàn bộ rồi bây giờ đến lượt của ngươi đấy.”

Cổ Nguyệt Na: “Ý ngài là sao.Ta vẫn chưa hiểu lắm.”

Lăng Thần: “Võ Hồn điện bây giờ đang ở dưới trướng của ta.ngươi nói xem nếu như ngươi và giáo hoàng của Võ hồn điện liên hợp với nhau thì sao.”

Nàng thực sự chấn kinh Võ Hồn Điện là thế lực mạnh nhất của nhân loại, có rất nhiều Phong Hào Đấu La tọa trấn nơi đó, không dám nghĩ đến nơi đó đã thuộc dưới sức mạnh của đại nhân.Hắn tiếp tục nói

“Mục đích của ta chỉ có một đó là giết hết toàn bộ vị thần ở Thần Giới.Nếu ngươi muốn ta sẽ giúp ngươi đạt được sức mạnh vượt xa bây giờ….”

“Thật không đại nhân?”

Nàng vui vẻ hỏi.Hắn thấy cá đã cắn câu rồi giờ thì dùng lưới bắt thôi nào bình tĩnh nói

“Nhưng cái giá phải trả đó chính là ngươi.”

Cổ Nguyệt Na: “Ta sao.” . KHÔ𝑁G‎ QUẢ𝑁G‎ CÁO,‎ đọc‎ 𝘵r𝘶yện‎ 𝘵ại‎ ﹏‎ 𝒯rù𝗆‎ 𝒯r𝘶yện.vn‎ ﹏

“Đúng thế.Sau khi sức mạnh vượt qua cả thần linh ngươi chắc chắn sẽ bị những người khác tò mò.Dẫn đến tính mạng của ngươi.”

Lăng Thần không đành lòng nhìn nàng bị sát hại trước mắt.Ngay cả Tiểu Vũ cũng vậy may mà lần trước hắn đã kêu nàng giữ im lặng không được dùng sức mạnh này với những người khác ngoại trừ bữa trước hơn nữa nàng đã là nữ nhân của hắn thì các phước lành của vị thần cũng chia sẻ với lão bà của mình.Còn Cổ Nguyệt Na thì khác nàng không phải là nữ nhân của hắn, không có được phước lành nên sẽ nguy hiểm hơn.Nàng nghiêm túc nói

“Ta đồng ý cho dù phải hy sinh tính mạng vẫn sẽ bảo vệ cho tộc nhân của mình.”

Hắn mỉm cười hài lòng với câu trả lời của nàng.Dù là nữ nhân nhưng cũng là cường giả mạnh mẽ hơn đàn ông rất nhiều vuốt nhẹ mái tóc nàng nói

“Nguyệt Na ngươi nói hay lắm.Rất xứng danh là Ngân Long Vương đó.”

“Dạ vâng thưa ngài.”

Nàng đỏ mặt ngượng ngùng nói.Lần đầu tiên một nam nhân để tay lên đầu nàng sờ sờ, không một ai dám làm như vậy với nàng nhưng trong lòng lại rất thích thú với việc này.Lúc này hệ thống lên tiếng

“Chúc mừng ký chủ tăng độ thiện cảm với Cổ Nguyệt Na đạt tới 100%.”

“Hệ thống cho ta mở ra gói quà cập nhật đi.”

Lăng Thần nhớ ra mình vẫn còn phần thưởng chưa mở liền bình tĩnh nói.Hệ thống nghe vậy nói

“Chúc mừng ký chủ nhận được Song tu công pháp Tiên Long Chi Phượng.

Chúc mừng ký chủ nhận được Huyền Thiên Nữ Bào x5.”

“Đây là cái gì đây.”

Hắn nghi hoặc hỏi trong lòng suy đoán được phần nào về Song Tu Công Pháp bất quá còn cái Huyền Thiên Nữ Bào kia là cái gì.Hệ thống lập tức đáp

“Huyền Thiên Nữ Bào là một trong những kiện bào thuộc dạng tiên phẩm.Là bộ đồ mà các nữ nhân thường mặc, không chỉ thế nó còn có tác dụng tăng tốc độ tu luyện lên gấp 10 lần và khả năng phòng thủ cực mạnh.”

Lăng Thần vui vẻ bây giờ đã có quà cho các lão bà của mình rồi nhưng hình như hơi ít.Một hồi trầm ngâm suy tư hắn quyết định tới đâu thì tới thích ai thì tặng thôi.Cổ Nguyệt Na thấy vậy hơi khó hiểu liền chớp đôi mắt long lanh ấy hỏi

“Đại nhân có chuyện gì vậy.”

“Ta có quà tặng cho ngươi đây.Hi vọng ngươi sẽ thích.”

Hắn từ trong không gian hệ thống lấy ra một bộ đồ màu trắng, từng nét hoa văn hiện lên trên chiếc áp bào.Đây là lần đầu tiên nàng thấy được bộ đồ đẹp đẽ như vậy, khẽ đưa tay cảm nhận nó.Nàng mừng rỡ nói

“Đại……Đại nhân đây là thứ gì vậy.”

“Huyền Thiên Nữ Bào ta tặng nó cho ngươi coi như là thành quả của việc bảo về hồn thú của mình đi."

Hắn mỉm cười sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng.Cổ Nguyệt Na nắm chặt áo bào trong lòng mừng thầm

"Hoá ra ngài ấy tốt đến vậy."

"Được rồi ngươi ngủ đi."

Lăng Thần ngoáp dài nói.Nàng thấy nơi đây không còn chỗ để tiền bối ngủ nữa lo lắng nói

"Ngài ngủ trên giường đi.Để thần ngủ ở ghế sô pha là được."

Hắn không quan tâm chuẩn bị tu luyện để đột phá cảnh giới tiếp theo ánh mắt quét ngang nàng nói

"Ngươi cứ việc đi ngủ đi.Ta hiện tại muốn tu luyện một chút."

Nói xong hắn đã tiến vào trạng thái tu luyện.Cổ Nguyệt Na ánh mắt ngạc nhiên thầm nghĩ tiền bối đã mạnh như vậy rồi vậy mà vẫn tiếp tục tu luyện, khẽ nhìn Huyền Thiên Nữ Bào hai tay ôm chặt lấy nó nằm xuống, trong lòng không khỏi vui sướng lẩm bẩm nói

“Đại nhân------ rốt cuộc ngài là người như thế nào.”