Thần Y Ngốc Phi

Chương 24: Nữ nhân của hắn



Giờ phút này tuy rằng không phải ở trong hoàng cung, nhưng đây cũng là nơi có vô số quan binh canh gác ,vậy mà nam nhân này có thể dễ dàng tiến vào tự nhiên như vậy, võ công quả nhiên là sâu không lường được .

“Báo săn!” Liền ngay người xử sự từ trước nay không sợ hãi như Mạnh Vân Thiên giờ phút này trên mặt cũng nhiều hơn vài phần kinh ngạc,khi ông nhìn thấy tấm mặt nạ trên mặt người này thì trong con ngươi càng lộ ra vẻ âm trầm , người này từ trước tới nay làm việc cực kì quỷ dị ,tại sao lúc này lại xuất hiện tại nơi đây?

“Bộ Kinh Vũ?” Bạch Dật Thần cũng kinh hô lên cùng lúc với Mạnh Vân Thiên, cho tới bây giờ vẫn không có người thấy được bộ mặt thực của minh chủ tổ chức báo săn bởi vì, hắn vẫn luôn che giấu khuôn mặt bằng một chiếc mặt nạ, mà chiếc mặt nạ này chính là vật tượng trưng cho hắn.

Mạnh Vân Thiên cùng Bạch Dật Thần đều từng có duyên gặp qua người này. Mặt nạ màu bạc che toàn bộ dung mạo của hắn nên không người nào có thể tìm tòi , nghiên cứu được chút biểu tình trên mặt hắn.

Hắn ở trước mặt hoàng thượng thế nhưng vẫn mang theo mặt nạ, không thể không nói, hắn thật là đủ cuồng vọng, nhưng không thể không thừa nhận, sự cuồng vọng của hắn là hoàn toàn có nguyên do.

Hoàng Thượng cũng âm thầm kinh ngạc, tận sâu trong con ngươi có nhiều thêm vài phần cẩn thận, người này, quả thật không phải dễ chọc .

Nghe nói lần trước Hoàng đế của Đạt Hề vương triều không biết thế nào chọc phải hắn, sau chuyện đó Đạt Hề vương triều thiếu chút nữa biến mất trong một đêm .

Người này mặc dù ở giang hồ nhưng lại có tài năng làm cho các vị quân chủ phải e ngại.

“Bộ Kinh Vũ tham kiến Hoàng Thượng.” Điều không ngờ tới là hắn lại cực kì lễ phép đi về phía trước thi lễ, tuy rằng thanh âm có chút lạnh lẽo, tay chân cũng khẽ động nhưng được thế này đã là lễ tiết trong giới giang hồ rồi.

“Bộ thiếu hiệp không cần đa lễ, không biết Bộ thiếu hiệp hôm nay đột nhiên tới đây…” Hoàng thượng con ngươi chớp lên,quả thực hắn có chút không hiểu đầu đuôi, theo lý thuyết, Hiên Viên vương triều của hắn cùng Bộ Kinh Vũ cũng không có quá nhiều giao tình, mà lúc này ,Bộ Kinh Vũ lại dâng kinh phí lên, thật sự là…

“Vừa mới ta đã nói rõ ràng, là tới đưa kinh phí .” Bộ Kinh Vũ đi thẳng vào vấn đề, thanh âm trầm thấp nhưng vẫn lộ rõ một loại khí phách không run sợ trước quyền thế, ở trước mặt hoàng thượng mà dám trực tiếp xưng ‘’ta’’.

Hoàng Thượng khẽ giật mình, đầu lông mày cũng không khỏi nhíu lại một chút, “Ta Hiên Viên vương triều cùng Bộ thiếu hiệp cũng không có giao tình bao giờ, hành động của Bộ thiếu hiệp lần này quả thật làm cho trẫm khó hiểu.”

Hoàng Thượng cũng không quanh co hỏi chút nào, dù sao người trong thiên hạ đều hiểu không làm không được ăn đại tiệc, hắn không có khả năng không duyên không cớ thu một số bạc lớn như vậy, hơn nữa còn là từ người này.

“Ha ha…” Bộ Kinh Vũ đột nhiên cười nhẹ ra tiếng, tuy rằng hắn mang theo mặt nạ nên không nhìn thấy được biểu tình trên mặt hắn nhưng thanh âm kia rõ ràng là tiếng cười.

Mạnh Vân Thiên hơi giật mình, theo bản năng liền cảm giác được nụ cười kia có vẻ như quá mức đột ngột, có vẻ như cùng hắn cực kì không xứng. Ẩn ẩn có vẻ như có vài phần…

“Đúng thật là không có giao tình .” Tiếng cười ngừng lại, hắn có vẻ như có chút bất đắc dĩ , nói nhỏ, “Haiz, còn không phải là vì nữ nhân của ta sao?”

Hắn lời này, thật là làm cho ba người ở đây sửng sốt, sao đột nhiên lại xuất hiện một nữ nhân trong câu chuyện này?

Đóng góp kinh phí cùng nữ nhân có quan hệ gì?

“Bộ thiếu hiệp, nếu là không có chuyện gì,thỉnh ngươi rời khỏi đây .” Mạnh Vân Thiên con ngươi trầm xuống, sau đó dùng thanh âm lạnh lùng đề nghị , thanh âm không cao nhưng lại mang theo một cỗ uy nghiêm làm cho không người nào có thể kháng cự, đây là bản lãnh của người được tôi luyện trên chiến trường.

Hắn biết nam nhân này không thể trêu vào, nhưng Hiên Viên vương triều cũng không phải là nơi hắn có thể tùy ý vui đùa .

Hoàng Thượng nhíu mày, có vẻ như thật không ngờ Mạnh Vân Thiên giờ phút này sẽ biểu hiện ra vẻ cường thế như thế , hai tròng mắt lóe lên một cái, nhưng cũng không nói gì thêm.

“Tướng quân Mạnh Vân Thiên uy phong, hôm nay vừa thấy, quả thực danh bất hư truyền.” Bộ Kinh Vũ nhìn về phía Mạnh Vân Thiên, chẳng những không có chút nào tức giận ngược lại còn không tiếc lời tán dương.

“Quá khen.” Mạnh Vân Thiên thanh âm vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng nghe không ra chút nào cảm xúc, chính là,trong con ngươi trung lại lóe lên tia cảnh giác, “Bộ thiếu hiệp có chuyện gì thỉnh nói thẳng ra.”

“Ha ha ha…” Bộ Kinh Vũ lại cười ra tiếng, nhưng lần này lại thay đổi thành cười to, nụ cười này so với lúc nãy thì chân thành hơn rất nhiều, “Hậu gia quả thực sảng khoái, hảo, vậy thì ta đây liền nói rõ, kỳ thực thì chính nữ nhân của ta muốn ta tới đây để quyên kinh phí .”

“Nữ nhân?” Hoàng Thượng lại sửng sốt, không khỏi thấp hô ra tiếng, tại cổ đại này, nữ nhân địa vị thấp, mặc kệ là chuyện gì, đều là nam nhân định đoạt, sự tình lớn như vậy, hắn thế nhưng lại nghe lời một nữ nhân ?

Bạch Dật Thần con ngươi cũng hơi hơi trầm xuống, ẩn quá vài phần khinh thường.

Mạnh Vân Thiên trong con ngươi cũng đột nhiên xẹt qua nhất đạo thương đau, cũng không có tí ti kinh ngạc, nếu là nàng khiến ông đi làm, mặc kệ là chuyện gì, ông đều làm được, chỉ tiếc, nàng lại rời bỏ ông quá sớm.

“Đúng nha, nữ nhân của ta nói để cho ta tới đây quyên kinh phí, sau đó thỉnh Hoàng Thượng trả tự do lại cho nàng.” Bộ Kinh Vũ lại thấp giọng nói, thế nhưng hắn lời nói này của hắn lại càng làm cho người ta có chút không rõ ràng.

Nữ nhân của hắn? Muốn hoàng đế trả tự do?

Đây là cái đạo lí gì chứ.

“Là như thế này, ta gần đây có coi trọng một nữ nhân, đáng tiếc, nàng trước kia đã bị hoàng thượng hạ chỉ thành hôn với người khác, ta cùng với nàng nhất kiến chung tình, hai bên đều tình nguyện muốn được chung thân trọn đời,vì vậy nữ nhân của ta nói, ta nên tới đây hối lộ Hoàng Thượng trước, sau đó thỉnh Hoàng Thượng trả tự do cho nàng.” Thấy mọi người không hiểu, Bộ Kinh Vũ thật hảo tâm giải thích.

Lời này vừa nói ra, làm ọi người lại càng thêm sửng sốt,đến cả thị vệ đứng phía sau Hoàng Thượng khóe môi cũng run rẩy liên hồi.

Mạnh Vân Thiên có vẻ như đã hoàn hồn lại được, đầu lông mày hơi nhíu một chút nhưng lại cũng không có quá nhiều phản ứng.

Bạch Dật Thần con ngươi cũng trầm xuống, nam nhân này, có vẻ như không có lợi hại như trong truyền thuyết , ngược lại lại có chút cảm giác càn quấy.

Hoàng thượng sắc mặt cũng thay đổi mấy lần, lời nói nịnh hót hắn nghe nhiều lắm rồi, nhưng vẫn là lần đầu tiên nghe thấy có người cây ngay không sợ chết đứng dám nói là tới để hối lộ hắn.

Tuy rằng lời nói của hắn, nghe qua, có vẻ như là đang đùa, nhưng Hoàng Thượng vẫn trầm giọng hỏi, “Như vậy không biết nữ nhân mà Bộ thiếu hiệp nói tới là ai?”