Thần Y Thánh Thủ

Chương 214: Có người xỉu!



-Chiếc xe đầu tiên của tôi, không nhớ rõ nữa rồi!

Vương Thần ngẩng đầu, nghĩ một lát, mới chầm chậm nói.

Khi hắn mười mấy tuổi đã bắt đầu chơi xe, khi đó là xe trong nhà, trong nhà có rất nhiều xe, sau đó ba anh ta còn đặc biệt mua xe cho anh, tuy nhiên tên chiếc xe đó là gì anh ta thực sự không nhớ nữa.

Anh ta chỉ nhớ, lúc đầu mới lái, là chiếc Jeep Bắc Kinh, loại xe cũ màu lục.

Vì đây là loại xe thường xuất hiện trên tivi khi đó, đều là do cái sĩ quan lái, anh ta đã đặc biệt chú ý đến loại xe này, lúc học lái xe cũng lựa chọn chiếc này.

-Chiếc xe đầu tiên của tôi là Mercedes-Benz!

Lý Á cười cười, thản nhiên nói một câu.

Hoàn cảnh của anh ta không giống như Vương Thần, chiếc xe Mercedes Benz đầu tiên là do anh ta tự kiếm tiền mua.

Sau khi Vương Thần tốt nghiệp, có làm trong công ty nhà nước mấy tháng, khi đó anh ta bắt đầu tự đầu cơ cổ phiếu, tiền ít, đầu cơ từ từ, dựa vào đầu cơ.

Rất nhanh sau đó, tiền anh ta kiếm được nhờ đầu cơ cổ phiếu còn cao hơn lương.

Sau đó anh ta nghỉ việc, ở nhà đầu cơ, khi anh ta kiếm được hơn 2 triệu, đã dùng mấy trăm ngàn mua một chiếc Mercedes-Benz, Mercedes-Benz của anh ta chỉ là loại trung, không phải hàng tốt, nhưng ít nhất cũng được cái thương hiệu.

Chỉ từ việc mua xe, cũng có thể thấy anh ta là một người tự tin, kiêu ngạo, nói mua là mua ngay.

Long Thành đột nhiên vỗ vai Hoàng Hải, Vương Thần và Lý Á:

-Ai cũng nhớ lại chiếc xe đầu tiên, lẽ nào muốn mua một chiếc hoài cổ à, Hoàng Hải, hay là cậu đặt một chiếc Santana đi?

-Thôi đi, Santana tôi không đặt, công ty có rồi!

Hoàng Hải vội lắc đầu, hiện nay anh ta không còn là một tên ngốc vừa tốt nghiệp đại học nữa.

Anh ta hiện nay đã là tổng giám đốc của một Tập đoàn giáo dục loại lớn, mấy ngàn nhân viên trong tập đoàn đều làm việc dưới sự chỉ huy của anh ta, xe của công ty, không chỉ có 20 chiếc Santana.

Xe cấp theo chức vụ, các hiệu trưởng đều được cấp Santana, anh ta là một Tổng giám đốc, ngồi chiếc Mercedes-Benz xa hoa.

-Đừng có ở đây lãng phí thời gian, đi thôi!

Long Thành hạ giọng nói, ngữ khí của anh ta hắn rất nhẹ, nhưng mang theo cổ uy nghiêm, Hoàng Hải không nói nữa, bước theo Long Thành đi về phía trước.

-Xỉu, có người té xỉu!

Vừa đi được hai bước, bên cạnh đột nhiên xảy ra hỗn loạn, còn có tiếng người kêu lớn.

Rất nhanh, chỗ hỗn loạn bị vây thành một vòng tròn, bảo vệ cũng chạy tới để đảm bảo trật tự nơi này.

-Mọi người đợi một chút, để tôi đi xem thử!

Trương Dương quay đầu lại nhìn, lập tức nói, nói xong không chờ mọi người phản ứng, chạy qua trước tiên.

-Đúng là thanh niên, thích náo nhiệt, người xỉu có gì hay đâu mà xem, cậu có phải bác sĩ đâu chứ!

Long Thành muốn gọi hắn lại, không ngờ tốc độ của Trương Dương còn nhanh hơn anh ta, nên chỉ có thể lắc đầu thở dài.

Dương Linh há miệng thở dốc, cô rất muốn nói với Long Thành kỳ thực Trương Dương chính là bác sĩ, còn là bác sĩ giỏi, nhưng cô không nói ra miệng.

Hôm đó cô đã đồng ý sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.

-Chúng ta cũng qua đó xem đi!

Tô Triển Đào nói, mấy người bọn họ cùng đi với nhau, lần trước đã nói rồi, không thể nào để lại mình Trương Dương ở đây, còn những người khác đi xem xe được.

-Đi, đi xem xem!

Long Thành thản nhiên nói, dĩ nhiên, anh ta cũng có chút ý kiến vì Trương Dương đã chạy nhanh như vậy, chỉ có điều là không nói ra.

Mấy người cùng bước qua, bọn họ chen chúc trong đám người, nhìn người đàn ông đang nằm bên kia, khóe miệng còn vệt máu, bên cạnh là một phụ nữ ôm lấy đầu anh đau khổ khóc, tuổi tác người này kém nhau không quá nhiều, có vẻ là người một nhà.

Trương Dương đã ngồi muốn, bắt mạch của người đàn ông.

Trương Dương vừa mới bước vào người này đã nằm ở đó, trên miệng còn vệt máu, nghe nói là do người đàn ông này phun ra, sau khi anh phun xong thì ngã xuống đất ngất đi.

Long Thành, Vương Thần cũng bắt đầu chạy đến bên cạnh nghe ngóng.

Rất nhanh chóng, bọn họ đã hiểu ra mọi chuyện.

Đây là một đôi vợ chồng, chừng ba mươi tuổi, vừa tới đây tham gia triển lãm xe, chuẩn bị mua một chiếc, đây là một đôi vợ chồng làm ăn bình thường, kinh doanh một cửa tiệm nhỏ, hiện nay tình hình kinh tế có chút thoải mái, muốn mua một chiếc xe, một là để tiện đón đưa tụi nhỏ, hai là để trợ giúp làm ăn.

Họ chỉ kinh doanh nhỏ, không mua nỗi xe tốt, họ định chọn chiếc Santana vừa túi tiền lại bền.

Bọn họ đợi rất lâu rồi, nhân triển lãm xe, được ư đãi giá sẽ mua một chiếc để tiết kiệm ít tiền.

Vừa rồi nhân viên bán hàng đang giới thiệu với họ, đơn đặt hàng chuẩn bị ký rồi, không biết vì sao người đàn ông này lại như thế, có lẽ là vì mua xe nên kích động, hoặc là vì nguyên nhân gì khác, không ngờ trước khi ký tên lại khạc ra ngụm máu, sau đó ngã xuống đất.

Bộ dạng của anh ta khiến cho vợ anh vô cùng sợ hãi, lúc này chỉ biết ngồi khóc.

Bắt mạch xong, Trương Dương đứng lên, hơi nhíu mày, lúc này Tia Chớp đang đứng trên vai hắn, im lặng nhìn, dường như nó biết Trương Dương đang làm việc.

Tầm Bảo Thử Vô Ảnh vẫn ở trong túi vải của Trương Dương, đang chiến đấu với mấy cái hộp, xem xem có thể mở hộp kiếm được đồ quý gì để ăn không.

-Chị là gì của anh ấy?

Trương Dương hỏi người phụ nữ đang khóc, bọn Thành Long đã nghe ngóng được huyện gì, tuy nhiên Trương Dương lại không rõ, nên hỏi theo thói quen.

-Tôi, tôi là vợ anh ấy!

Người phụ nữ hơi sững sờ, ngừng khóc, chỉ thút thít nói.

Trương Dương lại hỏi:

-Bình thường công việc của anh ấy rất căng thẳng, rất mệt mỏi đúng không?

Người phụ nữ trả lời:

-Chuyện làm ăn của chúng tôi gần đây khá tốt, tôi với anh ấy đều rất bện, rất mệt mỏi, sao thế?

Trương Dương hỏi:

-Anh ấy thiếu máu, chị có biết không?

Người phụ nữ sửng sờ, có vẻ rất kinh ngạc:

-Tôi không biết, bình thường anh ấy khỏe lắm, trước nay chẳng nói với tôi là mắc bệnh gì, sao đột nhiên lại bị thiếu máu?

-Anh ấy bị tái phát chứng thiếu máu, rất nghiêm trọng, hơn nữa còn rất nguy hiểm, nhất định phải nhập viện điều trị!

Trương Dương khẽ thở dài, vừa rồi sau khi bắt mạch, hắn đã biết được tình hình của người đàn ông này.

Người đàn ông này mệt mỏi quá độ, hơn nữa còn bị thiếu máu, hôm nay kích động, bệnh thiếu máu bộc phát, khạc ra ngụm máu rồi nằm hôn mê tại chỗ.

Bệnh của anh ta quả thật rất nghiêm trọng, nếu xe cấp cứu đến muộn, có thể sẽ chết ngay tại chỗ, tuy nhiên vận khí của anh ta cũng tốt, gặp được Trương Dương, ít nhất có thể giữ mạng cho anh ta.

Có Trương Dương ở đây, hắn không thể nào trơ mắt nhìn bệnh nhân xảy ra vấn đề được, đây là y đức cơ bản, cứu người là thiên chức của bác sĩ.

Trương Dương lấy từ trong túi vải một hộp kim châm, có hộp kim châm mang theo người quả tốt thật, gặp tình hình khẩn cấp không cần phải lúng túng.

Đầu tiên hắn cởi quần áo người đàn ông, sau đó châm vào huyệt Bối Du, Đại Chuy, Phế Du, Tâm Du, Cách Du, Can Du, Đảm Du, Tỳ Du, Vị Du, Thận Du sau lưng anh ta.

Sau đó lại châm vào huyệt Thiên Trung, Thượng Quản, Trung Quản, Hạ Quản, Khí Hải, Quan Nguyên, Huyết Hải, Túc Tam Lý, Tam Âm Giao ở phía trước.

Sau khi châm cứu xong, hắn còn bắn một lượt kim châm ở phía trước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bệnh của người đàn ông này khá nghiêm trọng, khi châm cần phải cẩn thận một chút, chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ tính mạng của anh ta.

Khi Trương Dương châm cứu, mọi người xung quanh đều ngây ngốc nhìn, có nhiều người còn chỉ trỏ Trương Dương nhỏ tiếng bình luận, thấy Trương Dương trẻ như vậy, không ai ngờ hắn lại là một trung y.

Chỉ cần nhìn độ châm cứu thuần thục của Trương Dương có thể biết được hắn là một trung y không đến nỗi nào rồi.

Long Thành, Vương Thần đều trợn tròn hai mắt, đây là lần đầu tiên Trương Dương thi triển y thuật trước mặt họ, bọn họ sớm đã quên lời của Trương Dương trước đây, lúc đó ai cũng nghĩ hắn đùa.

Nhưng ai ngờ rằng, Trương Dương thực sự là một bác sĩ.

Những việc này, không phải bác sĩ thì căn bản chẳng thể nào làm được.

Kim châm phía trước của người đàn ông vẫn còn rung rung, Trương Dương chậm rãi rút kim châm sau lưng, khi hắn rút hết kim châm sau lưng ra, mí mắt của người đàn ông đột nhiên chớp chớp, sau đó dần dần mở mắt.

-Anh à, anh tỉnh rồi!

Người phụ nữ thấy người đàn ông mở mắt, lập tức lắc anh ta, Trương Dương nhẹ nhàng ngăn lại.

Hiên tại người đàn ông này được Trương Dương đỡ ngồi dậy, thân trước của anh ta còn rất nhiều kim châm, lúc này không tiện ôm anh ta, lỡ như kim này đâm sâu vào một chút thì lại phiền phức.

-Sao thế, tôi bị sao thế này?

Người đàn ông sau khi tỉnh lại có chút khó hiểu, nhìn vợ mình, sau đó lại nhìn Trương Dương,

-Anh vừa mới hộc máu, còn ngất đi, may có người anh em này ở đây, nếu không em chẳng biết thế nào nữa!

Người phụ nữ khôi phục bình tĩnh, tuy nhiên vẫn còn khóc, cũng may là cô biểu đạt vẫn khá rõ ràng.

Những người xung quanh đều bàn luận,Trương Dương thoạt nhìn trẻ tuổi, không ngờ lại lợi hại như vậy, sau khi châm cứu có thể giúp người ta tỉnh lại, giống như không có việc gì.

Vừa rồi nhiều người tận mắt nhìn thấy người đàn ông khạc ra máu, khiến họ ai nấy đều sợ hãi.

-Cảm ơn, cảm ơn...

Sau khi nghe vợ giải thích, người đàn ông biết được Trương Dương đã cứu anh ta, anh ta vội vàng cảm ơn Trương Dương, hôm nay bọn họ đến đây mua xe, vốn là chuyện vui, anh ta không ngờ lại đột nhiên bị ngất xỉu.

-Anh bị thiếu máu, đã rất nghiêm trọng, bệnh thiếu máu của anh thuộc loại huyết hư, huyết hư sẽ ảnh hưởng đến tâm can tỳ phế thận, còn có thể dẫn đến chứng thận hư, khí hư, sau khi về không nên làm làm việc quá sức, phải chú ý nghỉ ngơi, tôi kê đơn thuốc cho anh, anh cứ uống theo đơn, sẽ có lợi cho bệnh tình của anh đấy!

Trương Dương nói xong, lấy giấy viết từ trong túi, nhanh chóng viết một đơn thuốc.

Sau đó, hắn còn lấy ba viên sâm giao cho người đàn ông kia.

-Đây là ba viên thuốc do tôi tự chế, sẽ có lợi cho bệnh của anh, mỗi ngày anh uống một viên, trước khi ăn, có thể giúp anh nhanh chóng hồi phục, ngoài ra đơn thuốc và thuốc này chỉ dùng cho bệnh thiếu máu của anh, hiện tại anh có vài biến chứng rồi, tốt nhất anh nên đi bệnh viện khám tổng quát để trị liệu có hệ thống, nếu làm đúng như vậy, trong nửa năm anh có thể hoàn toàn hồi phục bình thường!

Sau khi Trương Dương nói xong, tiếng xe cấp cứu cũng truyền đến, dưới sự chỉ dẫn của bảo vệ, mấy bác sĩ y tá nhanh chóng chạy vào, còn có cả băng ca, dìu người đàn ông dưới đất lên.

Xe cấp cứu đến cũng khá nhanh, nhưng dù sao triển lãm xe cũng nằm ở trung tâm, cho dù ở đây có việc gì, bất kỳ bộ phận nào cũng sẽ nhanh chóng chạy đến.