Thần Y Xuất Chúng

Chương 159: Mặc kệ lúc này đang ở trong phòng Tô Lệ



Đứng bất động tại chỗ, gió đêm từ cửa sổ lùa vào, phả lên mặt của Hoàng Hách lành lạnh, giống như đang chế giễu anh.

“Quanh năm bắt nhạn, không ngờ lại bị chim nhạn mổ vào mắt, thật là phiền não”, lúc này không biết trong lòng Hoàng Hách khổ sở thế nào.

Điểm huyệt vốn là một trong những kỹ năng sở trường của anh, không ngờ hôm nay lại bị một nữ tặc điểm huyệt đứng tại chỗ. May mà nữ tặc này không có ác ý với anh, nếu không e là Hoàng Hách thật sự sẽ chết không nhắm mắt.

Cứ đứng chết trân như vậy cũng không phải là cách, kế sách bây giờ, giải được huyệt đạo trên người là việc quan trọng nhất. Cũng may, Y Tiên Truyền Thừa không chỉ có thuật điểm huyệt phong phú, mà còn có rất nhiều cách giải huyệt cao siêu.

Hoàng Hách nhắm mắt lại, nhớ lại một loạt các phương pháp giải huyệt được truyền thụ. Chả mấy chốc anh đã hoàn toàn nắm được một phương pháp giải huyệt cao siêu.

Dựa theo lộ trình hoạt động của phương pháp giải huyệt, Hoàng Hách bắt đầu điều dẫn chân khí trong người. Trong chốc lát trên đỉnh đầu Hoàng Hách đã bắt đầu bốc lên một làn khói trắng dày đặc.

Hơn mươi phút sau, mắt của Hoàng Hách đột nhiên mở ra, thần thái trong mắt sáng quắc.

Cùng với việc mở mắt, cơ thể của Hoàng Hách cũng lấy lại tự do. Nếu như việc này bị nữ tặc kia nhìn thấy, e là sẽ kinh hãi đến rụng răng mất. Thuật điểm huyệt gia truyền của cô ta, thế mà lại bị một tên ngự khí cấp một tự giải trong vòng hơn mười phút ngắn ngủi. Phải biết rằng, thủ pháp điểm huyết của gia tộc nhà cô ta cực kỳ đặc biệt, cho dù là cao thủ cảnh giới tông sư bị thủ pháp điểm huyệt gia truyền của cô ta điểm trúng, thì ít nhất cũng phải mất tầm một hai tiếng mới có thể giải được.

Nhưng mặc dù vậy, gương mặt Hoàng Hách vẫn lộ ra thần sắc vô cùng bất mãn.

“Chậm quá, nếu là trong thời khắc chém giết sinh tử bị điểm trúng huyệt đạo, mà hơn mười phút mới giải được huyệt, vậy khác nào là định sẵn án tử? Nói cho cùng, vẫn là năng lực của mình quá kém, nếu chân khí trong người mình mạnh hơn một chút, thì đã có thể giải huyệt nhanh hơn”, Hoàng Hách cúi đầu tự nói với mình.

Dù sao thủ pháp giải huyệt của anh cũng có được từ Y Tiên Truyền Thừa, vô cùng lợi hại, đương nhiên không thể giống với lẽ thường được.

“Ý”, Hoàng Hách vừa cử động được cơ thể, đột nhiên trong lòng có cảm ứng, khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.

Mặc kệ lúc này đang ở trong phòng Tô Lệ, Hoàng Hách lập tức cởi giày ra, trèo lên giường Tô Lệ ngồi khoanh chân. Ngay sau đó, công pháp Trường Sinh Tiên Kinh được anh vận hành.

“Ầm ầm ầm!”

Một giây sau, trong cơ thể của Hoàng Hách cứ như là dấy lên một ngọn lửa hừng hực, phát ra tiếng nổ ầm ầm.

Hoàng Hách dường như không hề lấy làm lạ với tiếng nổ trong cơ thể, hai mắt vẫn nhắm, tựa như lão tăng ngồi thiền, không hề động đậy. Có điều nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện thấy khí tức trên người Hoàng Hách đang không ngừng dâng lên.

Chính vào lúc đó, cơ thể Hoàng Hách bỗng vang lên một tiếng nổ “đoàng”, giây tiếp theo, khí tức trên người anh giống như bước vào một cảnh giới mới vậy, toàn thân tạo cho người ta cảm giác như đang thay da đổi thịt vậy.

Một lúc sau, khí tức trên người Hoàng Hách dần bình ổn trở lại.

Hoàng Hách mở mắt ra, một luồng khí đục thổi ra từ miệng anh. Luồng khí này rất dài, thổi mất nửa phút mới hết. Cùng với luống khí này phả ra, vẻ mặt của Hoàng Hách cũng rạng rỡ hơn, trông hừng hực khí thế.

“Không ngờ thế mà lại đạt đến ngự khí tầng 2 rồi”, anh lầm bẩm, trong lòng dâng lên sự vui sướng.

Nữ tặc kia mặc dù đã điểm huyệt đạo của anhm nhưng cũng là giúp anh có một bước đột phá quan trọng.

Lúc Hoàng Hách điều khiển chân khí mở lại huyệt đạo, đã chạm đến cổ chai của ngự khí tầng hai. Đơn giản, Hoàng Hách đã dứt khoát lựa chọn thử đột phá.

Có Cường Thân Thang mở rộng kinh mạch, kinh mạch trong cơ thể Hoàng Hách sớm đã đáp ứng đủ yêu cầu để đột phá lên ngự khí tầng hai, thậm chí cả bậc cao hơn. Hôm nay thử một cái, chẳng khác gì nước chảy thành sông, cứ thế tự nhiên đột phá, cả quá trình không hề phát sinh bất cứ khó khăn hay trở ngại gì.

Lúc đứng dậy, trong mắt Hoàng Hách lộ ra ý cười. Sự bực bội lúc trước do bị nữ tặc điểm huyệt đã tan thành mây khói. Lần này cũng coi như trong họa có phúc, nếu như không phải nữ tặc đó điểm huyệt đạo của anh, Hoàng Hách muốn đột phá lên cảnh giới này e là phải mất thêm một thời gian nữa.

Hơn nữa, lần đột phá này cũng khiến Hoàng Hách hiểu ra một đạo lý tu luyện. Trước đây anh chỉ biết một đạo lý trong Y Tiên Truyền Thừa, là nó không hề nông cạn như trên giấy, nhưng hôm nay đích thân trải qua một lần đột phá, anh mới càng lĩnh hội được triệt để đạo lý này.

Cái gọi là cổ chai của ngự khí, một phần rất lớn nằm ở kinh mạch có đủ mạnh không. Kinh mạch không đủ lớn mạnh, thì sẽ trở thành vật cản trở tu luyện, cũng chính là cái cổ chai mà trong võ lâm người ta hay nói.

Mà kinh mạch của Hoàng Hách đã đủ để đột phá lên cả cảnh giới cao hơn, cho nên chỉ cần chân khí đủ, thì tự nhiên sẽ đạt đến cảnh giới sau, sẽ không gặp phải cổ chai mà người ta hay nói, cho tới khi chạm đến cực hạn mà kinh mạch của Hoàng Hách có thể chịu đựng được.

“Xem ra, mình vẫn xem nhẹ giá trị của Cường Thân Thang rồi!”, khóe mắt Hoàng Hách lại nở nụ cười.