Thần Y Xuất Ngục

Chương 28: Tại sao ư?



Hai người họ vội đi theo, Sở Hoài Ngọc tới trước mặt Tân Giang, lạnh lùng nói: “Tân Giang, mày chết chắc rồi.”

“Mày lại dám mạo danh chủ nhân của đảo Elizabeth, còn đập phá tiệc đính hôn của tao và Nhiên Nhiên, mày sẽ không được chết tử tế đâu

“Bây giờ, Lục tổng và thư ký Liễu đều ở đây, tao xem mày còn diễn được tới khi nào!”

Tân Giang chỉ cười mà không nói gì, vẫn tiếp tục nhìn hai người. Chu Nhiên cũng đổ thêm dầu vào lửa: “Tân Giang, sao không nói gì nữa vậy?”

“Khí thế hùng hổ ban nãy đi đâu hết rồi? Có phải là biết sợ rồi không?”

“Lục tổng, thư ký Liễu, loại người bỉ ổi, hạ lưu, vô sỉ như. Tân Giang, tôi đề nghị trực tiếp ném anh ta xuống đại dương cho cá ăn đi.” Chu Nhiên lạnh lùng nói.

Đám người phía dưới đều dõi mắt quan sát, cho là chuẩn bị có kịch hay để xem rồi.

Tân Giang dám mạo danh đảo Elizabeth, lại còn đập phá tiệc đính hôn, thật đúng là đáng chết.

Lục Hồng Diên nhìn hai người Sở Hoài Ngọc và Chu Nhiên, lạnh lùng nói: “Đúng thật là đáng chết!”

Nghe thấy lời này của Lục Hồng Diên, trong lòng hai người này mừng rỡ.

Lục tổng cuối cùng cũng lên tiếng, cô ta chuẩn bị đối phó với Tần Giang rồi.

“Tân Giang, anh nghe thấy gì chưa? Lục tổng nói anh thật đáng chết đấy." Chu Nhiên chỉ vào mặt Tân Giang nói.

“Tôi mà là anh, tôi sẽ tự mình nhảy xuống đại dương, dù sao thì đợi tới khi Lục tổng ra tay, thì sẽ không khách khí với anh đâu!”

Người phía dưới cũng dương dương đắc ý, xem ra Tân Giang xác định là không còn đường thoát nữa rồi.

Đặc biệt là cha mẹ của Chu Nhiên và Sở Hoài Ngọc, ai cũng treo lên một nụ cười đắc ý, Lục Hồng Diên và Liễu Chi Nhan có thể tới tham gia tiệc đính hôn đã khiến bọn họ vô cùng nở mày nở mặt rồi.

Mà bây giờ, Lục Hồng Diên lại muốn giải quyết Tân Giang để trút giận cho bọn họ, thật là khiến bọn họ vô cùng cảm động.

Nhưng mà sau đó...

Bốp!

Lục Hồng Diên tát vào mặt Chu Nhiên một cái, năm vết ngón tay đỏ tươi trực tiếp in lên mặt cô ta.

Chuyện này... Tất cả mọi người đều ngơ ra nhìn.

Ngay cả bản thân Chu Nhiên cũng đần mặt ra, cô ta ôm lấy má, không dám tin là Lục tổng lại đánh cô ta.

Lục Hồng Diên lạnh lùng nhìn Chu Nhiên một cái, nói: “Tôi nói là các người đáng chết!”

“Cô và Sở Hoài Ngọc đáng chết!”

Khí thế đáng sợ của Lục Hồng Diên áp đảo, khiến mọi người không ai dám hó hé câu nào.

Đặc bi Ngọc, một giây trước còn treo nụ cười trên mặt, một giây sau đã rơi vào trạng thái khổ sở.

Đặc biệt là cha mẹ hai bên của Chu Nhiên và Sở Hoài

Sở Hoài Ngọc đến bên cạnh Chu Nhiên, vẻ mặt đau lòng, nhưng lại không dám có bất cứ hành động phản kháng nào, hẳn nhỏ giọng nói: “Lục tổng, sao lại làm vậy?”



“Tại sao ư?” Lục Hồng Diên cười lạnh, tiếp đó cô kéo Tân Giang lên phía trước hai bước, cùng lúc đó, toàn bộ ánh đèn rực rỡ đều chiếu lên hai người Tần Giang và Lục Hồng Diên.

Ánh đèn chói lóa, chói mắt người nhìn.

Lục Hồng Diên cất cao giọng nói: “Anh ấy không cần phải giả vờ gì cả, anh ấy chính là chủ nhân của đảo Elizabeth, anh ấy chính là nhân vật lớn mà các người vẫn luôn trông ngóng.”

“Tân Giang chính là nhân vật lớn, nhân vật lớn chính là Tân Giang, hiểu không?”

Sở Hoài Ngọc và Chu Nhiên bị khí thế mạnh mẽ của Lục Hồng Diên ép lui về sau mấy bước, bọn họ không dám tin, Tân Giang thật sự là chủ nhân của đảo Elizabeth, chính là nhân vật lớn mà bọn họ luôn ngóng trông.

“Lục tổng, cô nhất định là đang đùa tôi đúng không? Tân Giang sao có thể là chủ nhân của đảo Elizabeth, hẳn chỉ là một tên tội phạm mới ra tù...”

Không đợi Sở Hoài Ngọc nói xong, ánh mắt sắc bén của Lục Hồng Diên liếc lên người hẳn ta: “Anh cảm thấy tôi giống như đang đùa lắm sao?”

Sở Hoài Ngọc sợ đến toát mồ hôi hột.

Lục Hồng Diên tiến lên trước một bước, quét mắt nhìn xuống đám khách quý bên dưới.

“Các người lại dám cùng với Sở Hoài Ngọc trừng phạt Tân Giang, vậy thì tôi sẽ trừng phạt các người.”

“Kể từ giờ trở đi, các người chính là người nằm trong danh sách đen của tập đoàn Tứ Hải.”

“Đồng thời, tập đoàn Tứ Hải sẽ cắt đứt toàn bộ hợp đồng hợp tác với tất cả các người.”

“Các người không cho Tân Giang ở lại Trung Hải, vậy thì tôi sẽ khiến cho các người không trụ nổi ở cái đất Trung Hải này trước.”