Thần Y Xuất Ngục

Chương 49: Tại sao?



'Tân Giang mở miệng nói: “500 tệ, tôi mua.”

Tân Giang lấy ra 500 tệ.

Giây phút ông lão lấy quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng ra, dòng long khí trong bụng dưới của hắn phản ứng cực kỳ mãnh liệt.

Rõ ràng là luồng long khí cảm ứng được Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Cho nên, hẳn mới quyết định mua về để nghiên cứu.

Ông lão cười hihi nhìn Tần Giang, lộ ra hàm răng vàng khè hỏi: “Cậu lấy thật à?”

Tân Giang gật đầu.

Những người vây quanh quan sát vội vàng khuyên nhủ nói: “Cậu nhóc, cậu đừng có bị lừa, ông ta là tên lừa đảo.”

Với lời nhắc nhở của mọi người Tân Giang cũng nhìn họ gật đầu nhưng sau đó lại nhìn về hướng ông lão nói: “500 tệ, tôi mua.”

Ông lão cười hì hì nói: “Ui cha, bây giờ tôi không muốn bán nữa. Tân Giang sửng sốt. Sau đó, hẳn lại nói: “1000 tệ, tôi mua giá 1000 tệ.”

Người xung quanh nhắc nhở Tần Giang đừng có mắc lừa một lần nữa.

Vốn dĩ Tần Giang không muốn mua nhưng bất đắc dĩ là luồng long khí phản ứng khá mạnh mẽ.

Ông lão lại cười hì hì nói: “Giá cả tăng lên 1000 tệ rồi à?” Tân Giang gật đầu.

“Không bán!” Ông lão bĩu môi, vô cùng đắc ý.

Tần Giang cắn chặt răng nói: “Ông ra giá?”

Ông lão cười nhìn về phía Tân Giang giơ một ngón tay lên.

“Mười ngàn? Tân Giang nhíu mày.

Những người vây quanh cũng mắng chửi tới tấp ông lão mặt dày, ăn thịt không nhả xương.

Tân Giang nghĩ một hồi rồi gật đầu nói: “Mười ngàn thì mười ngàn, tôi mua.”

Lần đầu tiên luồng long khí phản ứng mạnh mẽ đến thế, quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng này chắc có gì đó không giống bình thường.

Nghe lời Tân Giang nói, mọi người thảo luận sôi nổi hẳn lên.

Thời buổi này không chỉ lừa đảo nhiều mà kẻ ngốc cũng nhiều, cũng dễ lừa quá đi.

Mười ngàn tệ mua quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng kia chẳng nhẽ tưởng rằng có thể luyện giống như Kiều Phong à?

Đồ đần! Người mà thề thốt muốn cùng ông lão cược đến cùng kia vội vàng nhắc nhở: “Người anh em, có phải bị ngu rồi không, ông ta là đồ lừa đảo đấy”

Tân Giang cười nói: “Tôi có chỗ cần dùng cho nên mới mua”

Người đó lắc đầu không còn gì để nói.

Tân Giang nhìn ông lão nói: “Tôi mua giá mười ngàn.”

Ngón tay ông lão giơ lên kia đột nhiên lắc lắc.

Đây có nghĩa là không bán sao?

“Ông lão, ông đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu, mười ngàn đủ cho ông sống rất lâu rồi” Những người xung quanh nói.

Tân Giang nhìn ông lão, ông lão nhìn lại Tân Giang.

Bốn mắt nhìn nhau.

Sau đó, ông lão mỉm cười nói: “Quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng cho cậu, miễn phí.”

“Tặng miễn phí cho tôi hả?” Tân Giang vô cùng ngạc nhiên.

Ông lão gật đầu nói: “Đúng vậy, tặng không cho cậu.”

Tân Giang hỏi lại: “Tại sao?”