Thánh Thể Bất Phàm

Chương 175: Vậy hả?



“Vậy hả? Có vẻ ấn tượng đầu tiên của em về tôi còn khá tốt?” Diệp Phong cười nói.

“Ừm, khá tốt.” Giang Ly cười nói: “Vậy còn anh, anh thấy sao về em?”

Diệp Phong trả lời: “Cũng rất tốt, dịu dàng xinh đẹp lại hào phòng, là loại hình tôi thích.”

“Ha ha, cảm ơn đã khen.” Giang Ly nhoẻn miệng cười.

Nghe vậy Tô Khuynh Thành trợn trắng mắt, lặng lẽ vươn tay véo đùi Diệp Phong.

Diệp Phong đau hít khí lạnh, lập tức quay đầu liếc nhìn Tô Khuynh Thành: “Em véo tôi làm gì?”

Tô Khuynh Thành giả vờ vô tội: “Ai véo anh? Em véo anh bao giờ?”

Thấy vậy Giang Ly nhấp môi cười nói: “Hai vị nói chuyện trước, tôi đi toilet một chút.”

Diệp Phong gật đầu nói: “Được.” Nói xong Giang Ly rời khỏi chỗ ngồi đi đến toilet.

Diệp Phong liếc nhìn Tô Khuynh Thành, nói: “Nhìn kìa, làm người ta cảm thấy vắng vẻ kìa?”

Tô Khuynh Thành cười hì hì nói: “Trách em? Do anh nói chuyện với em.” “Không phải em véo tôi trước?” Diệp Phong nhún vai nói.

“Hừ.” Tô Khuynh Thành nói: “Ai bảo anh gặp một người thích một người, xứng đáng.”

Diệp Phong nhíu mày: “Tôi chỉ nói thật thôi, ai gặp một người thích một người chứ?”

“Anh chứ ai.” Tô Khuynh Thành ghen tuông nói.

Diệp Phong trợn trắng mắt, nói: “Lần sau không dẫn em theo, chỉ biết quấy rồi.

Tô Khuynh Thành lôi kéo cánh tay Diệp Phong, nói: “Anh Phong đừng mà, em sai rồi, đừng giận mà.”

“Em thấy cô ấy thế nào?” Diệp Phong hỏi.

“Cô ấy là vị hôn thê của anh, anh hỏi em làm gì?” Tô Khuynh Thành nói.

Diệp Phong nhíu mày: “Bảo em nói thì em nói đi, sao vô nghĩa nhiều như vậy?” Tô Khuynh Thành trừng mắt, nói: “Anh... Sao anh vô lý như vậy chứ?”

“Nói hay không?” Diệp Phong nhướng mày, ép hỏi.

“Hừ, nói thì nói.” Tô Khuynh Thành lên tiếng: “Khá tốt, thông tình đạt lý, vừa nhìn đã biết là loại hình dễ ở chung, vượng phu.”

“Vượng phu?” Nghe vậy Diệp Phong cười nói: “Cái từ này không tệ.”

“Tốt hơn hồ ly tinh Tiêu Y Nhân kia nhiều.” Tô Khuynh Thành bổ sung một câu.

Diệp Phong nói: “Y Nhân đắc tội em như thế nào?”

'Tô Khuynh Thành tức giận nói: “Khi còn nhỏ cô ta bẹo mặt em.”

“Vậy còn em?”

“Em kéo mấy sợi tóc của cô ta.”

“Ha ha ha, vậy là hòa rồi.”

Diệp Phong bật cười, hai vị hôn thê đánh nhau, tưởng tượng cũng thấy thú vị. “Ồ, không phải người đẹp Tô đây sao, sao lại rảnh đến Đông Hải vậy?”

Đúng lúc này một giọng nói châm chọc vang lên.