Thanh Tình Chậm Rãi

Chương 19: Ngày sinh nhật



Cuối cùng thì ngày 20 tháng 5 cũng đã đến.

Đồng hồ vang lên đúng vào 00:00, lần đầu tiên Uyển Tú thức trắng đêm đến tận rạng sáng ngày hôm sau, cô lập tức lên Weibo đăng bài với tiêu đề: “Chúc @Nhiếp Hâm Đại Đại sinh nhật vui vẻ!”, các từ ngữ đơn giản nhưng tốt đẹp tạo thành một đoạn văn chúc mừng hoàn chỉnh —— tuy rằng ngày thường cô cũng không tham dự bình chọn, hoặc đăng bài hay viết blog mà các fans khác thường làm mỗi ngày, cô giống như một fan qua đường, chỉ có một câu sinh nhật vui vẻ, ai đọc cũng sẽ cảm thấy nó thiếu chân thành.

Weibo thông báo thành công, bây giờ là lúc hát cho anh nghe qua tin nhắn riêng.

Cô cứ nghĩ trong khoảng thời gian này luyện tập cả trăm lần thì cho dù có nguy hiểm cũng không thấy sợ hãi, kết quả vẫn hơi luống cuống, hơn nữa cô còn thức đêm nên hiện tại có chút mệt.

Uyển Tú vào phòng vệ sinh lấy nước lạnh rửa mặt, cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo, sau đó nhắm mắt lại như một người lính đang cận kề cái chết và nhấn nút ghi âm.

“……” Vài giây sau Uyển Tú ý thức được là đã bắt đầu thu âm cô vội vàng mở miệng:

“Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm / có nghe rõ không/ người ngước nhìn lên / nỗi cô đơn thở dài nơi đáy lòng……”

“Em cầu nguyện có được một trái tim trong suốt  / cùng đôi mắt sẽ biết rơi lệ / cho em dũng khí tin tưởng lần nữa / vượt qua lời nói dối ôm lấy người / mỗi khi em không tìm thấy ý nghĩa tồn tại / mỗi khi em lạc trong đêm tối / ôi, ngôi sao sáng nhất của trời đêm / xin hãy chỉ đường để đến bên người……”

“Em tình nguyện lưu lại mọi nỗi đau nơi đáy lòng / cũng không muốn quên đi đôi mắt của người……”

Mỗi đoạn đều đã được thu âm, không biết mỗi lần anh click mở lên để nghe có cảm thấy bất tiện không, hay sẽ ghét bỏ giọng hát của cô.

Lúc chuẩn bị rời khỏi cửa sổ tin nhắn cô nghĩ cũng phải nói cái gì đó, nên lại nhấn nút ghi âm: “Nếu anh nghe được bài hát này em hy vọng mỗi ngày anh đều vui vẻ, chú ý sức khoẻ, không cần làm việc quá sức. Cảm ơn anh đã là ánh sao sáng của chúng em, chúc mừng sinh nhật.”

Cô không biên soạn trước bản nháp nên nói năng có chút lộn xộn, không biết anh có hiểu được ý cô muốn nói hay không. Uyển Tú xấu hổ muốn thu hồi lại dòng tin, nhưng lại thấy những tin nhắn âm thanh cô vừa mới gửi đi, đều hiển thị ‘đã xem’.

Uyển Tú che miệng ngạc nhiên —— không thể nào, sẽ không giống như những gì Ngôn Nghiên nói đâu nhỉ? Cô bắt đầu hồi hộp, ngay cả cơn buồn ngủ ban đầu cũng đều bị đánh bay, giờ phút này vô cùng tính táo.

*

Nhiếp Hâm không ngờ được anh vừa đăng Weibo thông báo việc phát hành năm đĩa đơn còn lại vào ngày mai, lại phát hiện Uyển Tú sẽ nhắn cho anh, còn gửi rất nhiều tin nhắn âm thanh. Anh bắt đầu mở từng cái lên nghe, giọng hát uyển chuyển êm tai trong trí nhớ của anh sống lại. Anh cảm thấy thật may mắn vì lúc trước đã ghim cuộc trò chuyện với Uyển Tú lên đầu tiên, nếu không anh làm sao biết được cô đã gửi tin nhắn cho mình trong một đống tin nhắn riêng tư như vậy?

Trong đoạn thu âm cuối cùng của cô, cô hy vọng anh có thể vui vẻ mỗi ngày, nhắc anh chú ý sức khỏe không nên làm việc quá sức, nói anh là ngôi sao sáng của họ, còn chúc anh sinh nhật vui vẻ.

Đây là giây phút hạnh phúc nhất của anh trong ngày hôm nay, cũng là lời nói dễ nghe nhất hôm nay.

Cuối cùng anh có thể xác định cảm xúc đối với cô không phải là nhất thời, mà rõ ràng là thích. Nhưng anh lại không thể lập tức thổ lộ với cô  —— cô chỉ mới nghe vài câu hát của anh đã chịu không nổi thì với tố chất tâm lí đó, nghe anh thổ lộ tình cảm, nhất định sẽ hoảng sợ —— hơn nữa anh đến nay vẫn chưa biết rõ mọi thứ về Uyển Tú, nếu anh đột ngột đặt câu hỏi chắc chắn không phải là ý hay.

Chỉ có thể nhịn một chút, nếu có thể tìm được thời cơ thích hợp để kiểm tra, thì mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Không cần biết Uyển Tú còn độc thân hay không Nhiếp Hâm đều hy vọng cô có thể luôn hạnh phúc. Ở trong lòng anh, cô là bầu trời đêm với nhiều những ngôi sao sáng trong màn đêm.

Cho nên anh im lặng không nhắc tới những suy nghĩ trong lòng, chỉ trả lời là: “Cảm ơn em, anh đã nhận được, sinh nhật năm nay có bất ngờ của em khiến anh rất vui. Thời gian cũng không còn sớm, em nên nghỉ ngơi đi, ngủ ngon.”

Không phải là giọng nói trong dự kiến của cô, Uyển Tú không rõ là cô thất vọng hay nhẹ nhõm, nhưng nếu thần tượng đã nhận được, còn chúc cô ngủ ngon, đã là chuyện hiếm thấy. Uyển Tú vội vàng trả lời lại: “Được rồi, anh cũng nên đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”

Nhìn câu chúc ngủ ngon, Nhiếp Hâm cảm thấy mình sẽ mất ngủ —— không có thể trực tiếp bày tỏ tình cảm của mình với cô làm sao anh có thể ngủ yêu được đây. Anh sợ ngay cả cơ hội để thử cũng không có đã bị loại từ vòng đầu, điều này hoàn toàn có thể xảy ra.

Điện thoại có rất nhiều lời chúc hơn nữa fans biết ngày mai sẽ nghe được 5 bài hát mới, mỗi người đều tỏ vẻ “hạnh phúc đến ngất đi”, nói rằng đây lời tỏ tình của Đại Đại theo phong cách “521” dành cho họ, lượt bình luận cùng chia sẻ ngày càng tăng. Nhiếp Hâm chọn lời chúc ngắn gọn của cha mẹ cùng Nhiếp An gửi đến, còn lại thì để đó vậy —— thật sự là anh không thể trả lời kịp.

Đêm đã khuya, xung quanh an tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng ve kêu, cho dù có suy nghĩ hay mong muốn gì đi nữa thì Uyển Tú hiện tại cũng không thể lập tức đứng cạnh anh. Ngày mai lại tìm Nhiếp An tâm sự vậy, người ngoài cuộc luôn có thể nhìn rõ hơn  chính chủ.

Vội vàng rửa mặt xong, tắt đèn nằm xuống, nhắm mắt lại nhưng trong đầu luôn là tiếng hát của Uyển Tú khi nãy hiện đang không ngừng vang vọng trong tâm trí anh. Nhiếp Hâm lấy di động ra nghe lại một lần nữa rồi mới mê man chìm vào giấc ngủ.