Thanh Xuân Bỏ Lỡ

Chương 2: Suy nghĩ của mỗi người với đối phương



Linh Anh chợt ngẫm nghĩ rằng sao cậu ta không ra nước ngoài học tập. Môi trường nước ngoài bao giờ có nền tảng giáo dục tốt hơn trong nước. Cô đánh mắt sang chỗ cậu ta ngắm nhìn 1 lúc. Tuy nhan sắc không phải là người trong truyền thuyết nhưng cũng là hàng cực phẩm. Đôi mắt sắc lạnh, sống mũi cao, làn da trắng và cả cái dáng người cao đó. Tất cả làm toát lên khí chất lạnh như băng khó ai có thể lại gần. Đang mải mê ngắm nhìn thì Tuấn Duy chợt quay sang.

Ánh mắt cô lúng túng đành nhìn sang chỗ khác. Đầu thầm nghĩ rằng liệu cậu ta có nghĩ mình là 1 đứa con gái háo sắc không. Nhưng có vẻ mọi chuyện đã ổn khi cậu chỉ quay sang nhìn 1 chút rồi đứng dậy đi ra khỏi lớp. Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng bị câu nói tiếp theo của Diệp Nhi làm cho mình phải thay đổi suy nghĩ về con người băng lãnh này.

“ Nhìn cậu ta có vẻ đào hoa nhưng không hề như vậy. Con gái tỏ tình cậu ta rất nhiều không trên dưới 20 lần và tất cả đều bị từ chối phũ phàng.”

Cô ngạc nhiên trước thông tin này vì cô nghĩ với cái nhan sắc ý anh chí ít cũng có bạn gái rồi. Ai mà ngờ là chưa có 1 cô bạn gái nào cả.

“ Lớp mình cũng không phải ngoại lệ. Cậu nhìn kia kìa.” nói rồi đánh ánh mắt sang phía 1 cô gái trông có vẻ xinh đẹp.

“ Đó là Hoa Vân – cô gái được gọi là hoa khôi ở trường. Có rất nhiều người thích nhưng cậu ấy lại thích lớp trưởng cao lãnh, lạnh như tảng băng của lớp chúng ta. “ – Diệp Nhi vắt chân ngồi đủng đỉnh nói.

“ Lớp trưởng? Là cái cậu ngồi cạnh tớ á. “ – Linh Anh ngơ người ra hỏi.

“ Ừm đúng rồi đó. Cậu ta là lớp trưởng lớp mình cũng là thủ khoa của khối. “

Linh Anh thấy con đường học tập tương lai của mình có vẻ khó nhằn khi có lớp trưởng đại nhân là thủ khoa. Cô vào được trường cũng là do thành tích học tập vượt trội. Cô thở dài não nề rồi tự nhiên đầu lại nhảy số 1 cách khó hiểu.

Đằng sau 1 con ngoan trò giỏi, cô cũng là 1 người nghiện truyện ngôn tình chính hiệu và danh sách truyện cô đọc không trên dưới 100. Một con số đáng kinh ngạc. Đối với những thứ đang xảy ra xung quanh mình và nhập thêm dữ liệu Diệp Nhi vừa cung cấp, cô nghĩ đến một tình huống khá phổ biến trong những truyện thanh xuân vườn trường.

Nam chính là người giỏi giang, có nhiều người theo đuổi. Nữ chính bình thường không có gì quá nổi bật và được xếp cạnh nam chính. Sau đó là 1 đám con gái đến hỏi tại sao nữ chính cô lại được ngồi cạnh nam chính và sau đó là một vụ cảnh cáo đến từ lũ con gái đó.

Linh Anh đang tự hỏi liệu có phải mình sắp gặp phải tình huống đó không. Nhìn mọi người quanh lớp mọi chuyện dường như ổn thỏa hơn nhiều nhưng không phải là không có sóng gió. Người ta vẫn có câu bình yên trước sóng gió. Lúc này bình yên nhưng khúc sau sẽ ồn ào. Cô cũng không hỏi gì thêm Diệp Nhi. Đang định đứng lên về chỗ thì cô bạn kéo tay kêu dẫn đi tham quan trường. Cô đồng ý vì dẫu sao cô cần biết thêm về ngôi trường danh tiếng này.

Đặt chân bước dạo quanh ngôi trường này cô mới thấy nó to lớn hơn so với những gì cô nghĩ. Dạo quanh trường 1 vòng rồi quay về lớp là vừa hết giờ nghỉ ngơi. Vừa về đến cửa lớp thì cô và Tuấn Duy chạm mặt nhau. Chưa quá thân thiết nên nó rất đỗi bình thường. Cô tính chào anh một câu thì thấy anh đi vào lớp mất tiêu rồi. Linh Anh đi về chỗ ngồi chuẩn bị sách vở cho tiết học tiếp theo.

****************

Về phần Tuấn Duy, khi cô đặt chân vào lớp anh có nhìn lên coi học sinh mới như thế nào. Nhan sắc cô tuy không xinh đẹp như người khác bù lại cô có làn da trắng hồng, đôi mắt to tròn và dáng người nhỏ nhắn nên tổng thể trông rất đáng yêu, ngọt ngào.

Đó là những gì anh suy nghĩ rồi lại quay lại việc của mình. Khi cô phân Linh Anh xuống ngồi cùng anh, anh không ý kiến gì. Nhưng anh không hề biết chính sự không ý kiến đó khiến các bạn trong lớp ngạc nhiên vì trước giờ anh không cho ai là nữ ngồi cạnh mình cả. Và chính anh cũng ngạc nhiên khi mình không nói gì về điều này mặc dù trước đây anh rất ghét ai là nữ ngồi cạnh mình trừ mẹ, em gái và bà nội, bà ngoại anh. Có lẽ cô mang đến 1 cảm giác gì đó mà khiến anh không cảm thấy khó chịu.

Khi bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình, anh cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ cô đang tò mò chút thôi vì ngôi trường này nhà anh đầu tư khá nhiều vào đây nên chuyện cô vào được đây, anh biết. Không khí lớp có phần ngột ngạt nên anh đứng dậy đi ra ngoài tìm cậu bạn chí cốt của mình. Tuấn Duy đi tìm Nhật Hoàng – cậu bạn thân thiết với anh.

Anh kể cho cậu bạn nghe chuyện vừa xảy ra. Nhật Hoàng nghe xong cảm thấy cô gái tên Linh Anh này có 1 điều gì đó khiến người anh em chí cốt của mình thay đổi. Cậu đang tính tìm hiểu chuyện này ai dè lại thấy thằng bạn mình đang ngắm nhìn gì đó. Cậu nhìn theo ánh mắt của Tuấn Duy thì thấy 1 bóng dáng cô gái nhỏ nhắn, trên gương mặt đang nở 1 nụ cười tươi.