Thanh Xuân Ngọt Ngào‍

Chương 23: Tai nạn bất ngờ



Hôm nay là ngày đẹp trời,trong xanh mát mẻ rất thích hợp để ra ngoài. Phùng phu nhân quyết định hẹn những khuê nữ môn đăng hộ đối để chọn làm con dâu.

Điểm hẹn đầu tiên là trung tâm mua sắm nổi tiếng nhất thành phố. Trên đường cao tốc, chiếc xe đời mới nhất của bà ta đang lao vun vút trên đường. Bà ta đang thoải mái nhắm mắt suy nghĩ về mấy cô gái thì chợt một tiếng "sầm" vang lên. Chiếc xe đời mới bị một chiếc xe tải cũ đâm văng xa vài mét, phi nát rải phân cách.

Người đi đường vội gọi cảnh sát, 15 phút sau cảnh sát tới thì tài xế vì mất máu quá nhiều dẫn tới tử vong tại chỗ, Phùng phu nhân ngồi sau bị đập đầu vào cửa kính, mảnh vỡ của kính đâm vào thân thể, máu chảy ướt một mảng quần áo nhưng vẫn còn hơi thở yếu ớt.

Xe bị đâm nát phần đầu, phần sau thì vỡ vài phần, chiếc xe tải vì đã cũ lại chịu lực lớn lên nát không còn nhìn rõ hình dạng. Bên trong chiếc xe tải có một người đàn ông đã tầm 40 tuổi đã tử vong.

Xe cấp cứu nhanh chóng tới và đưa Phùng phu nhân tới bệnh viện gần nhất. Sau khi hiện trường được dọn dẹp sạch sẽ, lưu thông đường cao tốc thì một bóng người ngồi trong xe gần đó nhìn hiện trường với ánh mắt độc ác. Ả ta chính là Triệu Tử Trân, vụ tai nạn này không phải là vô ý mà chính ả ta đã sắp xếp.

Ả ta căm hận bà ta vì đã ném ả ra ngoài mà không một mảnh vải che thân, cùng tác dụng của thuốc ả ta đã bị hai tên thanh niên ăn chơi trác táng cường bạo.

Bà ta biết rõ ả uống nhầm cốc nước chứa thuốc nhưng lại dùng ánh mắt khinh miệt cùng lời nói kinh tởm ném cô khỏi Phùng gia. Khiến ả thân bại danh liệt, nếu đã đối sử tàn nhẫn như vậy thì đừng trách ả ta ra tay độc ác. Có thể lần này bà ta may mắn thoát chết nhưng cũng sẽ trở thành kẻ tàn phế mà thôi.

Thoát khỏi suy nghĩ, khởi động máy chiếc xe lao vun vút và biến mất khỏi đường cao tốc.

B**ệnh viện trung tâm thành phố**.

Sau khi cầm máu, Phùng phu nhân được đưa vào phòng phẫu thuật để loại bỏ mảnh kính khỏi cơ thể. Nhận được tin, Phùng lão gia từ nước ngoài cấp tốc trở về, Phùng Tử Mặc cùng gia đình chị gái Phùng Xuân Thanh cũng lập tức trở về.

Cả gia đình lo lắng đứng chờ ở cửa phòng cấp cứu, đi qua đi lại đứng ngồi không yên, Xuân Thanh bắt đầu nức nở khóc, chồng cô ấy vội vàng ôm vào lòng an ủi.

T**ại Mạ**c gia.

Chẳng là hôm nay Mạc Vân Ly đi làm lại, tới gần trưa thì Phùng Tử Mặc nhận được một cuộc điện thoại rồi lao đi. Để lại cho cô đúng một câu:

- Bảo bối, nhà anh xảy ra chuyện, hôm nay chúng ta tan làm sớm.

Được được, anh là sếp anh có quyền hừ hừ. Tức giận một hồi cô cũng thu dọn rồi trở về Mạc gia một chuyến. Thấy cô về mẹ cô hỏi han sao nay lại về giờ này, lấy hoa quả cho cô ăn rồi hỏi cô có mệt không khiến cô chìm đắm trong sự yêu thương ấm áp của mẹ.

Đang bỏ trái cây vào miệng thì đúng lúc TV chiếu tin tức hot hit của giới thương mại.

- Vào lúc 7h sáng nay, một vụ tai nạn kinh hoàng đã xảy ra trên đường cao tốc khiến hai người tử vong và một người được xác nhận là Thiệu Đỗ Quyên, phu nhân nhà họ Phùng bị thương nặng phải cấp cứu gấp tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu chuyển biến tốt.

Phóng viên đã chuyển sang đề tài khác rồi mà Mạc Vân Ly vẫn cứng đờ người, cho dù cô có ghét Phùng phu nhân đến mấy thì bà vẫn là mẹ của người đàn ông cô yêu. Mẹ của anh cũng chỉ muốn tốt cho anh, điều này cô không có quyền trách nhưng sao ông trời lại nỡ làm vậy với anh.

TV đưa tin rằng bà vẫn chưa tỉnh lại, tai nạn xảy ra lúc 7h mà bây giờ đã là 11 giờ, cô không thể ngồi im thế được, cô phải tới an ủi và ở bên cạnh anh lúc này. Nghĩ rồi chỉ kịp nói với mẹ một tiếng: "Con có việc gấp phải ra ngoài, tạm biệt mẹ". Rồi phóng xe tới bệnh viện trung tâm thành phố.

B**ệnh viện Trung tâm thành phố**.

Suốt mấy tiếng đồng hồ cuối cùng cửa phòng cũng mở ra, Phùng lão gia xông tới hỏi bác sĩ:

- Bác sĩ, bà xã tôi sao rồi?.

- Chúng tôi đã rất cố gắng, nhưng có những mảnh kính đâm khá sâu vào dây thần kinh dẫn tới sau này phải sống đời sống thực vật, gia đình hãy nén đau đớn và chăm sóc cho bệnh nhân.

- Bác sĩ, bà xã của tôi có thể có khả năng tỉnh lại không?.

- Có thể, nhưng chúng tôi không chắc còn dựa vào ý thức của bà nhà.

- Cảm ơn bác sĩ.

- Bổn phận của chúng tôi thôi, mời ông đi đăng kí thủ tục nhập viện.

- Được.

Trước khi đi, Phùng lão gia lán lại chuyển lời cho các con, dặn dò không được khóc, phải chăm sóc, nói chuyện với mẹ nhiều hơn chờ ngày bà tỉnh dậy rồi mới yên tâm đi làm thủ tục.

(Mình đã trởl *ại sau 4 ngày off r đây😂, và mình s ẽti ếp tục hoàn thành tác phẩ*m này.)