Thanh Xuân Ngọt Ngào‍

Chương 26: Sống chung



Sau khi Phùng phu nhân xuất viện liền tới Mạc gia gặp mặt ba mẹ Mạc một chuyến. Bà vô cùng hối hận và trân thành muốn chuộc lỗi nhưng ba mẹ cô không trách cứ bà. Mọi người nhanh chóng quen thân, tới khi ra về bà ngỏ ý xin phép hai ông bà Mạc cho Mạc Vân Ly và Phùng Tử Mặc thử sống chung, dù sao trước sau gì hai đứa cũng kết hôn lên ba mẹ Mạc cũng không ngăn cản.

Ba mẹ Phùng mang sính lễ tới để bàn ngày đính hôn cho hai đứa trước, đợi đến khi hai đứa sẵn sàng thì sẽ tổ chức đám cưới.

Được chấp thuận, hai người bắt đầu thu dọn hành lý của cô, để ba mẹ hai bên nói chuyện hai người đi lên phòng. Phòng ngủ của cô thiết kế dành riêng cho con gái, tường màu hồng, giường lớn chứa nhiều gấu bông, tủ quần áo rộng chứa đủ loại trang phục, bàn trang điểm đầy ắp mĩ phẩm.

Nhưng hai người chỉ thu đồ cần thiết, còn một số thứ phải tới căn hộ riêng của cô lấy. Thu dọn xong cũng tới giờ dùng bữa, hai người vội xuống nhà ăn cơm cùng mọi người và nghe ba mẹ hai bên bàn ngày đính hôn.

Dùng bữa xong, ba mẹ hai bên đi cùng hai người tới biệt thự riêng của anh để xem còn thiếu gì không. Tham quan hết căn biệt thự, vườn cây, sắp xếp người giúp việc xong xuôi còn dặn dò cô phải giữ gìn sức khỏe thỉnh thoảng mọi người sẽ tới thăm hai đứa, dặn anh phải đối sử tốt với cô. Nhắc đi nhắc lại hai người phải thường xuyên về thăm gia đình rồi mới chịu trở về.

Mọi người về hết chỉ còn lại cô và anh, cô tự hỏi như vậy có ổn không?. Trước kia không ở chung thì ngày nào anh cũng dụ cô ở lại qua đêm, bắt nạt cô tới ngất đi, bây giờ sống chung rồi liệu anh có còn bụng dạ xấu xa như vậy không đây. Thấy cô cứ nhìn mình với ánh mắt hoài nghi anh liền bật cười hỏi:

- Tiểu Ly, sao lại nhìn anh như vậy?. Là do bố mẹ chứ không phải do anh bắt em ở chung với anh nhé?.

- Hừ, Phùng Tử Mặc, em nói cho anh biết, thời gian của em vẫn còn nửa năm nữa. Anh đừng hòng dở trò, nếu không em sẽ không tha cho anh.

- Rồi rồi bà xã anh là nhất, nói gì anh cũng nghe.

- Bớt dẻo mồm.

Nịnh nọt xong xuôi lại bắt đầu xấu xa bế cô vào phòng tắm kiên quyết muốn tắm cho cô.

2 tiếng sau...

- Tên khốn nhà anh, anh đã nói chỉ tắm cho tôi thôi mà. Vậy mà anh dám cường bạo tôi, tôi sẽ nói với ba mẹ. Tên biến thái, xấu xa....

- Thôi mà, đừng giận anh, em đau lắm hả để anh xoa bóp cho em nhé.

- Hừ, nếu làm không tốt anh chết chắc.

- Được được.

Và rồi Vân Ly ngây thơ lại bị cái miệng ngọt sớt của Tử Mặc sói xám lừa gạt và lại bị ăn sạch lần nữa =)).

Từ lần sống chung đó, Phùng Tử Mặc lúc nào cũng có thể nổi thú tính, ở trên bàn làm việc, phòng nghỉ ở công ty tới phòng khách, nhà tắm, nhà bếp, hành lang, cầu thang,... chỗ nào anh cũng có thể đè cô ra mà làm thịt. Cô có giãy dụa,dọa nạt,khóc nóc,làm nũng thế nào anh cũng không chịu buông cô ra,khiến thân thể cô mỗi ngày đều mệt đến giã rời.

Lúc nào anh cũng sử dụng biện pháp an toàn nếu không cô sẽ không cho anh vào, vậy mà một hôm nọ anh phát hiện trong ngăn kéo tủ có một lọ thuốc tránh thai mỗi ngày trong vòng 1 tháng khiến anh bực bội. Chỉ vì không muốn gả cho anh sớm lên dám uống loại thuốc độc hại này. Được lắm Mạc Vân Ly, nếu cô đã làm đến như vậy thì đừng trách anh dùng chút thủ đoạn để khiến cô trở thành cô dâu của anh.

Cái gì mà lời hứa đợi đủ 2 năm thì mới cưới, cái gì mà cho cô thời gian hiểu rõ về anh. Anh nhổ vào, ông đây cho dù thất hứa thì cũng phải buộc cô bên mình bằng tờ giấy đăng kí kết hôn. Dạo này bên cạnh cô bắt đầu xuất hiện vài tên thầm mếm cô khiến anh bắt đầu lo lắng. Mặc dù anh tự tin về vẻ đẹp trai ngầu lòi và gia tài khuếch sù của mình có thể đè bẹp mấy tên đó nhưng mà cứ phải trói cô lại cho chắc.

Thoát khỏi suy nghĩ,anh nhờ dì giúp việc lâu năm của gia đình mà mẹ anh tin tưởng đổi lọ thuốc của cô thành thuốc vitamin. Sau đó bắt đầu lên kế hoạch khiến cô phải gả cho anh rồi ngồi cười gian xảo một mình khiến người khác nhìn vào tưởng anh đang định hủy diệt thế giới chứ không phải đi bắt vợ nữa.

(Tác giả: - Liêm sỉc *ủa con đâu hảT ửM ặc?

- Liêm sỉgì t ầm này nữa mẹtác gi ả*:))