Thất Gia, Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!

Chương 21



𝑬𝒅𝒊𝒕 𝒃𝒚 #𝑻𝒉𝒂𝒏𝒉𝑻𝒚̉

Ngôn Lạc Hi thu hồi ánh mắt, lướt weibo trong chốc lát, lại ngẩng đầu, nhìn thấy một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp đi ra từ cửa hàng quần áo nổi tiếng quốc tế đối diện, trong tay cô mang theo mấy cái túi tinh xảo, chậm rãi bước xuống bậc thang.

Người đàn ông tiến lên một bước, nhận lấy túi bỏ vào trong cốp xe, người phụ nữ kiễng mũi chân, dán mặt lên người anh. Trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông có thêm vài phần bất đắc dĩ, thân sĩ mở cửa xe ghế lái phụ người phụ nữ khom lưng ngồi vào.

Người đàn ông nhanh chóng lên xe, không biết hai người đang nói chuyện với nhau cái gì, môi mỏng của người đàn ông mỉm cười mê người, xe chậm rãi lái đi.

Ngôn Lạc hy vọng đầu đường vắng vẻ, trong lòng nổi lên bong bóng chua xót.

Bạn gái anh ta à? Hừ, thật sự là nhìn không ra người này một bộ cấm dục muộn tao dáng vẻ lại còn là điển hình hoa hoa công tử một bên đùa giỡn cô, một bên cùng lão nữ nhân dây dưa không rõ. Cô nói không sai vừa rồi nữ nhân kia cho dù bảo dưỡng thích hợp phong vận vẫn còn tuổi thoạt nhìn cũng không thấp hơn bốn mươi.

Nhìn bộ dáng bọn họ hôn nhau, trong lòng liền quấy rầy lợi hại, quả nhiên người không thể nhìn bề ngoài, nước biển không thể đo lường. Vị Thất gia này rất có khả năng là dựa vào quan hệ gia đình, đánh vào vòng luẩn quẩn của xã hội thượng lưu.

Hừ, cô khinh bỉ anh ta!

Bị khinh bỉ người nào đó chuyên chú lái xe, trên người anh thuần đen áo sơ mi mở ra hai khỏa cúc áo cấm dục lại gợi cảm. Cánh tay khoát trên cửa sổ xe đeo đồng hồ quý giá từ từ mở miệng nói: "Lệ phu nhân, lần sau loại công việc khổ sai này, để chồng bà phái xe đưa đón đi"

Lời còn chưa dứt, mỹ nhân bên cạnh một cái tát vỗ ở trên vai hắn, tức giận đến lông mày liễu dựng ngược, "Đứa nhỏ không có lương tâm, con thật vất vả chịu từ cái khe núi kia trong đi ra để cho ta sai khiến một chút thì có làm sao?"

Lệ Dạ Kỳ bất đắc dĩ liếc về phía mẫu thân đại nhân một giây biến thành hổ cái, anh nói: "Tính tình này của ngài Lệ thủ trưởng làm sao chịu được vậy?"

"Còn không phải bị gia tam các ngươi bức đến, cũng không nhìn xem ta một nắm phân một nắm nước tiểu đem các con kéo lớn, một đứa thì vào bộ đội làm hòa thượng, một đứa thì vào phòng thí nghiệm làm đạo sĩ, các con ngược lại nên cưới vợ sinh con trở về cho ta chơi đùa " Lệ phu nhân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.

Lệ Dạ Kỳ nhíu mày, trở về vài ngày anh đã nghe được không dưới mười lần tuyên ngôn thúc giục kết hôn, anh ấn huyệt thái dương, "Mẹ đi thúc giục đại ca, đại ca kết hôn con liền kết hôn"

Lệ phu nhân tức giận vỗ vai hắn, bất quá nhi tử da dày thịt mỡ, còn chưa đánh đau bà, bàn tay của bà đã chua xót, "Đừng đẩy lên người đại ca con, con là con, nó là nó".

"Được, ngày mai sẽ xách con dâu về cho mẹ "Lệ Dạ Kỳ bị phiền không chịu nổi rốt cục nhả ra.

Dù sao giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lĩnh, vợ chạy không thoát chỉ là lúc nào có thể mang về nhà chính anh cũng nói không chính xác. Nghĩ đến đứa ngốc kia coi anh là người xa lạ nếu ngày nào đó biết anh chính là chồng không biết vẻ mặt kia sẽ đặc sắc đến mức nào.

Nghĩ đến đây, anh vẫn tự phát cười.

Lệ phu nhân nhìn anh cười đến vẻ mặt tao khí, bà hơi nhíu mày, hỏi: "Đã có người vừa ý rồi sao? Khi nào mang về cho mẹ xem thử? Ta sẽ kiểm tra cho con"

Lệ Dạ Kỳ bí hiểm nhìn mẹ, sau đó bất kể bà ép hỏi thế nào, anh cũng không mở miệng.

Đưa Lệ phu nhân trở về đại viện, Lệ Dạ Kỳ lái xe đi ra nhận được điện thoại của trợ lý Chu Bắc, anh kiệm lời: "Nói!"

"Thất gia, vợ anh vừa mới thử xong quay về nhà, bất quá đoàn làm phim này có chút vấn đề, tôi thấy cần phải báo cáo với anh một chút"

Lệ Dạ Kỳ nhíu mày, "Nói tiếp đi"

"Đoàn làm phim này rất nghèo, không chỉ không thể trả thù lao cho vợ anh mà còn để cô ấy đầu tư. Tôi lo lắng đối phương lừa đảo cho nên điều tra một chút, thì ra đạo diễn này tên là Hứa Uyên, ba năm trước đắc tội với một vị quan lớn nào đó bị giới công nghiệp phong sát, bản thân ông ta rất có tài năng. Trước đó không lâu, vị quan lớn kia ngã ngựa, ông ta mới có thể thấy lại ánh mặt trời. Chỉ là ngại một số nhân tố, nhà đầu tư không muốn đầu tư."

Ngón tay Lệ Dạ Kỳ nắm tay lái gõ nhịp, ánh mắt thâm trầm mịt mờ, "Gửi tất cả số liệu liên quan đến đoàn làm phim vào hòm thư của tôi, tôi xem xong sẽ quyết định"

"Vâng"

Ngôn Lạc Hi bất mãn trở lại căn hộ, vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Lục Chiêu Nhiên đứng trước cửa nhà cô. Cô nhắm mắt lại trong lòng chua xót, cảm giác kia không rõ ràng nhưng vô duyên vô cớ khiến cô khó thở. Cô nhíu mày, sắc mặt lập tức lạnh xuống, "Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, anh không muốn bị chửi thì rời khỏi đây đi"

Nói xong, cô cầm chìa khóa đi mở cửa.

Một giây sau, cổ tay bị người đàn ông mạnh mẽ nắm lấy, cô vội vàng giãy dụa lại bị hắn dùng sức chống lên cửa, ánh mắt hắn kéo đầy tơ máu tanh đỏ, "Ngôn Lạc Hi, người đàn ông tối hôm qua là ai hả?"

Ngôn Lạc Hi dùng sức giãy cổ tay, không thể tránh ra, cảm giác được sự tức giận của người đàn ông, cô khẽ cười, nhẹ nhàng nói: "Là người đàn ông của tôi"

Lục Chiêu Nhiên giận không kềm được, hắn không nghĩ tới Ngôn Lạc Hi nhanh như vậy liền tìm được bạn trai mới, hắn còn chờ nàng trở về hướng hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, "Cô không biết liêm sỉ!"

Ngôn Lạc Hi giơ khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm lên, "Lục Chiêu Nhiên, ai cũng có tư cách mắng tôi, chỉ có anh là không, lấy bàn tay bẩn thỉu của anh ra nếu không tôi sẽ không khách khí"

Mặt Lục Chiêu Nhiên tái mét, giơ tay lên nhìn thấy ánh mắt quật cường của Ngôn Lạc Hi, hắn cắn răng cuối cùng vẫn thu tay lại lùi lại một bước xoay người, đi được vài bước mới lại dừng lại, nói: "Đừng đến đoàn làm phim Cẩm Cung gì đó cho dù bộ phim này có quay được cũng không xếp lịch trình được đâu cho nên không cần uổng phí công sức"

Ngôn Lạc Hi nhíu mày, "Anh có ý gì?

"Hảo tâm nhắc nhở em, đạo diễn của bộ phim này tên là Hứa Uyên ba năm trước khi chúng ta mới vào nghề này, ông ta đắc tội với quan lớn nên bị phong sát đến nay vẫn chưa thể xoay người." Lục Chiêu Nhiên nói xong, sải bước rời đi.

Ngôn Lạc Hi cứng đờ trong chốc lát chậm rãi tiêu hóa vấn đề này, cô mở cửa đi vào trong căn hộ, mở máy tính nhập hai chữ Hứa Uyên bấm tìm kiếm.

Mười trang kết quả tìm kiếm đều là những gì Hứa Uyên đắc tội với quan lớn năm đó. Xem xong liền ngã ngồi trên thảm, có cần thảm tới mức này không vậy trời? Thật vất vả mới có thể đóng vai nữ chính vẫn là một bộ phim mạng chưa chắc có thể phát sóng.

Chẳng lẽ cô thật sự chính là thiên niên lão nhị mệnh?

Ngày hôm sau, Ngôn Lạc Hi mang hai cặp mắt gấu trúc thật to ra cửa, mới vừa đi ra khỏi tiểu khu, một chiếc xe hơi xa hoa khiêm tốn dừng ở trước mặt cô.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú đẹp trai đến nhân thần cộng phẫn, ánh mắt người đàn ông nặng nề nhìn chằm chằm cô, "Lên xe!"

Ngôn Lạc Hi liếc xéo anh một cái, vẻ mặt ngạo kiều nói: "Anh bảo tôi lên xe thì tôi phải lên xe sao? Như vậy thật mất mặt"

Lệ Dạ Kỳ híp đôi mắt hẹp dài, thờ ơ mở miệng, "Em xác định không tự mình lên?"

Ngôn Lạc Hi hướng anh giả làm mặt quỷ, bán đứng thân thể chen vào xã hội thượng lưu, cô mới không cần cùng anh ta có bất kỳ liên quan gì, miễn cho bị anh ta lừa tiền lừa sắc, đến lúc đó khóc không ra nước mắt.