Thất Sơn Tiên Môn

Chương 96: Vạn Vật Hóa Âm Dương



Ngày đêm luân chuyển, bất tri bất giác đã qua 3 tháng.

Bên trong không gian châu, trên hoang đảo.

Trần Minh Quân và Hồng Kim Tinh cứ như 2 lão tăng đang thiền định. Một lòng một dạ tập trung vào việc khai mở huyệt đạo.

Hồng Kim Tinh đang trong quá trình khai mở 3 ẩn huyệt cuối cùng trên m Duy Mạch. Tất nhiên là khai mở từng huyệt chứ không phải cùng lúc.

Trần Minh Quân thì đang khai mở ẩn huyệt cuối cùng trên Dương Duy Mạch. Điều đáng nói là ẩn huyệt cuối cùng này đã lấy của hắn hơn 2 tháng thời gian.

Ẩn huyệt trên Dương Duy Mạch được Trần Minh Quân khai mở rất nhanh. Chưa đầy 1 tháng thì chỉ còn lại một ẩn huyệt cuối cùng. Nhưng ẩn huyệt cuối cùng này vô cùng cứng đầu. Đã hơn 2 tháng trôi qua những vẫn còn chưa có dấu hiệu khai phá.

Trần Minh Quân có thể duy trì lâu như vậy là nhờ cân bằng chân khí. Lượng chân khí tiêu hao vẫn không nhiều bằng lượng chân khí sinh ra. Cho nên hắn chỉ tiêu hao thời gian và sự kiên nhẫn.

Một ngày sau,

Hồng Kim Tinh thành công khai mở thêm một ẩn huyệt nữa, chỉ còn lại 2 cái cuối cùng. Sau khi mở được toàn bộ ẩn huyệt trên m Duy Mạch thì quá trình thử nghiệm bước đầu tiên đã hoàn thành. Hắn thấy chân khí vẫn còn sung túc, cho nên không dừng lại mà tiếp tục công phá ẩn huyệt tiếp theo.

Xung quanh Trần Minh Quân thì bắt đầu sinh ra dị tượng. Có hình ảnh một đám mây trắng và một đám mây đen đang không ngừng rượt đuổi nhau. Nhưng mà hình ảnh này khá mờ nhạt, chỉ có thể thấy một cách mơ hồ.

Hai ngày sau,

Hồng Kim Tinh đã khai mở được thêm một ẩn huyệt. Chỉ còn một ẩn huyệt nữa thôi, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.

Hắn quan sát bát mạch và khí hải, số chân khí còn lại quá ít, sẽ không đủ để xông phá ẩn huyệt cuối cùng. Hắn rời khỏi trạng thái tập trung, định nhờ Trần Minh Quân giúp hắn vận chuyển chu thiên.

Vừa mở mắt ra, đập vào mắt hắn là cảnh tượng vô cùng khủng bố.

Xung quanh Trần Minh Quân đã hình thành một thái cực đồ. Thái cực đồ này được tạo thành bởi một đám mây đen và một đám mây trắng. Phạm vi bao phủ hơn 5 mét xung quanh Trần Minh Quân.

Trần Minh Quân đang ngồi ở trung tâm của thái cực đồ, đồng thời được năng lượng của thái cực đồ này nâng đỡ lơ lửng trên không trung.

Thái cực đồ này dường như vẫn đang phát triển và ngày càng to lớn thêm. Nó liên tục hút lấy một loại năng lượng thần bí xung quanh.

Bản thân Trần Minh Quân thì giống như không cảm nhận được gì cả. Vẫn tập trung cao độ trong việc khai mở ẩn huyệt.

Một ngày sau, thái cực đồ bao phủ phạm vi 10 mét

Hai ngày sau, thái cực đồ bao phủ phạm vi 20 mét. Vì lý do an toàn, Hư Linh đã đưa Hồng Kim Tinh rời khỏi đảo hoang.

Ba ngày sau, thái cực đồ bao phủ phạm vi 40 mét.

Bốn ngày sau, thái cực đồ bao phủ phạm vi 70 mét.

Năm ngày sau, thái cực đồ bao phủ phạm vi 120 mét.

Một tháng sau, phạm vi hơn 5km xung quanh Trần Minh Quân đều bị thái cực đồ bao phủ. Toàn bộ vật chất trong phạm vi này đều bị phân rã rồi hòa vào thái cực đồ. Hoang đảo và nước biển cũng không ngoại lệ

Bên trong thân thể Trần Minh Quân, vị trí ẩn huyệt cuối cùng trên Dương Duy Mạch đang không ngừng rung lắc dữ dội. Toàn bộ ẩn huyệt trên m Duy Mạch và Dương Duy Mạch cũng rung lắc theo.

Kế tiếp thì ẩn huyệt này bùng nổ lên, nhưng kỳ lạ là vụ nổ này không đẩy sức công phá ra bên ngoài mà lại thu ngược lại vào trong.

Ẩn huyệt này cứ như một cái lỗ đen vũ trụ, toàn bộ đám mây thái cực đồ bên ngoài bị thu hết vào bên trong nó.

Không gian xung quanh nhất thời rơi vào tĩnh lặng. Không gian 5km xung quanh chỉ còn lại một vùng chân không, không còn thứ gì khác ngoài không gian. Nhưng không khí và vật chất từ bên ngoài lại không thể tràn vào.

Trần Minh Quân mở mắt ra

Ánh mắt của hắn lóe lên đồ án thái cực trắng đen rồi nhanh chóng biến mất.

Không khí và vật chất xung quanh liền ầm ầm tràn vào. Tạo thành một đợt hỗn loạn nhỏ, hình thành ra nhiều cơn lốc gió.

Trần Minh Quân lơ lửng trên không trung, nhìn xuống bên dưới hoang đảo đã biến mất rồi tự lẩm bẩm

“Ta đã hiểu, Âm Dương, Ngũ Hành, Vạn Vật”

Hắn liền động thần niệm, bao vây một vùng nước biển khoảng 5 mét khối. Đưa 5 mét khối nước biển này lên không trung, lơ lửng trước mặt.

Sau đó, thần niệm dần chuyển hóa thành 2 đám mây trắng đen xoay xung quanh khối nước. Chỉ một thoáng sau, khối nước đã biến mất. Đám mây dường như to hơn một phần rất nhỏ.

Cuối cùng, đám mây này bị hút vào thân thể Trần Minh Quân thông qua các ẩn huyệt trên m Duy Mạch và Dương Duy Mạch.

Trần Minh Quân tự nói

“Chiêu này gọi là Vạn Vật Hóa m Dương đi”

“Chúc mừng chủ nhân, Thần Niệm đã lên tầm cao mới”

“Hư Linh, Hồng Kim Tinh ở đâu rồi?”

“Bẩm chủ nhân, ta phát hiện nguy hiểm nên đã mang hắn rời đi khỏi chỗ này”

“Ừ, làm tốt lắm”

Trần Minh Quân lại kiến tạo hoang đảo khác. Hồng Kim Tinh cũng được đưa trở về.

“Tham kiến trưởng môn, chúc mừng trưởng môn thần thông đại thành”

“Được rồi, cũng không phải thần thông gì đâu. Tình hình khai huyệt của ngươi sao rồi?”

“Dạ bẩm trưởng môn, chỉ còn lại một ẩn huyệt cuối cùng trên m Duy Mạch nữa thôi. Nhưng chân khí đã cạn kiệt, phải phiền trưởng môn giúp đệ tử nạp lại rồi”

“Vậy thì tốt quá, nhanh ngồi xuống tĩnh tâm và tập trung!”

“Vâng, trưởng môn”

Thế là, Trần Minh Quân lại giúp Hồng Kim Tinh sạc lại chân khí.

Sau khi chân khí đã nạp đầy, Hồng Kim Tinh tiếp tục công phá ẩn huyệt cuối cùng trên m Duy Mạch. Trần Minh Quân thì rời đi thật xa khỏi hoang đảo để thử nghiệm kỹ năng mới của hắn.

….

Khu vực Bình Đài Cầu Tiên,

Đã qua hơn 4 tháng, số đệ tử thành công vượt qua thử thách đã có 8 người.

Đại sư huynh Trương Minh Tuấn, người vất vả nhất nhưng cũng là người thứ nhất vấn đỉnh.

Nhị sư tỷ Tiểu Thiên và tam sư huynh Nguyễn Đình Hoa, họ cùng nhau vấn đỉnh cùng ngày, chỉ hơn thua nhau có mấy chục phút.

Tứ sư huynh Đỗ Xuân Ngọc, ngũ sư tỷ Phạm Mỹ Dung, lục sư huynh Triệu An Quốc. Ba người này cùng nhau vấn đỉnh, hơn thua nhau chỉ có vài bước chân.

Hai người mới nhất vấn đỉnh là thất sư tỷ Lạc Phượng Yên và bát sư tỷ Tiểu Mạn. Không sai, họ cũng tham gia thử thách và rất nhanh thì vấn đỉnh.

Tại một giảng đường trên Ngọa Long Sơn, Lý Cường giảng sư đang không ngừng giảng dạy nhập môn tu luyện căn bản.

Ngồi lắng nghe chính là 8 đại đệ tử đã vượt qua thử thách. Buổi giảng dạy này tuần nào cũng sẽ nói lại, nhưng bọn họ vẫn tới nghe.

Thời gian giảng dạy không quá lâu, cũng chỉ cần hơn 40 phút thì đã kết thúc.

Lần này, Lý Cường không có rời đi ngay giống các giảng sư. Hắn vừa giảng dạy xong thì lại thông báo

“Ngày mai, các ngươi phải đến Tu Luyện Tháp lúc 5 giờ sáng. Quá trình luyện thể của các ngươi sẽ được bắt đầu. Trong quá trình luyện thể, các ngươi sẽ được giới linh hỗ trợ, không cần quá lo lắng”

Trương Minh Tuấn lên tiếng hỏi

“Thưa giảng sư, giới linh là gì vậy giảng sư?”

Lý Cường cũng biết sẽ có người thắc mắc. Nghe Trương Minh Tuấn hỏi thì hắn trả lời ngay

“Nói cho dễ hiểu thì là ý thức của thế giới này. Ta chỉ được trưởng môn nói như vậy mà thôi. Các ngươi cũng biết thế giới này không phải thế giới trước kia chúng ta từng ở mà đúng không?”

“Cảm ơn giảng sư, đệ tử đã hiểu”

“Còn có ai muốn hỏi gì không? Nếu không thì có thể giải tán”

“Cung tiễn giảng sư”

“Cung tiễn giảng sư”

“Cung tiễn giảng sư”



Nhìn thấy bóng lưng của Lý Cường giảng sư đã biến mất. Đám đệ tử bắt đầu tự thảo luận với nhau vô cùng nồng nhiệt.

Lạc Phượng Yên hỏi Tiểu Mạn

“Chị Tiểu Mạn, giảng sư nói là quá trình luyện thể có người có thể đạt tới trường sinh bất tử thân thể. Chị nói xem, liệu người đó có phải trưởng môn hay không?”

“Lạc sư tỷ, em tuy lớn tuổi hơn một chút. Nhưng đã thua tỷ trong cuộc đua vấn đỉnh. Cho nên không cần kêu em là chị, gọi Tiểu Mạn là được rồi. Đây là quy định của trưởng môn, chúng ta nên nghiêm chỉnh chấp hành”

Lạc Phượng Yên mỉm cười nói

“Thôi được rồi, Tiểu Mạn thì Tiểu Mạn, vậy giờ nói cho tỷ nghe được chưa?”

Tiểu Mạn còn chưa trả lời thì Nguyễn Đình Hoa đã chen ngang

“Ta thì tin chắc là như vậy, trưởng môn có bề ngoài vô cùng trẻ. Có nghĩa là khi còn trẻ thì đã có được thân thể trường sinh. Chỉ có như vậy mới giải thích được thực lực và độ tuổi của trưởng môn không có tương xứng”

Lạc Phượng Yên và Tiểu Mạn nghe như vậy thì cũng lâm vào suy nghĩ. Nhưng các nàng vẫn tin vào cảm giác của mình hơn. Các nàng khá chắc là Trần Minh Quân thực sự còn rất trẻ, không chỉ vẻ ngoài mà tuổi đời cũng như vậy.

Lúc này, Trương Minh Tuấn lên tiếng

“Các vị sư đệ, sư muội. Chúng ta nên tập trung cao độ để chuẩn bị cho ngày mai. Cố gắng đạt thành tích luyện thể tốt nhất. Như vậy mới xứng đáng là những đại đệ tử của tông môn”

Đám người nghe thấy vô cùng đúng

“Cảm ơn đại sư huynh nhắc nhở, ta sẽ trở về chuẩn bị ngay”

“Cảm ơn đại sư huynh, ta cũng đi chuẩn bị đây”

“Cảm ơn đại sư huynh”

Mọi người nhanh chóng rời khỏi giảng đường và trở về căn hộ của mình.

Khoảng cách của các ngọn núi trong tông môn cũng không phải gần. Cho nên Như Ý đã bố trí thêm những khu vực gọi là điểm kết nối. Giúp các đệ tử trong tông môn có thể di chuyển từ ngọn núi này sang ngọn núi khác nhanh chóng hơn.

Một ngày thoáng cái là qua

Sáng sớm hôm sau, bên ngoài Tháp Tu Luyện đã tập trung đủ 8 người. Bọn họ đến đây từ rất sớm, bởi vì ai cũng nôn nóng.

Đúng 5 giờ, cửa tháp mở ra. Tất cả 8 người đều đi nhanh vào, sau đó dựa theo số thứ tự trên thẻ bài mà tìm tới căn phòng tu luyện của mình.

Bên trong mỗi căn phòng đều đã có sẵn một thùng nguyên khí thủy, một viên thuốc tẩy tủy và một phần luyện thể dịch. Tất cả đều là sản phẩm cấp bậc hoàn mỹ. Đối với đệ tử của tông môn thì dĩ nhiên sẽ dùng loại tốt nhất. Nhưng cũng vì nguyên do là tông môn không có loại cấp bậc thấp hơn.

Tất cả 7 đệ tử đều đã được dạy trước quy trình, ai cũng biết phải làm gì. Từng người đều đổ luyện thể dịch vào thùng nguyên khí thủy. Sau đó cởi quần áo ra, uống viên thuốc tẩy tủy, rồi nhanh chóng nhảy vào trong thùng nước.

Lúc này thì Hư Linh mới ra tay trợ giúp. Đầu tiên là ngăn cách cảm giác của linh hồn với thân thể. Sau đó thì dẫn nước thuốc nhập thể, rèn luyện huyết nhục xương cốt.