Thế Giới Này... Có Chỗ Nào Cho Chúng Ta?

Chương 30: Scandal chồng lấp scandal



Tiếng iPad va đập lên mặt kính tạo nên một âm thanh khé tai khiến cho cô gái ngồi đối diện Giang Thụy Khuê phải nhắm mắt nheo mày.

- "Giải thích đi! Chuyện này lại là như thế nào nữa đây?"

- "..."

Tuy nhiên cô ta vẫn là lì mặt, liếc xéo khỏi những tiêu đề nổi bần bần trước mặt khoanh tay ngả người ra lưng ghế dáng vẻ kiêu ngạo khó đặt được vào mắt.

- "Thành ra như vậy mà cô còn dám dùng thái độ đó với tôi? Mộng Thùy Dương đừng quên cô được như ngày hôm nay là do một tay tôi nâng đỡ."

Giang Thụy Khuê đập mạnh lên bàn đứng bật dậy điệu bộ tức giận chẳng hề có một tí gì để gọi là kìm chế cứ mặc nhiên nặng giọng hằn học chất vấn.

Nhưng...đáp lại vẫn là cái thở hắt với thái độ chán nản thản nhiên như chuyện thường tình.

- "Giám đốc Giang, cô bình tĩnh lại đi. Cũng chỉ là những tờ báo lá cải, không phải cô chỉ cần một vài câu nói là sẽ êm xuôi mọi chuyện rồi sao."

- "Lên tiếng đính chính, đích thân ra mặt giải quyết bê bối thậm chí là chặn đứng nguồn tin, mua chuộc nhà báo n lần rồi. Bây giờ cô còn muốn tôi nói như thế nào nữa đây? Hai người chỉ là đồng nghiệp? Thông tin hẹn hò là hoàn toàn sai sự thật? Hình ảnh vào khách sạn lúc 12h đêm là những tay săn mồi lầm người hay để quay MV? Khán giả họ ngốc hết rồi."

- "Thì thêm một lần nữa có làm sao đâu."

- "Cô nói như vậy mà lọt tai được à?"

- "Vậy Giám đốc Giang muốn thế nào đây? Trai gái đơn thân lại không có quyền được yêu hay sao?"

- "Nhưng bản thân cô là một Idol Hpop. Quên rồi sao? Quên điều lệ đã thỏa thuận trong hợp đồng rồi hay sao? Quên luôn quy tắc vô hình của giới showbiz này rồi hay sao mà còn làm ra chuyện đáng xấu hổ như thế này nữa hả?"

Giang Thụy Khuê nhìn cô ta ngồi chăm chút từng chiếc móng tay bình thản mà muốn điên tiết lên luôn vậy.

Bỗng Mộng Thùy Dương thổi nhẹ ném chiếc giũa sang một bên thẳng chân đứng lên cùng, tiến đến trước mặt Giang Thụy Khuê mạnh miệng gắt gao, mọi bức xúc dồn nén tự nãy giờ dường như đã đến hồi phóng thích:

- "Tôi là ca sĩ chứ đâu phải rô bốt mà 24/7, 365/12 đều phải vùi đầu vào chạy show, cười cười nói nói giả tạo trước mặt những con người xa lạ ngoài kia. Họ bỏ tiền ra mua vé xem biểu diễn chứ không có nghĩa là mua được cả cuộc đời của tôi. Tôi có trái tim, tôi có cảm xúc, tôi có cuộc sống riêng của mình, tôi cũng có quyền được yêu được mưu cầu hạnh phúc như những con người bình thường khác vậy. Họ được sao chúng tôi lại không?"

- "Đã đặt chân vào thị trường giải trí, đã mang danh nghĩa là nghệ sĩ quốc tế thì cũng đồng nghĩa với việc không còn cái gọi là tư riêng, phô bày trước mặt công chúng chỉ có thể là một cuộc đời hoàn mỹ và một con người hoàn hảo. Khán giả một khi đã quay lưng thì hào quang trên sân khấu cũng trở thành điều dĩ vãng."

Giang Thụy Khuê dứt lời Mộng Thùy Dương cũng lập tức cúi người giật lại chiếc túi xách trên sô pha, nhấc mông ra đến cửa thì Giang Thụy Khuê lại tiếp tục:

- "Cô cũng thừa biết một nghệ sĩ dù tài năng đến đâu mà đời tư không mấy trong sạch thì có là công ty nào đi chăng nữa tôi thả tay ra cũng sẽ không bao giờ dám nhận."

- "Cô...cô đứng đây từ khi nào?"

Cánh cửa đóng sầm lại Mộng Thùy Dương đã giật nảy người nhìn Cư Cửu Hoan.

- "Đủ để nghe toàn bộ cuộc nói chuyện."

Cư Cửu Hoan với vẻ tự đắc buông lời. Thấy Mộng Thùy Dương im bặt cô ta nhanh chóng nắm bắt:

- "Bọn nhà báo đó cũng nhạy thật ha. Chỉ vừa mới sơ hở là đã chớp được rồi."

- "Cô muốn gì?"

Mộng Thùy Dương nắm chặt tay thấp giọng. Giương ánh mắt khó chịu về phía Cư Cửu Hoan.

- "Ây ~ sao phải nóng tính như vậy. Tôi chỉ là có lòng tốt muốn giúp chị thôi."

"Hơ!

Với tư cách là gà mới sao?"

Mộng Thùy Dương nhếch môi khinh khỉnh đi được vài bước thì Cư Cửu Hoan lại cất tiếng khiến Mộng Thùy Dương phải khựng bước ngoái nhìn:

- "Scandal chồng lấp scandal. Mới lên thì cũ sẽ nhạt nhòa."

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

- "Không gọi cho mình thường xuyên nha."

Lập Viễn Sa vừa bước khỏi thang máy thì một giọng nữ trong trẻo hết nấc đã truyền dẫn đến tai. Cô nhìn người con gái sắc sảo trước mặt mà đôi môi quyến rũ bất giác treo lên một nụ cười rạng rỡ:

- "Lara?"

Lập Viễn Sa nhanh chân tiến đến theo hình thức chào hỏi phi ngôn ngữ thường lệ mà đặt lên má nhau một nụ hôn dịu dàng.

- "Về khi nào đấy?"

- "Mới xuống sân bay. Vào nhà được chứ?"