Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 132: Mạt thế vua xác sống (2)



Sau khi tiếp thu cốt truyện, Hoa Y cứng nhắc di chuyển cơ thể trì độn của mình bước ra khỏi nhà.

Nói về cốt truyện cũng không có gì đặc biệt, thân thể lần này của cô, đến đá lót đường cũng không phải, nguyên chủ chỉ là người qua đường giáp đối với vận mệnh thiên tử của thế giới này thôi.

Điều duy nhất mà cô biết là cái tên của nam nữ chủ, và vị trí hiện tại, thông qua 6996.

Nam chủ là Hạ Triết, hiện đang ở căn cứ B, nữ chủ là Trịnh Du Nhiên, trước mạt thế, từng đi dã ngoại đến khu vực này, đồng thời thuê phòng của gia đình cô, cho nên cô cũng biết chút ít về cô ta.

Trịnh Du Nhiên, trước mạt thế là đại tiểu thư nhà họ Trịnh, cô ta thuộc tuýp người hồn nhiên, năng động, tràn ngập sức sống.

Cũng may nguyên chủ có ấn tượng khá sâu với Trịnh Du Nhiên, cho nên Hoa Y gần như có thể nhớ được dáng người và khuôn mặt cô ta.

Có một chút đầu mối, cô liền bắt đầu đánh phó bản từ chỗ nữ chủ đại nhân.

Mà mặc dù cốt truyện mờ mịt, nhưng được cái nhiệm vụ phụ tuyến, cũng khá đơn giản chính là thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ.

Cô ấy chỉ muốn tìm lại ba mẹ đã hóa thành xác sống, và chôn cất họ, hoàn thành đạo hiếu của người làm con, đây là điều nguyên chủ không dám làm, cũng không đủ mạnh mẽ để đối diện.

Sau khi bị cắn, cô ấy liền khóa chặt mình trong phòng, và tự sát, cho nên nguyện vọng cuối cùng khi còn sống của cô ấy, cũng chỉ là hoàn thành nốt đạo hiếu.

Đẩy ra cánh cửa, ánh nắng chiếu thẳng vào mắt, cô ngạc nhiên hơn bởi cảnh sắc trước mặt lúc nãy vì quá sốc về dung nhan nên không để ý, hoá ra xác sống không thể phân biệt màu sắc, trong đôi mắt đục ngầu của Hoa Y chỉ tràn ngập màu xám tro.

Hình như cũng không còn cảm nhận được khứu giác nữa rồi, vị giác có lẽ cũng đã mất, chỉ có thính giác là phát triển được khuếch đại rõ ràng, xong rồi cô cảm thấy mình hoàn toàn trở thành một cái xác biết đi rồi...trong lòng Hoa Y âm thầm lặng lẽ rơi lệ.

Cảnh vật xung quanh đều khá là hoang vu, dường như nhà nguyên chủ ở vùng ngoại ô thành phố.

Hoa Y bước đi trên đường, xác sống thỉnh thoảng lác đắc lướt qua bên cạnh cô, hình hài tởm lợm thế nào cũng có, lành lặn chẳng được mấy con đã số đều thối rữa, khuyết tật.

Hoa Y quan sát cuối cùng thử đâm vào một con xác sống, phản ứng của nó rất trì trệ, khựng lại một chút ngay cả mặt cũng không thèm ngẩng lên, tiếp tục đi về phía trước bỏ qua cô.

Này xem ra chúng nó hoàn toàn coi cô là đồng loại rồi, dù cô có làm gì cũng như cái xác không hồn bước đi theo bản năng.

Hoa Y híp mắt, toan tính thử một phen xem có giống trong tiểu thuyết, đầu chúng nó đều chứa tinh thạch không.

Từ trong túi bên hông cô lấy ra một con dao làm bếp cầm chắc con dao trong tay, đâm thẳng vào đầu xác sống trước mặt, từ đầu cho đến cuối nó không hề phản kháng lại.

Hoa Y nén cỗ ghê tởm trong lòng dùng tay tìm loạn trong đầu nó nhưng chẳng tìm thấy thứ gì cả.

Cô nhíu mày thầm nghĩ thứ quý hiếm như tinh thạch chắc không phải con nào cũng có đâu, có thể là loại có trí khôn hơn một chút mới có chăng.

Một đường vừa đi vừa thử nghiệm, giết đến toàn thân đều bẩn cuối cùng cũng thu được 3 cái tinh thạch, đúc kết ra được kinh nghiệm, tinh thạch này chỉ xuất hiện ở những con biết phản kháng lại cô.

Xem ra xác sống cũng thực phân chia cấp độ, còn là loại tăng tiến theo thời gian, nếu nó dần trở nên nhận thức hơn rồi có ngày đạt đến trình độ của con người hay vượt qua con người...Bằng sức mạnh kinh khủng không chết, không sợ đau kia của chúng Hoa Y nghĩ sớm muộn gì con người cũng diệt vong.

Cả ngày di chuyển cuối cùng Hoa Y dừng chân tại thành phố gần đó, đứng trong một con ngõ nhỏ, Hoa Y đánh giá chiến lợi phẩm ngày đầu cô thu hoạch được.

Hoa Y nhìn những viên tinh thạch sáng lấp lánh trước mặt, màu sắc đều đủ cả, toả ra ánh quang, sáng chói, không ngờ bên trong một thứ tởm lợm biết đi, lại có một vật xinh đẹp, thu hút ánh nhìn đến vậy.

Thu lại tinh hạch, cô loanh quanh trên đường ánh mắt liền va vào một cái siêu thị, nhìn bề ngoài khá bình thường nhưng nếu bỏ qua chi tiết cánh cửa được chốt lại, còn có thêm một số đồ chắn trước cửa, xem ra là có người sống sót bên trong.

Hoa Y vòng qua siêu thị, chọn một ngôi nhà 2 tầng, trông còn mới và sạch sẽ để ở lại, giải quyết xong đám xác sống bên trong cô ngồi trên giường, hấp thu tinh thạch.

Mới đầu còn mờ mịt không biết làm như thế nào cho đúng, nghĩ loạn một vòng cuối cùng dùng cách trực tiếp thô bạo nhất cho vào miệng nuốt xuống, một lúc sau cơ thể thực sự có phản ứng.

Toàn thân cô nóng lên, có thứ sức mạnh gì đó rất lạ di chuyển qua các mạch máu ẩn ẩn hơi ngứa.

Hoa Y ngồi trên giường nhắm mắt lại đợi bản thân hoàn toàn hấp thụ hết tinh thạch.

Quãng chừng 30 phút sau, cảm giác cơ thể đã tốt hơn rất nhiều, cụ thể là cơ thể cô trở nên linh hoạt hơn không còn trì trệ giống như trước vậy ra đây là tác dụng của tinh thạch.

Hoa Y thầm ghi nhớ, nhìn sắc trời bên ngoài đã đen đặc, nếu nói rằng làm xác sống có điều gì lợi nhất, đó chính là nó không cần phải ngủ, cũng không biết mệt mỏi là gì.

Cho nên còn gì thuận lợi hơn khi đi săn vào buổi đêm, không nhanh chóng tăng cấp lúc này thì lúc nào, người sống sẽ không di chuyển vào ban đêm còn xác sống lại tụ tập về đem khá nhiều, cực kì thuận lợi cho cô.

Hoa Y nghĩ xong cầm lên con dao còn không quên quẹt quẹt mài mài cho thêm sắc hí hửng bước ra ngoài.