Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 92: Nhà có hầm băng di động (17)



Sáng hôm sau, Hoa Y ngáp ngắn ngáp dài tỉnh dậy, cô đảo mắt nhìn xung quanh, không thấy cục băng.

Chờ chút!!!...hình như chăn hơi nặng, tỉnh cả ngủ Hoa Y ngồi dậy, xung quanh cô bao phủ toàn là vàng bạc châu báu, OMG tình hình gì đây người đẹp chôn trong vàng?

Hoa Y nâng tay bóp bóp trán, đừng bảo hôm qua cô ngủ trong tình trạng này nhé, bảo sao cứ cảm thấy nằng nặng như bị bóng đè, cái đống vàng cao ngất kia có thể trực tiếp đè cô tắc thở luôn.

Nhìn thôi cũng biết là tác phẩm của ai, Hoa Y lật chăn, xuống dưới lầu tìm kiếm cục băng, nhưng ngó quanh ngó quất vẫn không thấy hắn đâu.

Từ bỏ tìm kiếm cô lấy ra hộp bánh ngọt trong ba lô, ngồi vào bàn chuẩn bị thưởng thức, thì cửa mở toang ra hai thân ảnh xuất hiện.

Hoa Y ngừng động tác, người vừa xuất hiện không còn ai ngoài nam nữ chủ, cả hai vô cùng nhếch nhác chật vật khôn cùng, nam bị thương nặng, gần như toàn thân không chỗ nào lành lặn, nữ thì trực tiếp hôn mê, xem ra là dùng khí lực sót lại cuối cùng để lết về đây.

Hoa Y nhìn hai người cũng không mấy hứng thú, tiếp tục động tác cắt bánh: "Ô, hạ được cô ta rồi sao, nhanh hơn tôi nghĩ đúng là Cẩn Ngôn nhỉ"

Cẩn Ngôn mím môi sắc mặt âm trầm, trực tiếp lướt qua cô, cõng Hạ Uyển Đồng lên lầu, trước khi đi khuất hắn còn không quên buông lời hăm doạ: "Con quỷ đó, rồi có ngày sẽ cắn lại cô thôi"

Hoa Y bĩu môi, thầm nghĩ ghét nhất cái dáng vẻ này, tỏ vẻ đạo mạo, hiểu biết hơn người, luôn dùng ánh mắt của kẻ ở trên nhìn xuống giống như ai cũng là hạng sâu bọ thua kém mình.

Nhìn xuống bánh ngọt trước mặt, Hoa Y liền vứt nam chủ ra sau đầu, hí hửng xắn một miếng bánh lớn, đưa lên miệng, vị ngọt hòa tan trong khoang miệng, lớp bánh bông xốp, cùng lớp kem béo ngậy, thật là hết xẩy, cô đây đúng là chưa bao giờ từ chối nổi mỹ thực.

Có tiếng động lạ, Hoa Y híp mắt nhìn lên trên lầu, lá bùa cô dán ngoài cửa phòng, để ngăn chặn ác linh, hiện tại nó thông tri có người xâm nhập.

Dùng đầu ngón chân cô cũng đoán được là ai, cô chậm rãi đi lên cầu thang, đứng trước cánh cửa phòng, giơ chân đạp mạnh cửa.

Ánh kiếm loé sáng, Hoa Y nheo mắt lại sát khí luân chuyển bên trong dày đặc, con ngươi đỏ thẫm lộ ra dọc đứng.

Cẩn Ngôn đứng đó cầm trong tay thanh kiếm hạ phù chú, động tác giơ lên muốn đâm thanh kiếm vào di thể đặt trên giường.

Hoa Y lấy ra con dao, phi mạnh qua, con dao chuẩn xác găm tại cổ tay Cẩn Ngôn đánh lệch đi thanh kiếm trên tay hắn.

Keng!!! Tiếng vang của cây kiếm rơi trên mặt đất.

Không gian lạnh lẽo bao trùm.

Hoa Y bước đến, không nói một lời, vung nắm đấm, Cẩn Ngôn phản ứng kịp, né tránh chiêu thức của cô, mới đầu hắn còn có thể xoay sở được, nhưng chiêu sau so với chiêu trước của cô ngày càng trở nên nhanh hơn, biến hoá khó lường, kĩ thuật hoa mỹ lắt léo âm hiểm.

Cẩn Ngôn dần bị rơi vào thế hạ phong, khuôn mặt bị đánh không còn nhận ra nổi, toàn thân tăng thêm vài vết bầm tím tụ máu đáng sợ.

Hắn ngã xuống đất, máu từ vết thương chảy ra khiến mắt hắn mờ đi, nhưng hắn vẫn đủ tỉnh táo để nhận biết cô đang đi về phía mình.

Chợt cổ tay truyền đến đau đớn, Hoa Y ánh mắt bình tĩnh giẫm lên cổ tay hắn, máu từ dưới đế giày cô tràn ra nhiễm đỏ thấm đẫm sàn gỗ.

Ánh mắt cô lạnh lẽo từ trên cao nhìn xuống, một tay bóp cổ hắn, bầu không khí loãng đến vô cùng, giống như việc hít thở cũng trở nên rất khó khăn ngay lúc này đây.

"Gan thật to, ta đã từng nói rồi, cái giá phải trả sẽ rất là đắt đấy", Hoa Y bình thản nhìn hắn giống y như nhìn một vật chết.

6996 nhận thấy sát khí quá đậm đặc, tình hình nguy cấp, đành phải lên tiếng nhắc nhở cô.

[Kí chủ không được giết nam chủ, thế giới sụp đổ sẽ bị chủ thần phạt!!!]

Hoa Y kéo lên khóe miệng, ánh mắt hờ hững, lực đạo tăng lên, siết chặt cổ người trước mặt nói: "Quan trọng lắm sao?"

6996 rùng mình, xem ra lần này gay rồi, cảm xúc của cô khiến nó mờ mịt quá, không thể nắm bắt được, ngay lúc này đây nó không thể phân tích được cô đang giận thật hay là không, dứt khoát đành phải sử dụng đạo cụ, đóng băng cô.

Hoa Y cảm nhận cổ tay cứng nhắc sau đó lan toả dần đến cả thân mình, không thể cử động, cô nhâng lông mày, nói với bộ máy trong đầu: "Có ý gì đây?"

6996 gia tăng thêm mấy loại đạo cụ, chế trụ cô, giọng nói kiên quyết [Không được kí chủ, cô phải bình tĩnh, có rất nhiều cách để khiến hắn sống không bằng chết nhưng chỉ riêng giết trực tiếp là không được, nam nữ chủ không thể chết lần nữa]

Hoa Y nắm bắt trọng điểm câu nói của nó, không thể chết lần nữa ư? Vậy thế giới đầu tiên, nam nữ chủ là bị người giết chết đúng như suy đoán của cô là Hi Thần làm, nhưng thế giới đó, không sụp đổ? Phải chăng do người giết không phải là cô?

Hạ Uyển Đồng tỉnh dậy liền nghe thấy tiếng động lớn ở phòng bên cạnh, cô nhanh chóng chạy qua, đập vào mắt là cảnh tưởng Cẩn Ngôn bị đánh đến thê thảm, máu đỏ nhuộm đẫm quần áo, còn bị người bóp cổ.

Hạ Uyển Đồng nhìn thấy tình trạng của Cẩn Ngôn cuống cuồng cầm lên ghế bên cạnh, lao qua ý định đập xuống Hoa Y.

Hoa Y liếc mắt qua, nghiêng người né đi, Hạ Uyển Đồng điên cuồng đập tới, Hoa Y chỉ né cũng không làm gì cô ta.

Cẩn Ngôn không còn bị cô kìm kẹp, suy kiệt sụp xuống điên cuồng hít thở, ôm ngực đau đớn.

Hạ Uyển Đồng thấy mình không làm gì nổi cô dùng sức lực cuối cùng quăng chiếc ghế về phía cô, vội vã đi qua dìu Cẩn Ngôn chạy xuống lầu.

Hoa Y nâng tay gạt đi chiếc ghế, nó nện cuống sàn gỗ nát tan, cô không nhìn đến nam nữ chủ đây là ý định bỏ qua.

Cô quét mắt quan sát di thể, cẩn thận kiểm tra kĩ lưỡng, thấy hắn vẫn được bảo bọc an toàn, thật ra trước lúc cô để hắn ở đây đã xây dựng một vòng phù chú bảo vệ di thể hắn rồi, ai cũng không động vào được.

Ban nãy căn bản chỉ muốn dạy cho nam chủ một bài học thôi, động vào đồ của cô đừng mong được toàn thây ra ngoài.

6996 lúc này lại im lặng đến lạ thường, không phải do không khí căng thẳng trong phòng mà là do bản thân nó sững sờ không thể tin được, bởi vì nó ném 5 đạo cụ trên cửa hàng hệ thống vào người cô, mỗi cái đều có tác dụng định thân, nhưng...ban nãy...cho dù đạo cụ chưa hết tác dụng...cô lại vẫn không bị kiềm chế, hoặc có thể nói cho dù bị kìm chế cũng nhanh chóng thoát ra.

Nó bây giờ cảm thấy hơi rợn tóc gáy, dường như những gì nó biết về cô vẫn còn rất ít cho dù nó đã cộng sinh vào linh hồn của cô, theo lý mà nói tất cả kí ức, sức mạng, thể trạng, tất tần tật về cô nó phải rõ ràng.

Nhưng ngay giờ phút này nó nhận ra nó nhìn không thấu, từ lúc không thể chạm đến cảm xúc của cô, cho đến năng lực của cô hiện đang phục hồi đến giai đoạn nào, nó hoàn toàn mờ mịt.

Đây là một hồi chuông cảnh báo, 6996 phải kiểm soát được kí chủ của mình, tất cả sẽ rất tệ nếu cô vượt khỏi tầm kiểm soát của nó!!!