Thí Thiên Đao

Chương 1953: Giá lâm (2)



Toàn bộ người trong điện đều theo bản năng nhìn ra phía cửa, nhìn vào người thanh niên đang tiến vào. Hắn mặc quần áo đen, tóc trắng như thác, mày kiếm mắt sáng, hết sức anh tuấn. Mái tóc màu trắng càng khiến hắn trở nên yêu dị, sắc mặt có chút thiếu sức sống nhưng lại thêm vẻ mị hoặc.

Lập tức cũng có nhiều nữ tu trong biển Thiên giới tròn xoe mắt, cho tới giờ các nàng chưa từng gặp người đàn ông nào hấp dẫn như vậy, trái tim không nhin được đập thình thịch.

Trên đại điện, trong đôi mắt Hiên Tùng lóe lên ánh sáng nguy hiểm. Ánh mắt cũng trở nên lành lạnh, y lạnh lùng nhìn người thanh niên đang lững thững đi từ bên ngoài tới như đi trong sân vắng, trên người tỏa ra hơi thở vô cùng nguy hiểm. Đồng thời, hai luồng đạo khí phong tỏa trênngười Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y.

Chỉ cần người tới có cử động hơi khác thường, y chắc chắn có thể giết hai người này trong nháy mắt!

- Nếu ta là ngươi ta sẽ không làm vậy đâu Hiên tông chủ.

Sở Mặc đi từ cửa đại điện tới. Đám người ngăn trước mặt hắn tự nhiên tách thành một con đường.

Đây là bản năng! Đến khi họ giật mình nhận ra, người thanh niên tóc trắng đó đã đi tới. Trong lòng những người này cũng cảm thấy có chút hoảng sợ. Bởi vì ngay trong số bọn họ cũng có tu sĩ cảnh giới đại thánh! Đều là cảnh giới đại thánh, nhưng lại như là kém hơn thanh nhiên này một bậc vậy… Thanh niên tóc trắng này, thực sự là một tu sĩ cảnh giới đại thánh? Mà không phải là một đấng tối cao trẻ tuổi?

Hiên Vô Địch trên đài nhìn thanh niên tóc trắng đó, đột nhiên ý thức được thân phận của đối phương, không nhịn được rống lên giận dữ, trực tiếp ra đòn với Sở Mặc.

Hiên Nguyệt vẫn chăm chú quan sát ở bên cạnh Hiên Vô Địch nháy mắt ra tay, hóa giải đòn kia của Hiên Vô Địch.

Giữa không trung đại điện nổ ra một tiếng vang trầm đục. Một đòn cảnh giới đại thánh khá kinh khủng, nếu không phải có trận pháp bảo vệ, sợ là chỉ riêng sóng âm đã đủ đánh sập cả đại điện này rồi.

Mặt Hiên Vô Địch tức giận nhìn cô mình:

- Sao lại cản ta? Sở Mặc đã đi đến dưới bậc thang đại điện như mây trôi nước chảy, từ đấu chí cuối thậm chí còn không thèm phòng ngự. Dũng khí này khiến các đại thánh khác cũng khâm phục không thôi. Đổi lại làm bọn y, đi ở giữa vô số kẻ địch bao vây, đối mặt với một đòn của đại thánh, rất khó ung dung được như Sở Mặc vậy. Hiên Nguyệt than nhẹ một tiếng, nhìn cháu ruột mình không trả lời, sau đó nhìn Hiên Tùng, truyền âm nói:

- Đại ca, vở kịch này, còn diễn tiếp sao?

Hiên Tùng nhìn Hiên Nguyệt, sau đó lạnh lùng nhìn chăm chú Sở Mặc đang ở dưới đài, giữa hai lông mày thoáng qua một tia sát khí, lạnh giọng nói:

- Sở Mặc ngươi là muốn đối đầu với cả Giới Hải Đạo tông sao?

- Hiên tông chủ không cảm thấy mấy lời này có chút nực cười sao?

Sở Mặc bước từng bước một, theo bậc thang lên đài cao. Khi đingang qua đám Ma Quân cùng người thân, thậm chí Sở Mặc còn mỉm cười với sư phụ của mình một cái.

Dáng điệu khí định thần nhàn kia khiến tất cả mọi người ngơ ngác.

Hắn không thủ thế, không tản ra sát ý, nhưng mỗi bước đi của hắn sẽ khiến mọi người căng thẳng vô cùng. Đến sau, một số người cảnh giới thấp còn có cảm giác khó thở.

- Ngươi đứng lại cho ta!

Hiên Vô Địch nổi giận gầm lên, mặc dù không tiếp tục ra tay với Sở Mặc, nhìn nhìn tư thế kia, tùy thời đều có thể bùng nổ. Y gắt gao nhìnSở Mặc đang không ngừng tiến lên, dù đứng trên cao nhìn xuống, nhưng y lại có cảm giác đang ngẩng đầu nhìn người đó. Loại cảm giác này thậm chí còn khiến Hiên Vô Địch phát điên.

Sở Mặc không nói gì, cũng không đứng lại, tiếp tục tiến lên từng bước một. Cuối đài đại điện dù rất cao, nhưng do Sở Mặc không ngừng đi về phía trước, khoảng cách với đài cao cũng ngày một gần.

- Sở Mặc, tốt nhất ngươi nên dừng lại, nếu không ta liền giết các nàng!

Hiên Tùng rốt cuộc không kiềm chế được, áp lực người thanh niên này mang lại cho y thực sự quá lớn! Hiên Nguyệt ở bên cạnh cau mày, nhẹ giọng nói:

- Sở công tử, ta nghĩ giữa chúng ta có hiểu lầm.

Sở Mặc cười cười với Hiên Nguyệt:

- Ta cũng cảm thấy là hiểu lầm, nhưng Hiên tông chủ… dường như không nghĩ vậy.

Hiên Tùng lạnh lùng nhìn Sở Mặc, trong lòng thầm nhủ: Trước đây chỉ nghe nói Sở Mặc này là thiên kiêu đỉnh cấp trẻ tuổi của La Thiên Tiên Vực, tuy rằng thời gian thành danh chưa lâu, nhưng lại có rất nhiều chiến tích huy hoàng. Bất luận là lúc trước chiến đấu với phụ tử Chung gia, hay là biểu hiện trên chiến trường phương bắc, phương nam đều có thể nói là tuyệt thế kinh diễm. Đặc biệt là khi đối mặt với một kích của đấng tối cao, lại có thể chém rơi một ngón tay của y, chìm xuống đáy biển Thiên giới… vẫn có thể sống sót trở về. Bất kể hắn lợi dụng pháp khí tương trợ gì. Thực lực của bản thân hắn cũng tuyệt đối có thể nói là đỉnh cấp! Loại người như vậy, đổi lại là trước đây, Giới Hải Đạo Tông luôn khiêm nhường làm người làm việc nói gì cũng sẽ không đắc tội với hắn.

Nhưng lần này không giống lúc trước!

Giới Hải Đạo Tông đã chịu đựng nhiều năm như vậy, cuối cùng đã chịu đựng không nổi nữa rồi, Thiên giới Hải Cổ Tông bị huỷ hoại, Hắc Ngư nhất tộc hầu như thương vong gần hết, Hắc Ngư lão tổ cũng không rõ tung tích.

Hiện giờ toàn bộ biển Thiên giới, thế lực mạnh nhất không ai qua được Giới Hải Đạo Tông. Mối hôn sự này cũng là để Hiên Tùng tuyên cáo tín hiệu nổi dậy của Giới Hải Đạo Tông với toàn bộ biển Thiên giới!

Kết quả, ngọn lửa này còn chưa đốt lên, đã hứng ngay một chậu nước lạnh.

Điều này quả thực khiến cho Hiên Tùng phụt máu trong lòng, cảm giác muốn phun ra cũng không phun được, suýt nữa thì làm y chết ngộp.

Trong lòng y biết rõ, nếu như lần này sợ hãi, vậy thì Giới Hải Đạo Tông sẽ vĩnh viễn là thế lực hạ lưu của biển Thiên giới! Cho dù Hắc Ngư lão tổ đã chết, Thiên giới Hải Cổ Tông đã diệt vong, Hắc Ngư nhất tộc cũng đã tận… Giới Hải Đạo Tông cũng vẫn là một môn phái hạ lưu!

Giống như một nam nhân vĩnh viễn không thể cứng nổi vậy!

Nhìn thấy biểu cảm khuất nhục trên gương mặt đám người Giới Hải Đạo Tông trong đại điện, nhìn thấy đám sinh linh hùng mạnh của biển Thiên giới tới dự lễ như đang cười trên sự đau khổ của người khác đằng sau cái vẻ bình tĩnh kia… Hiên Tùng than thở trong lòng: không còn đường lui nữa rồi! Hiên Nguyệt cũng tốt, Hiên Tuyết cũng tốt, hai người muội muội của y, tuy rằng cảnh giới cao thâm, nhưng chung quy vẫn là nữ nhân.

Cho nên…

Khí thế trên người Hiên Tùng bỗng chốc tăng lên, tràng vực hùng mạnh vô hạn gần với đấng tối cao, trong nháy mắt bộc phát ra ngoài!