Thí Thiên Đao

Chương 1982: Kẻ ở người đi (1)



Dù nhìn hay không nhìn thấy nó, mọi người cũng nâng ly theo, kêu lên:

- Đại thánh uy vũ, Đại thánh vô địch, Đại thánh thật khí phách…Con khỉ cười hì hì uống rượu, sau khi nói xong, nó không nhịn được than thở:

- Uy vũ hay ngang ngược đều chẳng sao cả. Lão vương bát đản đó mạnh thật đấy, chúng ta có thể đánh lại pháp thân của lão chứ nếu bổn tôn tới, bảy người bọn ta cũng chỉ chạy thôi.

Nhiều người nghe vậy lại trầm mặc.

Sở Mặc nói:

- Không sao, bảy người không đủ còn có chúng ta, còn có thiên thiên vạn vạn tu sĩ. Nếu cự đầu là chúa tể thế giới này thì chẳng phải mọi chuyện đều sẽ phải theo họ ư. Năm xưa, khi bọn họ xuất thủ ám toánlão tổ của hoàng tộc, hãm hại ông nội ta, chẳng phải đều phải chịu hậu quả. Chung Thải Vân và con chuột kia bị đánh chết. Lão tổ Hắc Ngư chìm xuống biển không dám ló đầu, không chừng chết rồi cũng nên. Còn lại có ba tên thì chẳng phải cũng đang giãy dụa chịu báo ứng hay sao. Nên cự đầu cũng không phải là thần, cũng không phải không bị đánh gục.

Lời của Sở Mặc rất có khí phách. Nếu người khác nói sẽ bị giễu cợt nhưng từ miệng của Sở Mặc nói ra lại khiến người ta cảm thấy phấn chấn sục sôi.

Con khỉ lớn tiếng nói:

- Đúng vậy, còn có các ngươi, còn có thiên thiên vạn vạn sinh linh của La Thiên tiên vực nữa mà.

Tất cả người trong đại điện đồng thanh hô to: Uống. Bọn họ cảm giác máu mình sắp sôi trào. Cơ Khải nhìn Sở Mặc không nhịn được cười khổ, thầm nghĩ nếu Sở Mặc làm Đế vương còn tốt hơn mình rất nhiều. Nhưng trải qua thời gian dài như vậy, Cơ Khải cũng biết tính khí Sở Mặc, biết biểu đệ của mình sẽ không tới cướp đoạt ngôi vị hoàng đế.

Dù có mời hắn ngồi hắn cũng cự tuyệt. Tiệc rượu lại tiếp tục…

Tiệc cưới của Sở Mặc trở thành một buổi thịnh hội chân chính, đồng thời cũng mang lại chuyển biến to lớn cho toàn La Thiên tiên vực.

Không chỉ hoàng tộc mà toàn bộ La Thiên tiên vực cũng bước sang một thời đại hoàn toàn mới. Không hẳn là toàn bộ nhưng những thế lực trước kia còn đang băn khoăn, đứng ở vị trí trung lập hay có chút địch ý với hoàng tộc, đã lựa chọn đứng về phía hoàng tộc rồi. Chuyện này là chuyện đương nhiên.

Hoàng tộc có lão Đế vương đánh vào tổ cảnh, bảy Đại thánh lai lịch kinh người đứng cùng trận doanh đủ để người ta đưa ra lựa chọn.

Điều này đối với hoàng tộc là một chuyện tốt. Sau khi lão tổ trùng kích thất bại hóa đạo, hoàng tộc đã phải chịu nhiều áp lực. Đây cũng là nguyên nhân khiến năm đó họ phải hại chết vợ chồng Cơ Thanh Vũ, Sở Thiên Cơ còn Sở Mặc thì lưu lại tại nhân giới ở Viêm Hoàng Đại Vực. Cũng may tất cả đau khổ đã qua, từ nay sẽ bắt đầu một thời kỳ mới. Qua nghìn năm nỗi đau đó sẽ biến mất dần trên dòng sông thời gian. Con người luôn không ngừng tiến về phía trước, nếu cứ quay đầu chẳng những ảnh hưởng tới tốc độ tiến lên mà còn ảnh hưởng đến tâm của chính họ.

Nhìn Sở Mặc mang theo hai phu nhân tới chỗ Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ trò chuyện vui vẻ, Đế vương cũng thật lòng vui mừng. Dù con đường phía trước còn có chông gai, cũng có nhiều nhân tố bất định, không sao hết, bọn họ sẽ cùng nhau đối mặt.

Thịnh yến kéo dài suốt mấy ngày, mấy ngày này, mọi người đều chờlão Đế vương trở về. Bên hoàng tộc còn có nhiều người đang đặc biệt chú ý đến động tĩnh của lão Đế vương, tùy thời đưa tin tức.

Mọi việc đều rất thuận lợi. Không có cự đầu âm thầm xuất thủ. Những cự đầu từng xuất thủ với lão tổ đều không thể xuất thủ lần nữa. Còn mấy cự đầu kia thì không dám tùy tiện xuất thủ, họ sợ dẫm vào vết xe đổ của những người đi trước.

Bảy ngày sau, toàn bộ người trong La Thiên tiên vực đều cảm nhận phép tắc trong thiên địa có một sự thay đổi nho nhỏ.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy một cảnh tượng cả đời khó quên. Các loại dị tượng nháy mắt sinh ra. Bầu trời rực sáng, mặt đất đầy sen vàng. Toàn bộ La Thiên sôi trào.

Cõi đời này đã sản sinh ra nhiều cự đầu nhưng không mấy người thấy được khoảnh khắc họ thành đạo. Hiện tại là cơ hội ngàn năm có một. Mọi người cảm nhận được sự thay đổi của thiên địa.

- Đây chính là sức mạnh của cự đầu sao?

Tất cả mọi người nhìn dị tượng trên trời, tự nhủ trong lòng.

Sau khi lão Đế vương thành công bước vào tổ cảnh, ngài quay trở về. Chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Một cự đầu chân chính, vô thượng tồn tại cứ thế xuất hiện.

Trên người ngài không có bất kỳ uy áp nào cũng không có phát sáng, không có không khí lưu động, nhìn qua giống một ông lão thông thường, đứng yên nơi đó, vẻ mặt hiền hòa, không buồn không vui.

Ông khẽ gật đầu với mọi người sau đó biến mất. Toàn bộ hoàng thành như sắp nổ tung.

Tổ cảnh đó! Cuối cùng hoàng tộc lại có thêm một cự đầu tổ cảnh nữa. Việc này đã thay đổi hoàn toàn thế cục của La Thiên đại vũ trụ.

Cự đầu trước chết, cự đầu mới xuất hiện. Thiên hạ thái bình rốt cuộc lại nghiêng về phía hoàng tộc.

Đế vương kích động hô lớn:

- Tổ chức đại yến thôi!

Tiệc rượu kéo dài đến hai mươi ngày liền.

Cơ hồ tất cả khách mời đều khá hài lòng rời đi. Bọn họ đã lấy đượccam kết của hoàng tộc.

Tuyết gia lúc trước còn đung đưa giờ cũng nghe nói có cự đầu xuất hiện, lão tổ Tuyết gia tự mình chúc mừng lão Đế vương, hơn nữa còn ra mật lệnh, Tuyết gia kết minh với hoàng tộc.

Mẫu gia của Tử Đạo, Tử gia cũng truyền tin, chúc mừng lão Đế vương vào tổ cảnh, sau đó kết minh với hoàng tộc.

Khương gia vốn có quan hệ thân mạt với hoàng tộc, không cần đến kết minh cái gì. Lão tổ Khương gia và Đằng lão tổ chưa rời đi chính là vì muốn đợi lão Đế vương độ kiếp. Các thiên kiêu đến từ tám đại vực gia nhập hoàng tộc từ trước cảm thấy kiêu ngạo về quyết định đúng đắn của mình.

Những người cuối cùng Sở Mặc đưa tiễn chính là thân bằng của hắn ở Viêm Hoàng Đại Vực. Hắn vốn muốn bọn họ lưu lại nhưng đa số đều cự tuyệt.

Chỉ có những thân bằng mới sống lại ở lại chỗ này. Thứ nhất, bọn họ đã chết rất nhiều năm, những người quen cũ đa phần đều không còn trên nhân thế. Thứ hai, cảnh giới của bọn họ bị tụt lại quá nhiều, ở La Thiên tiên vực sẽ tăng cảnh giới nhanh hơn. Những người khác như Hoàng Vô Song, Long Thu Thủy cũng chọn trở về.

Bọn họ nói:

- Chúng ta biết tâm tư của ngươi. Nhưng Viêm Hoàng Đại Vực chính là cố hương của chúng ta. Hôm nay nó không còn bị phong ấn nữa, dù trở về thì tốc độ tu luyện cũng chẳng chậm lắm.

Nguyệt Khuynh Thành và Thải Điệp Tiên tử lựa chọn ở lại. Các nàng muốn tiếp tục đi theo Sở Mặc.

Phiêu Linh Nữ Đế, Sở Thanh, Tử Yên, Hồng Nguyệt lựa chọn trởvề. Sau khi chân chính nhìn thấy sự phồn hoa trên thế gian họ cần lắng đọng một chút.