Thí Thiên Đao

Chương 2561: Vô Lượng Thiên Chủ nôn nông (2)



Ánh mắt của người trẻ tuổi thoáng ngưng trọng. Trong ánh mắt hắn nhìn về phía Vô Lượng Thiên Chủ, có thêm vài phần xấu hổ. Chỉ có điều rất nhanh, hắn liền bình tĩnh trở lại, gật đầu, nói:

- Hiện tại lực sinh mạng của toàn bộ thế giới Bàn Cổ đã dần vượt qua bốn đại thiên. Tuy rằng ở trên phương diện kinh tế, trên phương diện tài nguyên... còn xa mới bằng được bốn đại thiên. Nhưng trải qua nghiên cứu của viện thế lực lớn, thế giới Bàn Cổ bên kia cũng đã từ hơn một trăm giới lớn cướp đoạt ở chỗ ngươi, lấy được lợi ích khó có thể tưởng tượng nổi. Cho nên, bọn họ rất có khả năng, sẽ bởi vậy hoàn toàn để mắt tới bốn đại thiên. Mà Vô Lượng Thiên này của ngươi chính là nơi hắn sẽ xông tới.

- Hắn còn dám tới?

Trong giây lát trong mắt Vô Lượng Thiên Chủ bạo phát ra một đạo ánh sáng lóa mắt. Trong tia sáng kia ẩn chứa sát cơ vô tận. Đó là một loại sát cơ có thể phá hủy toàn bộ vũ trụ. Lực lượng của nó, khiến cho sinh linh đều sẽ sợ hãi.

- Hắn đương nhiên dám đến.

Người trẻ tuổi không có nhìn mắt của Vô Lượng Thiên Chủ. Tuy rằng trong lòng hắn coi thường Vô Lượng Thiên Chủ. Nhưng hắn lại biết, thực lực tổng hợp của Vô Lượng Thiên Chủ vượt xa hơn hắn quá nhiều. Nếu như không phải hắn đại biểu cho viện thế lực lớn, sợ rằng đối phương thật sự dám tiện tay trấn áp hắn.

Người trẻ tuổi nói tiếp:

- Dù sao ta đã nói cho ngươi biết tình hình hiện tại. Lực sinh mạng của thế giới Bàn Cổ rất tràn đầy. Nếu quả thật khiến cho tất cả phương diện của bọn họ đều vượt qua bốn đại thiên các ngươi, như vậy số mệnh của thế giới này sẽ phát sinh thay đổi trọng đại. Đến lúc đó, tất cả nghiên cứu và cố gắng của viện thế lực lớn đối với luân hồi trước đó, sẽ trực tiếp chảy theo dòng nước. Đến lúc đó, cho dù bốn đại thiên bên này có thể trực tiếp đánh nát thế giới Bàn Cổ. Nhưng một vài chuyện sẽ không có cách nào xoay chuyển được. Phương hướng luân hồi, còn có dòng sông năm tháng cũng sẽ phát sinh biến hóa không lường được.

Vô Lượng Thiên Chủ hít sâu một hơi, nhìn người tuổi trẻ:

- Cho nên, nhất định phải đánh nát thế giới Bàn Cổ sao?

- Nơi đó đã hình thành một đại thiên giới. Hiện tại... Đánh nát như thế nào?

Người trẻ tuổi nói:

- Cơ hội tốt nhất, đã bị các ngươi bỏ qua. Các ngươi suy nghĩ đánh nát một đại thiên, sẽ gặp phải số mệnh cắn trả, sẽ ảnh hưởng đến bản thân các ngươi. Cho nên lúc đó không ra tay. Hiện tại cho dù thật sự ra tay, cũng đã muộn.

- Vậy chúng ta phải làm sao?

Vô Lượng Thiên Chủ có chút nóng nảy. Hắn không rõ, đang yên đang lành, đột nhiên lại trở thành cục diện này?

Chỉ là một thế giới Bàn Cổ, lúc ấy vừa hình thành, ngay cả tùy tiện một trong ba nghìn giới của hắn cũng không bằng. Càng chưa nói tới so sánh cùng thế giới bản thổ của Vô Lượng Thiên. Ở trước mặt bốn đại thiên, thế giới Bàn Cổ quả thật chính là một đứa bé sơ sinh, không hề có bất kỳ sức cạnh tranh nào.

Lúc này mới bao lâu? Thế nào là phát triển nhanh như vậy? Nếu như không phải người trẻ tuổi này nói với hắn, hắn căn bản cũng không dám tin tưởng sức sống của thế giới Bàn Cổ lại có thể sẽ vượt qua bốn đại thiên bọn họ.

Một đại thiên giới mênh mông vô cương, muốn nắm giữ sức sống vô cùng, không chỉ phải có vô số sinh linh, hơn nữa cảnh giới của những sinh linh cũng phải cực kỳ cao thâm mới được!

Nhưng vấn đề là những sinh linh của thế giới Bàn Cổ này, làm sao có thể nắm giữ cảnh giới cực kỳ cao thâm?

Đây là một thế giới nhân loại!

Nơi đó số mệnh cũng là do nhân loại mang đến!

Cho nên, cho dù nơi đó có ba nghìn giới, nhưng nếu như tất cả ba nghìn giới đều là Thiên Nhân giới. Đối với sức sống toàn bộ thế giới Bàn Cổ mà nói, chẳng những không có bất kỳ trợ giúp nào, ngược lại sẽ phát sinh ảnh hưởng cực lớn! Do đó ảnh hưởng đến toàn bộ số mệnh của thế giới Bàn Cổ!

Bởi vì như vậy, coi như là Thiên Nhân tộc đứng vững vàng gót chân ở trong thế giới loài người, hút đi tất cả số mệnh vốn thuộc về Nhân tộc!

Cũng bởi vì nguyên nhân này, Vô Lượng Thiên Chủ mới không có đặc biệt điên cuồng đi từ trong tay những tu sĩ Nhân tộc đó, đoạt lại hơn một trăm giới lớn này. Nếu không, hắn làm sao có thể chỉ để một đạo pháp thân đi tới đó? Nhất định phải là bản tôn đích thân tới!

- Giống như ta vừa nói với ngươi vậy. Ta nói, chính là ý kiến của viện thế lực lớn.

Người trẻ tuổi nhìn Vô Lượng Thiên Chủ:

- Khống chế được tình thế chỉnh thể, không nên lại để cho thế giới này phát sinh sinh thay đổi cực lớn!

Vô Lượng Thiên Chủ hít sâu một hơi, sau đó nhìn người trẻ tuổi nói:

- Nếu như Sở Mặc kia chết, xem như là thế giới này sinh ra thay đổi cực lớn sao?

- Tính.

Người trẻ tuổi rất khẳng định gật đầu:

- Nhưng đối chúng ta mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt!

Vô Lượng Thiên Chủ gật đầu:

- Vậy là dễ làm rồi.

Người trẻ tuổi nói:

- Chỉ sợ hắn không chết được.

Vô Lượng Thiên Chủ thản nhiên nói:

- Có vài cảnh giới, ngươi bây giờ còn không hiểu được. Chờ tới thời điểm ngươi đạt tới cấp bậc như ta, ngươi tự nhiên sẽ hiểu rõ.

Sắc mặt của người trẻ tuổi không đổi, chỉ liếc mắt nhìn Vô Lượng Thiên Chủ một cái:

- Lời này là ngươi nói. Ngươi nên chịu trách nhiệm vì điều này.

Vô Lượng Thiên Chủ nói:

- Xảy ra chuyện gì, tán gẫu với ngươi cũng không có bất kỳ quan hệ gì.

- Vậy là tốt rồi.

Người trẻ tuổi nói, sau đó trực tiếp đứng lên. Trong đôi mắt hắn có vô số chữ số, vào giờ phút này, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, khôi phục lại một mảnh rõ ràng. Nếu như đi ở trong đám người, hắn tuyệt đối chính là một người bình thường nhất. Người bên ngoài tuyệt đối sẽ không lãng phí bất kỳ thời gian nào ở trên người hắn.

Sau đó, người trẻ tuổi từ biệt rời đi. Phương thức hắn rời đi cũng rất đặc biệt. Ban đầu vốn là thân thể của con người, trong nháy mắt biến hóa thành vô số chữ số. Những chữ số này đơn giản là một vô số. Những chữ số này đều nhẹ nhàng tung bay ở trong hư không. Trong chớp mắt lại hoàn toàn biến mất.

Vô Lượng Thiên Chủ ngồi ở chỗ kia.

Sắc mặt của hắn ít nhiều có chút nghiêm trọng.

Thế giới Bàn Cổ biến hóa như vậy, là điều trước đó hắn hoàn toàn không dự đoán được.

Tuy rằng hắn hoàn toàn không thích người trẻ tuổi này, nhưng lại không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi này đi một chuyến tới cảnh cáo mình, lại là rất cần thiết. Nếu không, đến bây giờ, hắn còn chẳng hay biết gì, cũng không biết thế giới Bàn Cổ kia đã biến hóa.