Thí Thiên Đao

Chương 2589: Bốn Đại tôn giả



Có đôi khi, sẽ là một mảnh cung điện rộng rãi cổ xưa. Có đôi khi, lại sẽ biến thành một dãy nhà lá thấp bé. Thậm chí đôi khi, nó có thể là một mảnh mây trôi, một con sông chảy, một ngọn núi lớn. Cái gì cũng có có thể là viện thế lực lớn, Nó không thể nào tìm kiếm được, lại dường như không chỗ nào không có mặt.

Đây là viện thế lực lớn!

Một tổ chức do phù văn tính mạng đỉnh cấp nắm trong tay.

Trong viện thế lực lớn tổng cộng có một vị đầu sỏ, bốn vị tôn giả. Phía dưới còn có mười hai sứ giả. Tên của người đứng đầu gọi là Đạo. Bốn vị tôn giả, lần lượt là Nam Mô, Vô Lượng, Hồng Mông, Tiêu Dao. Mười hai sứ giả, theo thứ tự là Tử Sửu, Dần, Mão, Thần, Tị, Ngọ, Vị, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Bọn họ xuất phát từ mười hai sinh tiếu của Nhân tộc, lại là chuẩn tắc đo lường thời gian.

Bốn đại thiên thật ra chính là lần lượt lấy tên của bốn vị tôn giả này để đặt tên.

Trong đó Tiêu Dao chính là Sở Tuệ hôm nay. So với cái tên Tiêu Dao này, nàng hình như càng thích cái tên Sở Tuệ tràn ngập dấu hiệu của Nhân tộc hơn. Hồng Mông chính là Thần Toán lão nhân. Chỉ có điều, hắn càng thích người khác gọi hắn là Hồng Mông.

Cũng chỉ có hai vị tôn giả này, là đã từng hoạt động ở thế gian.

Trong đó Tiêu Dao còn phong ấn năm tháng vô lượng của chính bản thân mình, vì bố cục sau này, chôn xuống một khoản cực lớn. Nàng thậm chí phân mình ra thành hai nửa, lưu lại con cờ ở bên cạnh Sở Mặc.

Nhưng giống như chơi cờ vậy, ngay cả là người đánh cờ cũng không có thể bảo đảm mỗi một con cờ của mình, đều có thể tạo được tác dụng như mong muốn.

Sở Tuệ đối với quân cờ mình để lại bên cạnh Sở Mặc, cũng không tuyệt đối nắm chắc.

Nhưng giống như Sở Mặc và Tử Kim Thiên Chủ phân tích vậy, bọn họ sử dụng, đây là dương mưu!

Cho nên, bố cục xuất hiện một chút vấn đề, đối với bọn họ mà nói, cũng không tính là gì cả. Chỉ cần chỉnh thể vẫn nằm ở trong sự khống chế của bọn họ, như vậy là đủ rồi.

Lúc này, ở trong viện thế lực lớn, bốn Đại tôn giả đang tập chung lại một chỗ.

Trên mặt của bọn họ đều mang nụ cười nhẹ nhõm. Nhìn qua, thần thái bọn họ hình như đều tương đối thoải mái.

- Bố cục chỉnh thể đã hoàn thành. Hiện tại, toàn bộ đại thế giới đều đã vào cuộc.

Vô Lượng thản nhiên nói:

- Cả sự kiện… đặc biệt thuận lợi!

Nam Mô dùng lời nhỏ nhẹ nói:

- Nhưng muốn lục đạo luân hồi mở ra, còn cần có sinh linh của thế gian này cùng đẩy mạnh, mới có khả năng mở ra.

Hồng Mông... Cũng chính là Thần Toán lão nhân, thản nhiên nói:

- Năm xưa người kia đóng lại lục đạo luân hồi, tất cả tu giả đều nhảy cẫng hoan hô. Hiện tại muốn mở lại, sẽ không dễ dàng như vậy. Chúng ta tuy rằng đã làm ra loại bố cục không thể nghịch này, nhưng lại nói tiếp, thật sự muốn mở lại, còn phải xem vận khí. May là, những người đó... nhìn không thấu loại bố trí này của chúng ta. Bọn họ không rõ phải làm như thế nào mới có khả năng mở ra lục đạo luân hồi. Cho nên, chỉ có thể bị động đi suy đoán lung tung. Mà này, là cơ hội duy nhất của chúng ta.

Tiêu Dao cũng chính là Sở Tuệ, nhìn ba vị khác nói:

- Tuy rằng chúng ta sử dụng rất nhiều phương pháp, nhiễu loạn tầm mắt của bọn họ. Nhưng chuyện này, thật ra còn có một sơ hở lớn nhất.

Ba vị khác đều trầm mặc không nói.

Nếu như là ở dưới tình huống bình thường, như vậy, lục đạo luân hồi một lần nữa mở ra đã không có người nào có thể ngăn cản.

Bởi vì hiện tại đại thế trên toàn thế giới đã đến mức không ra lục đạo luân hồi không được!

Loại đại thế này, là do bọn họ sử dụng năm tháng vô tận, vượt qua một cả đoạn dòng sông dài năm tháng để hoàn thành bố cục.

Nhưng thật ra đối với mạng lưới phù văn cũng tốt, đối với Thiên Nhân tộc và Nhân tộc cũng tốt, đều không có liên quan quá lớn. Nói cách khác, Sở Mặc và Tử Kim Thiên Chủ phân tích tuy rằng đều đúng. Nhưng ở trên bố cục chỉnh thể lại kém hơn rất nhiều!

Điều này không thể nói là Sở Mặc bọn họ quá ngu. Chỉ có thể nói nhãn giới còn chưa tới loại độ cao này. Thân ở trong núi, tất nhiên không có cách nào nhìn được toàn cảnh núi.

Những việc viện thế lực lớn làm gần đây, chẳng qua là vì nhiễu loạn tầm mắt mọi người. Bọn họ không muốn chuyện đến bước này một bước, lại xuất hiện bất kỳ biến số nào. Bọn họ cần những sương mù dày đặc, hoàn toàn mê hoặc đám người Sở Mặc và bốn Đại Thiên Chủ, muốn khiến cho bọn họ bị việc này, hoàn toàn ràng buộc tư duy!

Nói cách khác, dựa vào trí thông minh của Sở Mặc bọn họ, nói không chừng... Thật sự sẽ phát hiện ra chỗ căn nguyên của vấn đề này.

Chỗ căn nguyên kia, chính là sở hở lớn nhất!

Sở Tuệ nói tiếp:

- Chỉ có điều, ta đã phái ra mười hai tên sứ giả tới dự phòng chuyện này. Cho dù đám những người đó thật sự nghĩ đến điểm này, mười hai sứ giả cũng sẽ ngăn cản bọn họ. Mặc dù mười hai sứ giả không địch lại, nhưng ít ra bọn họ cũng có thể tranh thủ đủ thời gian cho chúng ta. Khi đó, chúng ta lại có thời gian và năng lực tới ứng phó với chuyện này.

Ba vị khác đều gật đầu. Vô Lượng nói:

- Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Đại thế lục đạo luân hồi mở ra, đã không có người nào có thể ngăn cản. Chúng ta bố cục Vạn Cổ, chính là vì ngày này. Không nên thất bại trong gang tấc.

- Chúng ta nhất định sẽ thành công. Tuyệt đối sẽ không thất bại trong gang tấc.

Nam Mô vô cùng chắc chắn nói:

- Thật ra cho dù bọn họ ý thức được vấn đề này, đồng thời muốn đi tìm kiếm, ta nghĩ bọn họ mười phần là không tìm được tồn tại kia.

Sở Tuệ lại lắc đầu, nói:

- Chúng ta không tìm được, không có nghĩa là bọn họ không tìm được. Các ngươi đừng quên, tuy rằng bởi vì lần trước tồn tại kia đóng lục đạo luân hồi dẫn đến nguyên linh tản đi. Nhưng trên thực tế, nguyên linh tản đi, cũng không có nghĩa là nguyên linh tiêu tan. Hắn cũng là Nhân tộc. Tồn tại đến cấp bậc như của hắn, sớm đã là thân bất tử chân chính.

Hồng Mông nói:

- Không sai, tồn tại kia ngay cả là ở bên trong thế giới tư duy cao chúng ta, cũng là tồn tại đỉnh cấp nhất. Không thể sơ suất.

Vô Lượng và Nam Mô cùng nhau gật đầu. Chuyện cho tới bây giờ, đối với những phù văn tính mạng đỉnh cấp bọn họ mà nói, đã đến giai đoạn vạn sự đã chuẩn bị. Còn thiếu một trận gió đông cuối cùng. Trên thực tế, cho dù bọn họ cái gì cũng không làm, chỉ cần Nhân tộc quật khởi, lục đạo luân hồi tất nhiên sẽ mở lại!

Đây là một kết quả do vị đứng đầu của bọn họ trải qua vô số năm quang âm, cuối cùng mới thôi diễn ra được.