Thí Thiên Đao

Chương 478: Tam Muội Chân Hỏa



- Mất bao lâu?

Sở Mặc nhớ đến ước hẹn mình và Phùng Xuân Đế Chủ, khẽ chau mày.

- Ít nhất ba tháng, Giới Linh nói:

- Cho dù ngươi là tuyệt thế thiên kiêu, không có thời gian ba tháng cũng đừng mơ hoàn toàn luyện hóa.

- Nhưng… ta đã hẹn với Phùng Xuân Đế Chủ một tháng rồi, bây giờ đã qua mười mấy ngày… Sở Mặc co giật miệng.

Trước đây hắn lợi dụng thời gian rảnh, dùng thân phận Lâm Bạch đi Linh Đan Đường một chuyến, muốn lợi dụng Hỗn Độn Hồng Lô của mình luyện chế một số đan dược phẩm chất cao. Bán cho Linh Đan Đường, không những có thể thu được một chút lợi nhuận, dùng để chuẩn bị một số dược liệu cho Trúc Cơ, hơn nữa cũng có thể đánh ra một số danh tiếng, có thể khoát lên người mình một chiếc áo bảo hộ.

Ai từng nghĩ lại gặp Phùng Xuân Đế Chủ, hơn nữa song phương còn có ước hẹn, 1 tháng sau mình phải giao cho Phùng Xuân Đế Chủ ít nhất 30 viên Thiên Nguyên Đan.

Vốn Sở Mặc là rất chắc chắn chuyện này, không ngờ Giới Linh trực tiếp kêu ngừng, nói không có Tam Muội Chân Hỏa, hắn căn bản không thể chế luyện ra Thiên Nguyên Đan…

Cái này sẽ có sau khi hắn khiêu chiến Kim Ô Đại Đế, trải qua đủ loại quá trình của Ngự Hỏa Quyết.

- Ước hẹn này không có gì to tát, trên tín bảng tùy tiện thông báo cho bọn họ một tiếng thì được rồi. Giới Linh thản nhiên nói, sau đó nhìn Sở Mặc.

- Bây giờ thì liên quan đến một vấn đề khác. Ngươi đã thành công đánh bại chiến đấu hư ảnh của Kim Ô Đại Đế, có muốn để lộ tên của ngươi ra ngoài không?

Giới Linh nhìn Sở Mặc hỏi.

Sở Mặc khóe miệng co rụt, lẩm bẩm:

- Thực lực này của ta, nếu lưu lại trên chiến lực tối cường bảng, sợ là trong nháy mắt sẽ bị người ta đánh bại.

Giới Linh liếc nhìn Sở Mặc:

- Ngươi ngược lại không ngốc, vẫn có thể nghĩ đến vấn đề này. Nhưng, thế này, nếu ngươi hoàn toàn không để lại tên, Kim Ô Đại Đế vẫn sẽ ở vị trí đầu tiên chiến lực tối cường bảng. Phần thưởng của Huyễn Thần Giới cho ngươi, cái mà ngươi vốn có được, cũng sẽ không có.

Sở Mặc liếc mắt nhìn:

- Phần thưởng trên huyết mạch tối cường bảng, không phải cũng không có.

- Phần thường đó rất hậu hĩnh. Giới Linh vui sướng khi người gặp họa cười, nói:

- Cho dù là tuyệt thế thiên kiêu, cũng sẽ không thể từ chối.

Trên mặt Sở Mặc lộ ra vẻ đắn đo. Hắn biết Giới Linh không có gạt hắn. Giao lưu trên tín bảng trong vùng sớm đã có người nói qua, chỉ cần có thể lên bảng, phần thưởng có được nhất định là vô cùng hậu hĩnh. Thậm chí từng có người dựa vào phần thưởng có được, trực tiếp đột phá một cảnh giới lớn! Cũng có người có được công pháp cực phẩm, làm chiến lực bản thân tiến thêm 1 bậc.

Sở Mặc bên này ngược lại thì tốt rồi, bi thương muốn chết…

Hắn vốn là người đứng đầu huyết mạch tối cường bảng, nhưng vì không thể công khai, vì chỉ có thể để Giới Linh làm giả, làm ra một huyết mạch hạ phẩm thanh sắc, xếp hạng 76… ừ. Phần thưởng này, tất nhiên làm lỡ dịp tốt của Sở Mặc.

Bây giờ dễ dàng chiến thắng chiến đấu hư ảnh của Kim Ô Đại Đế, trở thành người đầu bảng chiến lực tối cường cấp nhân. Nhưng lại vì quá trình của trận chiến này, tràn đây hí kịch. Kim Ô Đại Đế tự phong ấn cảnh giới để chiến đấu với hắn, kết quả Sở Mặc thắng.

Nhưng chính vì như vậy, Sở Mặc càng không thể để tên của mình xuất hiện trên chiến lực tối cường bảng. Vì thực lực Minh Tâm Cảnh của hắn, trong Nhân tầng Huyễn Thần Giới, tùy tiện một người đến cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn.

Thậm chí chỉ cần một ý niệm…

Ở trước trận chiến, bản thân Sở Mặc cũng không ngờ được cái này.

Thậm chí hắn còn nghĩ, cùng lắm thì để cái tên Lâm Bạch trực tiếp ở trên đó thì được rồi. Dù sao cả Huyễn Thần Giới cũng không ai biết Lâm Bạch là ai. Hình dáng của hắn với Sở Mặc trước đây cũng hoàn toàn không giống.

Cho dù là nghĩa huynh Hổ Liệt đứng trước mặt hắn, cũng tuyệt đối không nhận ra.

Nhưng bây giờ nghĩ đến, ý niệm bây giờ để Lâm Bạch dương danh thiên hạ có thể trực tiếp biến mất.

Giới Linh cười hì hì nhìn Sở Mặc:

- Vậy ta chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với ngươi.

- … Sở Mặc đầy mặt xám xịt, trợn tròn mắt, nói:

- Sau này nếu có người đánh bại Kim Ô Đại Đế, nhưng là phần thưởng Tam Muội Chân Hỏa đã bị ta lấy đi rồi, phải làm thế nào?

- Cái gì làm thế nào?

Liên quan gì đến ta?

Giới Linh bĩu môi:

- Ngươi thật cho rằng Kim Ô Đại Đế dễ dàng bị đánh bại như vậy sao?

- Cường giả trên địa tầng, tùy tiện đến mấy người có lẽ có thể đánh bại y. Sở Mặc thản nhiên nói:

- Tuy nói người dám đắc tội Kim Ô Đại Đế cũng không nhiều, nhưng chưa chắc thật không có lá gan lớn.

Giới Linh cười lạnh nói:

- Ngươi cho rằng vào địa tầng rồi, nói đến thì có thể đến sao?

- Chẳng lẽ không thể?

Sở Mặc chợt ngẩn ra.

- Đương nhiên không thể! Giới Linh nói:

- Trong Huyễn Thần Giới, không gian mỗi 1 tầng, đều có lực lượng quy tắc rất mạnh. Muốn từ địa tầng vào nhân tầng, tuy không phải không có cách, nhưng tuyệt đối không dễ như vậy.

Nói xong, Giới Linh cười lạnh nói:

- Hơn nữa, ngươi đừng xem thường Kim Ô Đại Đế, đừng cho rằng gặp được hai vị đế chủ, thì cảm thấy đế chủ không đáng tiền.

- Ta nào có… Sở Mặc đầu đầy mồ hôi. Với cấp bậc này của hắn, đế chủ một ý niệm cũng có thể giết chết mình vô số lần…. có tư cách gì xem thường đế chủ?

- Đế chủ Phùng Xuân đó, tạm thời không nói đến y. Nhưng đế chủ Kim Ô Đại Đế này… không tầm thường. Ta rất xem trọng y, bước vào vị trí chí tôn. Giới Linh sâu sắc nói.

- Chí tôn… Sở Mặc co rụt khóe môi, không kìm được hít sâu một hơi. Tuy hắn không có khái niệm gì vời cảnh giới trên Trúc Cơ. Nhưng cái này cũng không trở ngại hắn hiểu những tin tức liên quan đến đế chủ và chí tôn trên tín bảng.

Cả thiên địa, từ xưa đến nay, tổng cộng xuất hiện qua bao nhiêu chí tôn?

Trước sau cộng lại, có tên có tuổi sợ là không quá trăm vị.

Đây chính là số lượng chí tôn cả thiên địa, vô số năm cộng lại!

Mỗi một chí tôn, đều được gọi là sinh linh kinh diễm nhất giữa thiên địa. Đều có thần thông cường đại khó có thể tưởng tượng.

Nói bọn họ là một thân thiên tập mệnh, tuyệt không sai chút nào.

Chân tiên thành tựu đế chủ, còn có dấu vết để lần theo. Nhưng đế chủ trở thành chí tôn, căn bản không có đường để đi.

Con đường của mỗi một vị chí tôn đều hoàn toàn khác nhau

Đây là con đường hoàn toàn không có dấu vết gì, duy chỉ có tự dựa vào mình. Ngay cả là thiên tài kinh thiên vĩ địa cũng phải trả cái giá rất lớn. Dựa vào nghị lực lớn, mới bước ra một bước lớn như vậy.