Thí Thiên Đao

Chương 720: Ba mũi tên (2)



Mũi tên này thoạt nhìn không nhanh, nhưng trên thực tế tốc độ lại nhanh đến kinh người!K.e..n.g!

Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa.

Sở Mặc cảm thấy một áp lực lớn ầm ầm truyền tới.

Hắn giữ chặt đao bằng cả hai tay, nhưng lại không có cách nào ngăn nổi lực đánh khổng lồ này, hai cánh tay phải chịu tải một sức ép khó tưởng tượng nổi, cảm giác như sắp bị đè nát đến nơi.

Thiếu chút nữa là đánh rơi cả Thí Thiên!Sau đó, toàn bộ cơ thể hắn bị đánh văng ra ngoài.

Phun ra một ngụm máu tươi ngay giữa không trung.

Uy lực của mũi tên này kinh hoàng đến vậy!

Một bóng hình xinh đẹp lộ ra sau thân cây bằng vàng lấp lánh, đây là một tuyệt sắc giai nhân, không có bất kỳ điểm nào khác biệt so với một cô gái bình thường.

Dáng người thanh thoát, làn da trắng nõn, mái tóc dài mượt mà như suối nước, được buộc lại gọn gàng bằng một sợi dây thừng. Mặc trênngười một bộ quần áo màu trắng, toàn thân tỏa ra sức sống thanh xuân tươi mát, nhất là đôi mắt trong trẻo như nước hồ thu. Thiếu nữ nhìn Sở Mặc hộc máu trong không trung, con ngươi thoáng qua vẻ kinh ngạc:

- Vậy mà không giết được hắn?

Nhưng ngay sau đó, nàng lại tiếp tục giương cung cài tên, nhắm bắn về phía Sở Mặc, thản nhiên nói:

- Trên đời này không một ai tránh thoát được ba mũi tên của ta, nếu ngươi có thể sống được qua ba mũi tên này, ta liền nhận ngươi làm chủ nhân!

Nói xong...Vụt!

Một tiếng xe gió thê thiết vang lên trong không khí.

Mũi tên này, còn nhanh hơn mũi tên hồi này tới mấy lần!

Gần như thoáng chốc đã tới sát mặt Sở Mặc.

Sở Mặc cũng nghe thấy câu nói đó của thiếu nữ, còn chưa kịp ngạc nhiên thì mũi tên thứ hai đã đến.

- Đúng là ác mà... ai dám thu loại tỳ nữ như ngươi chứ?Sở Mặc nghéo nghéo khóe môi, bắt buộc chính mình tập trung hoàn toàn tư tưởng, nhớ lại bài học mà một vị thầy lấy bắn cung nhập đạo trong Quy Khư đã truyền thụ cho hắn.

- Đạt đến trình độ bắn cung đỉnh cao, thì vạn vật trong thiên địa... đều có thể dùng làm cung tiễn! Lấy trời cao làm cung, lấy vận mệnh làm tên, cung tiễn như vậy... thử hỏi ai có thể đỡ được?

Sở Mặc cảm thấy những lời này vị thầy đó nói hơi xa, trời cao làm cung, vận mệnh làm tên... nghe thì oai lắm, nhưng mà thiếu thực tế quá!

Nhưng chẳng biết vì sao, nhìn hai mũi tên mà thiếu nữ này bắn ra,Sở Mặc lại chợt nhớ tới mấy lời dạy này.

Đồng thời, trong nháy mắt cận kề sống chết đó, Sở Mặc lại lĩnh ngộ được triệt để những gì mà vị thầy ấy đã từng dạy cho hắn!

Cho nên, mũi tên thứ hai do tiếu nữ xinh đẹp đó bắn ra.

Sở Mặc khẽ nghiêng đầu, liền né được!

- Điều này... điều này sao có thể!

Cô gái hoa dung thất sắc, quả thực không thể tin nổi cặp mắt của mình, nhưng cũng là không chút do dự... bắn ra mũi tên thứ ba!Đây mới là một vị cung thủ tài giỏi chân chính!

Bị đối phương né được một mũi tên, nhưng cũng không hề do dự bắn ra mũi tên tiếp theo. Cho dù mũi tên này có liên quan đến cả tiền đồ và vận mệnh tương lai của nàng, nhưng vẫn không chút chần chừ như cũ.

Cứ như vậy, bắn ra mũi tên thứ ba!

Chỉ là, mũi tên thứ ba này, lại không có tên!

Thiếu nữ chỉ dứt khoát giương cung lên sau đó kéo nhẹ dây cung màthôi.

Nhưng điều khiến kẻ khác kinh ngạc là, toàn bộ thế giới cấu thành từ vàng này lại rung chuyển dữ dội!

- Tên vô hình, mới là mũi tên đáng sợ nhất.

Vị thầy giáo lấy cung nhập đạo, luyện được môn này nhuần nhuyễn như hít thở ở bên trong Quy Khư, đã từng nói với Sở Mặc như vậy.

Mũi tên trước mắt này, chính là mũi tên vô hình!

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Sở Mặc cho nên mới nói,phải ở trước mặt sự sống và cái chết, toàn bộ tiềm năng của con người ta... mới được kích thích ra toàn bộ.

Tay hắn chộp vào không khí, như thể vừa nắm được một cây cung, sau đó làm ra động tác kéo cung, nhắm về phía cô gái, nhẹ nhàng buông tay...

Đầu tiên cô gái bị hành vi ngớ ngẩn này của Sở Mặc chọc cho cười khúc khích, nhưng sau đó, sắc mặt của nàng thoắt cái thay đổi một cách kịch liệt.

Quát to một tiếng:

- Chết rồi!

Vốn nàng cảm thấy tên kia điên rồi, làm ra động tác buồn cười như vậy, nhưng sau đó nàng sực nhớ ra một chuyện, sau đó sắc mặt liền đột ngột thay đổi.

Quả nhiên, theo hành động như đang diễn kịch kia của Sở Mặc, trong thế giới vàng ròng vốn không có gió này, đột nhiên... nổi lên một trận cuồng phong!

Đầu tiên là một tiếng nổ mạnh vang lên!

Giữa không trung tuôn ra luồng sáng rực rỡ chói mắt, sau đó một đợtgợn sóng của năng lượng dao động tỏa ra lan về bốn phương tám hướng, ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy gợn sóng của luồng dao động này.

Vẫn chưa dứt, một đợt sát khí lạnh như băng nhắm thẳng về cô thiếu nữ, mang theo hơi thở hủy thiên diệt địa, chỉ chớp mắt đã tới trước mặt!

Lúc này, câu nói “chết rồi” của thiếu nữ đó mới chỉ vừa dứt!

Sau đó, từ trên người thiếu nữ lóe lên ánh sáng, chính là một bảo vật toát ra hơi thở hùng mạnh vô cùng.Nhưng món bảo vật này mới vừa xuất hiện, đã bị nổ vỡ tan tành.

Cơ thể cô gái như diều bị đứt dây, bay thẳng ra ngoài.

Phụt!

Sở Mặc lại phun ra một ngụm máu tươi nữa. Màu sắc của dòng máu này cực kỳ diễm lệ.

Sau khi phun ra ngụm máu tươi này, tinh thần của Sở Mặc trở nên uể oải tột cùng, dựa vào Thí Thiên, vẫn chưa thể đứng lên được, nửa quỳ nơi đó thở hổn hà hổn hển.Trong số máu tươi mà hắn phun ra khi nãy, có một phần là... tinh huyết của hắn!

Lúc đó lòng chợt sáng như gương, thi triển ra môn pháp thuật vô tiễn này?

Đúng vậy, chính là pháp thuật!

Dùng thân thể tổ cảnh và cảnh giới Tiên Thiên, không ngờ Sở Mặc lại thi triển ra được một phép thuật.

Nhưng cái giá phải trả... cũng đắt đỏ vô cùng.Tinh huyết trong số mấy ngụm máu tươi này, ít nhất phải tương đương với số tu luyện mà Sở Mặc tích lũy trong vòng một năm!

Cảnh giới của hắn sẽ không hạ xuống, nhưng tu vi của hắn lại bị mất một năm. Đây vẫn còn là bởi vì thể chất quá đỗi hùng mạnh của hắn rồi!

Nếu không, với cảnh giới hiện giờ của hắn, trực tiếp thi triển pháp thuật thì chỉ có một kết cục, đó là chết!

- Khụ khụ...

Sở Mặc ho khan vài tiếng, loại cảm giác mệt lả rã rời kinh khủng này như cơn sóng dữ ập lên khắp mình mẩy của hắn. Khiến hắn có cảm giácnhư muốn lập tức đóng sụp hai mắt lại mà ngủ say như chết.

Nhưng hắn căn bản là không thể ngủ, cũng không dám ngủ. Có trời mới biết cô gái kia có bồi tiếp cho hắn thêm hai mũi tên nữa hay không?

Ngăn được ba mũi tên liền nhận hắn là chủ nhân? Đừng nói nhảm nữa! Nếu Sở Mặc đi tin những lời này thì hắn quá đỗi ngây thơ rồi.