Thí Thiên Đao

Chương 727: Đường đi khó



Lần đi này, chính là mấy canh giờ, mãi đến khi có gợi ý của Thương Khung Thần Giám, lúc bắt đầu càng ngày càng rõ ràng, trong tầm mắt của Sở Mặc, xuất hiện một ngọn Hoàng Kim Sơn thật lớn!

- Đây mới thực sự là Kim Sơn!

Sở Mặc nhìn núi Đại Kim cao lớn hơn vạn trượng trước mắt. Không kìm nổi cảm thán.

Trên Kim Sơn sinh trưởng vô số cây hoàng kim, thỉnh thoảng có vài sinh linh hoàng kim biết bay, lúc ẩn lúc hiện thường lui tới trong núi.Theo chỉ dẫn của Thương Khung Thần Giám, trên đường Sở Mặc đến dưới chân núi Hoàng Kim, xuất hiện một con đường, một bậc thang hoàng kim, uốn lượn phía trước. Sở Mặc trực tiếp bước lên phía trước, bắt đầu đi về phía trước, đến đây, mùi thuộc tính kim càng ngày càng nồng đậm.

Lúc Sở Mặc đi tới lưng chừng núi, đột nhiên bắt đầu cảm thấy, có một áp lực rất lớn xuất hiện.

Sau đó, Sở Mặc liền nhìn thấy phía trước. Trong hư không, rất nhiều tiểu cầu màu vàng sương mù nổi lơ lửng, có một khối khối, có lớn chút, có nhỏ một chút. Thỉnh thoảng đụng vào, còn dung hợp lại với nhau.- Ngũ hành chi kim!

Ánh mắt của Sở Mặc sáng ngời. Trực giác nói cho hắn biết, đây chính là ngũ hành chi kim hắn muốn tìm!

Lập tức, trên mặt của Sở Mặc, lộ ra sắc mặt vui mừng, bất kể nói như thế nào, mục đích chuyến đi này, cũng coi như đạt được rồi.

Nhưng mà khi Sở Mặc bước đi lên phía trước, lúc chuẩn bị nắm lấy những ngũ hành chi kim nào, sắc mặt có chút thay đổi. Tình huống gặp phải ở thạch quan nơi đó, lại lần nữa xuất hiện!

Mỗi một bước đi về phía trước, áp lực đều tăng gấp đôi!Sau khi Sở Mặc đi ra được năm sáu bước, khoảng cách đến ngũ hành chi kim chỉ còn vài chục bước, nhưng loại áp lực này, đã đạt đến áp lực bước thứ bảy ở thạch quan!

- Hô!

Sở Mặc thở ra một cái, không tiếp tục hướng trước, mà là ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu vận hành Thiên Ý Ngã Ý tâm pháp.

Qua nửa canh giờ, Sở Mặc mới đứng lên, trong con ngươi, lộ ra một chút vẻ kiên nghị, tiếp tục đi thẳng về phía trước.Một hơi bước đi tám chín bước, lúc cách ngũ hành chi kim gần nhất chỉ còn ba bước, loại áp lực này, đã gần như hình thành thực chất, giống như bước tường kiên cố, chắn trước mặt Sở Mặc.

Khuôn mặt Sở Mặc đỏ bừng lên, người như là đang gánh cả một tòa núi lớn, hai chân bị áp lực đến run rẩy.

Câu nói trước kia của Tư Đồ Đồ, dường như lại vang lên bên tai Sở Mặc: Hừ, không cần ta hỗ trợ... Có thể có được ngũ hành chi kim coi như ngươi có bản lĩnh!

Xem ra, Tư Đồ Đồ kia, sớm đã biết là như thế này, cho nên mới phảichắc chắc như thế, chính mình không lấy được ngũ hành chi kim?

Trên mặt của Sở Mặc, lộ ra một nụ cười khổ, tuy nhiên tiếp theo, trong mắt hắn, lần nữa toát ra hào quang kiên nghị. Cho dù quay đầu lựa chọn lần nữa, hắn vẫn sẽ chọn một mình đến!

Con đường này, là chính bản thân hắn lựa chọn, như vậy thì bản thân phải tiếp tục đi tiếp!

Trợ giúp của người khác, chỉ là nhất thời, chỉ có cố gắng của bản thân, mới là vĩnh viễn.Chỉ còn lại ba bước mà thôi, ta nhất định có thể bước ra!

Sở Mặc cắn răng, gầm lên giận dữ, trực tiếp bước lên thêm một bước. Trên người truyền ra một tiếng kẽo kẹt.

Đó là tổ cảnh thân thể, có chút không chịu nổi gánh nặng, phát ra cảnh cáo cho hắn!

Tổ cảnh thân thể tuy rằng hùng mạnh vô cùng, nhưng cảnh giới của Sở Mặc đúng là vẫn còn quá thấp, nếu hắn có cảnh giới đế chủ như Gia Cát Lãng như vậy, cộng thêm tổ cảnh thân thể, lại đi mấy bước, cho dù là không như giẫm trên đất bằng, chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu.Phanh!

Sở Mặc lại về phía trước bước một bước.

Đoàn ngũ hành chi kim gần nhất, cũng chỉ còn lại có một bước ngắn, dường như... đã dễ như trở bàn tay.

Bởi vì áp lực kia mà trên mặt Sở Mặc có chút vặn vẹo nhưng cũng không khỏi lộ ra một tia vui vẻ tươi cười:

- Yêu cầu của ta không cao chút nào, ta chỉ cần một chút ngũ hành chi kim... Một chút là đủ rồi!Trúc Ngũ Hành Đạo Cơ, cần nguyên tố ngũ hành, đích xác không cần nhiều lắm. Bởi vì chút nguyên tố này, chỉ cần một chút như hạt mè, cũng có thể khiến trong phạm vi vạn dặm, không ngừng sinh ra nguyên tố tương quan vật đó!

Chúng nó là tinh hoa thiên địa chân chính!

Tựa như giọt ngũ hành chi thủy trên người Sở Mặc, nếu đem nó ném vào sa mạc, như vậy, không cần nhiều năm, mảnh sa mạc kia, không dám nói sẽ biến thành một mảnh rừng rậm xanh um tươi tốt, nhưng ít ra... sẽ không thiếu sông ngòi và ốc đảo!Đây là uy lực nguyên tố ngũ hành!

Cũng chỉ còn lại có một bước này nữa!

- Đến đây đi!

Sở Mặc bước thêm một bước, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, cuồn cuộn dâng lên, có một loại như muốn hộc máu lên. Nhưng Sở Mặc không quan tâm đến nó, tóm lấy đoàn ngũ hành chi kim đó.

Hắn dùng không phải là thủ pháp bình thường, mà là một loại thủ ấn!

Thủ ấn chuyên dùng để có thể bắt được nguyên tố ngũ hành!

Nhưng điều làm Sở Mặc không nghĩ tới chính là …

CHÍU...U...U!!

Đoàn ngũ hành chi kim gần trong gang tấc, thuận theo kẽ hở ngón tay của Sở Mặc… chảy mất.Không ngờ không cầm được!

Cứ như vậy trôi đi!

Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm, cái này, hắn thật sự có loại kích động ức chế đến nổi muốn hộc máu.

Trơ mắt nhìn đoàn ngũ hành chi kim chảy mất, trực tiếp trôi đi xa vài chục bước, sau đó ngừng lại ở đó, còn rung động vài cái, giống như cố ý chọc tức Sở Mặc.

Khóe miệng của Sở Mặc, không kìm nổi co giật kịch liệt, hắn ngaycả mắng người cũng không có sức mà mắng.

Cái này, cách hắn gần nhất, chỉ có năm bước.

Tuy nhiên Sở Mặc lại phát hiện, lúc này đoàn ngũ hành chi kim gần hắn nhất, lại là màu hoàng kim. So với màu mà Giới Linh nói giống nhau.

Nhìn đoàn ngũ hành chi kim trôi tuột ở đằng xa, là màu vàng lợt!

Đuôi lông mày của Sở Mặc nhướng lên, không kìm nổi trong lòng khẽ động, trên mặt dần dần hiện ra vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ lại … đây là ngũ hành chi tinh kim trong truyền thuyết…?

Nguyên tố ngũ hành, vốn dĩ có linh tính, nhưng linh tính này, giống như những sinh linh khác vậy, cũng có phân chia cao thấp.

Ngũ hành chi tinh kim, chính là nguyên tố cao cấp nhất tồn tại trong ngũ hành chi kim.

Thảo nào … nó không cho ta bắt, lại còn biết chạy trốn.

Nhưng hiện tại đoàn ngũ hành chi kim gần nhất, chỉ cách năm bước chân, mà hiện giờ Sở Mặc muốn đi một bước … cũng trở nên vô cùngkhó khăn!

- Thật đáng chết!

Trên mặt của Sở Mặc, viết hai chữ “Buồn bực” thật to.

Dưới trọng áp, Thiên Ý Ngã Ý tâm pháp bắt đầu tự hành vận chuyển, nhưng loại áp lực này, không nhỏ hơn bao nhiêu.