Thí Thiên Đao

Chương 944: Hối hận thì đã muộn



Âu Dương Quang Nguyệt vẻ mặt vừa xấu hổ vừa oan ức, nhìn Âu Dương Quang Huy, trên mặt đang đau đớn tới mức nóng cả lên, khóe miệng chảy ra ít máu tươi. Hắn há miệng, nhổ ra mấy cái răng. Có thểthấy được cái tát vừa rồi của Âu Dương Quang Huy mạnh tới cỡ nào.

Cái tát này mặc dù là đánh vào mặt Âu Dương Quang Nguyệt, nhưng lại giống như là đánh vào mặt tất cả mọi người vậy. Sắc mặt của đám người đều trở nên khó coi.

Âu Dương Quang Hành cau mày, nhìn gia chủ, trầm giọng nói:

- Gia chủ

- Con mẹ nhà ngươi cũng câm miệng lại! Âu Dương Quang Huy vô cùng tức giận gào lên:

- Đám khốn khiếp các ngươi! Đồ khốn khiếp! Các ngươi có biết cho dù mấy người các ngươi chết sạch Âu Dương Bình Phong cũng không được chết?

- Gia chủ Lời này của người có phần quá đáng rồi!

Sức bực tức của Âu Dương Quang Huy khiến cho một trưởng lão tốt như Âu Dương Quang Cốc cũng không nhìn được, cau mày nói:

- Bình Phong chết rồi, quả là một tổn thất lớn là của Âu Dương gia, nhưng cái chết của hắn không phải do bọn ta mà ra

- Ngươi còn dám nói?

Âu Dương Quang Huy lúc này giống như một con chó điên, ai nói là nổi cơn với người đó, căm giận nhìn Âu Dương Quang Cốc:

- Nếu như các người ở bên hắn, hắn sao lại chết chứ? Các người là đám khốn kiếp chết tiệt đều đáng chết! Tất cả đều đáng chết! A a a a a.

Âu Dương Quang Huy phẫn nộ đến cực điểm gầm rống lên, tiếng thét vang ra ngoài, nháy mắt làm kinh động cả gia tộc Âu Dương.

Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, người quản gia của Âu Dương gia cũng là thân sinh của Âu Dương Bình Phong tên Âu Dương Quang Đạixông thẳng tới. Thấy Âu Dương Quang Huy, bụp một tiếng quỳ rạp xuống đất, khóc rống lên nói:

- Đại ca... Bình Phong chết rồi... Bình Phong đã chết rồi! Đại ca nhất định phải báo thù cho Bình Phong!

Vẻ mặt Âu Dương Quang Huy u ám tới đáng sợ, hắn không thèm nhìn Âu Dương Quang Đại, chỉ nhìn chằm chằm đám người Âu Dương Quang Nguyệt, sau đó nhìn Âu Dương Quang Nguyệt, nghiến răng nói:

- Người rất oan ức đúng không?

Âu Dương Quang Nguyệt vô duyên vô cớ bị ăn một tát, thân là đại tu sỹ cảnh giới Nguyên Anh, là một đại nhân vật của Khánh PhongThành, trong lòng hắn đương nhiên vô cùng không thoải mái. Nghe hỏi vậy, hắn lập tức gật đầu:

- Phải!

- Khà khà

Cổ họng Âu Dương Quang Huy phát ra mấy tiếng cười nhạt, sau đó hắn khẽ nhắm hờ đôi mắt, hai hàng lệ chảy xuống, khẽ nói:

- Đám khốn khiếp các ngươi các ngươi biết cái quái gì chứ!

- Gia chủ không nói, chúng ta đương nhiên không biết.

Âu Dương Quang Hành đứng bên nói.

- Các ngươi đều muốn biết, phải không?

Âu Dương Quang Huy lạnh lùng nhìn đám người trước mặt:

- Được, được, hôm nay ta sẽ cho các người biết! Bởi vì sự ngu dốt, ích kỷ và hẹp hòi của các người, các người đã hại chết một người như thế nào!

Đám người Âu Dương Quang Nguyệt và Âu Dương Quang Hành nghe xong, sắc mặt trở nên càng khó coi. Việc này mặc dù bọn họ cũng có trách nhiệm, nhưng trách nhiệm lớn hơn lại ở trên người Âu Dương Bình Phong. Nhưng giờ đây lại giống như là do bọn họ mà hại chết một thiên tài trong gia tộc vậy, trong lòng vô cùng bất mãn.

- Các người luôn cảm thấy ta quá coi trọng Âu Dương Bình Phong, chẳng qua chỉ là một thiên kiêu trẻ tuổi, cho dù hắn chưa tới hai mươi tuổi đã vào giai đoạn Nguyên Anh, vậy thì có gì to tát chứ trước sau gì hắn cũng phi thăng Tiên Giới, với gia tộc Âu Dương mà nói chẳng qua cũng chỉ là thêm vài phần hư danh mà thôi, là nghĩ thế đúng không?

Âu Dương Quang Huy nhìn đám người, cười một cách đau khổ:

- Các người đúng là đám ngu dốt! Nếu chỉ là như vậy, ta đường đường là gia chủ của Âu Dương gia, cho dù hắn là con trai ta đi nữa, ta cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy đâu!

- Chả lẽ lại không phải? Âu Dương Quang Nguyệt lạnh lùng hỏi.

- Đương nhiên không phải!

Âu Dương Quang Huy nghiến răng nói:

- Các người có nghe nói qua về Huyễn Thần Giới chưa?

- Huyễn Thần Giới?

Sắc mặt của đám người đều hơi thay đổi.

Thân là cao tầng của một đại gia tộc như Âu Dương gia, bọn họ sao lại chưa từng nghe nói về Huyễn Thần Giới? Chỉ là huyết mạch, không nhìn vào xuất thân, bất kể là giới nào của một trong ba Thiên Tiên Linh giới, chỉ cần huyết mạch đủ mạnh thì có thể tiến vào thế giới đó.

Ở đó, cho dù có thể đạt được số lượng tài nguyên nhiều vô kể, hơn nữa còn có những nơi tu luyện tốt hơn nhiều so với Linh Giới, quan trọng nhất là còn có thể kết giao được với các đại nhân vật cao ở vô số tầng khác nhau nhưng cao hơn Linh Giới!

Nếu có đủ vận may, được các đại tộc ở Thượng Giới xem trọng, thậm chí có thể trực tiếp phi thẳng lên trời! Một nơi như vậy căn bản không phải bất kỳ tu sỹ bình thường nào ở Linh Giới có thể tưởng tượng ra được. Thậm chí nhiều người còn không có tư cách biết tới sự tồn tại của Huyễn Thần Giới!

Gia chủ đột nhiên nhắc tới Huyễn Thần Giới, vậy là ý gì? Lẽ nào?

Trong lòng mọi người đều hơi dao động, dường như đã hiểu ra, nhưng vẫn chưa dám tin vào.

Một tu sỹ có huyết mạch đủ để tiến vào Huyễn Thần Giới và một tu sỹ Nguyên Anh mười bảy tuổi khoảng cách quả là không nhỏ, đấy phải là so giữa trời với đất! Nếu như Âu Dương Bình Phong thật sự là tu sỹ có huyết mạch vào được Huyễn Thần Giới vậy thì cái chết của hắn

Mọi người có mặt tại đây không có ai là ngu xuẩn cả. Nghĩ tới tình cảnh này, sắc mặt của bọn họ đều đổi khác, bao gồm cả Âu Dương Quang Nguyệt vừa ăn một cái tát, mặt đang sưng đau bỗng chốc cũng tiêu tan cả, ngây người nhìn Âu Dương Quang Huy, lẩm bẩm:

- Không lẽ Bình Phong hắn ta hắn là tu sỹ huyết mạch? Có thể tiến vào Huyễn Thần Giới?

Những người khác đều căng thẳng nhìn Âu Dương Quang Huy, hy vọng Âu Dương Quang Huy sẽ lắc đầu. Nhưng điều khiến bọn họ thất vọng là, Âu Dương Quang Huy không những không lắc đầu, ngược lại còn cười đau đớn:

- Nếu không các ngươi nghĩ là gì chứ?

Phì!

Những người có mặt tại đó đều không nén được thở phì một hơi dài. Sau đó là sự im lặng vô tận.

Không còn ai lên tiếng nữa. Trong gian phòng, ngoài tiếng khóc nứcnở của Âu Dương Quang Đại ra, hoàn toàn không có âm thanh khác.

- Các ngươi là đám ngu xuẩn ngờ nghệch! &