Thiên Địa Âm Dương Kinh

Chương 2: Sau đó báo thù! 



Tả Tu trực tiếp rời khỏi bệnh viện, thậm chí ngay cả lời chào hỏi cơ bản nhất cũng vứt hết.

“Có nhà không thể về, bây giờ mình nên lập nghiệp ở đâu đây?”

Tả Tu suy nghĩ.

Ba năm trước, khi anh còn đang học chuyên ngành thú y ở trường đại học, quán ăn của gia đình anh đã bị chủ đầu tư cưỡng chế phá dỡ.

Cha anh vì chống cự lại việc phá dỡ đã rơi vào cảnh tuyệt vọng rồi chống trả quyết liệt, khiến ba người bị thương nặng và tử vong, không chỉ bị tống vào tù mà gia đình còn mắc nợ 1 triệu rưỡi tệ.

Mẹ anh không còn cách nào khác ngoài việc mở một quán ăn sáng, còn phải ngậm đắng nuốt cay nuôi anh học xong đại học.

Những ngày đó, mẹ anh gần như đều dùng nước mắt rửa mặt.

Sau khi Tả Tu tốt nghiệp, muốn trở nên nổi bật hơn để báo thù rửa hận, cứu cha ra khỏi tù.

Nhưng mà bây giờ ngay cả công việc cơ bản nhất cũng đã bị mất.

Anh hoàn toàn không có mặt mũi để trở về nhà gặp mẹ, càng sợ mẹ sẽ lo lắng.

Vả lại còn có thanh mai trúc mã của anh là Hàn Nguyệt nữa...

Nhớ đến Hàn Nguyệt, trong mắt Tả Tu lộ ra tia lạnh lẽo, sao anh có thể không biết những suy nghĩ xấu xa của Phương Thế Hào đối với Hàn Nguyệt chứ?

Ngày hôm sau sau khi Hàn Nguyệt đi công tác trở về, rất có thể sẽ rơi vào “thủ đoạn thâm độc” của Phương Thế Hào!

Nghĩ đến đây, Tả Tu đột nhiên cảm thấy gấp gáp.

Anh phải trở nên mạnh mẽ hơn ngay lập tức!

Võ thuật mạnh hơn, cũng phải kiếm được nhiều tiền hơn!

Sau đó báo thù!

Đây là hai mục tiêu trong cuộc đời này của anh.

“Đầu tiên, mình phải chữa bệnh cho người khác, kiếm chút tiền trước đã!”

Tả Tu suy nghĩ, theo như rất nhiều tiểu thuyết trên mạng, anh biết bản thân có bàn tay vàng, thăng quan tiến chức chỉ là vấn đề thời gian.

“Tả Tu.”

Đúng lúc này, một giọng nói quyến rũ vang lên từ phía sau.

Một bóng dáng xinh đẹp thướt tha bước đến trước mặt anh.

Cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người duyên dáng gợi cảm, đồi núi chập chùng, cả người toát lên vẻ quyến rũ cực hạn của cô gái trưởng thành.

Tả Tu vừa nhìn đã cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Người trước mặt không phải ai khác mà chính là Nhan Xạ, nữ bệnh nhân mà anh vừa khám.

“Cậu không phải bác sĩ à?”

Đôi môi đỏ mọng của Nhan Xạ hơi nhếch lên, cô ấy tò mò quan sát Tả Tu.

“Tôi là bác sĩ, tôi là một bác sĩ thú y!”

Tả Tu nghiêm túc trả lời.

Anh tốt nghiệp bác sĩ thú y, nhưng một nơi sầm uất như Giang Thành lại không có heo bò dê, cho nên anh thất nghiệp.

Sau đó Hàn Nguyệt đưa anh đến bệnh viện làm trợ lý.

“Bác sĩ thú ý? Cậu đỉnh thật đó, vậy mà tôi lại để một bác sĩ thú ý khám bệnh cho mình!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Nhan Xạ tràn ngập vẻ kinh ngạc, đôi mắt đẹp của cô ấy nhìn Tả Tu, sau đó bật cười.

Cô ấy lái chiếc BMW màu trắng ra khỏi bãi đậu xe.

“Lên xe!”

Nhan Xạ thắt dây an toàn vào cơ thể cao ngất của mình, giọng điệu ra lệnh phát ra từ đôi môi đỏ mọng!

Tả Tu hơi bối rối.

Cô gái này không có bệnh, đáng ra nên về nhà tìm chồng chưa cưới của cô ấy mới đúng, tìm anh để làm gì?

Chẳng lẽ cô ấy muốn trả thù anh?

Nhưng cô gái này không hề tức giận.

“Thế nào? Vừa rồi cậu khám bệnh cho tôi can đảm như vậy, bây giờ lại sợ một cô gái như tôi mang cậu đi bán sao?”

Nhan Xạ cười lạnh một tiếng, trên khuôn mặt kiêu ngạo lộ ra vẻ khinh thường.

“Tôi sợ cô ăn thịt tôi, dù sao tôi cũng là trai tơ mà!”

Bị chị đại chế giễu như vậy, sao Tả Tu có thể nhượng bộ, anh trực tiếp ngồi vào ghế phụ.

“Cậu cho rằng chị đây thích trai tơ sao? Cậu nghĩ nhiều rồi, chị đây thích đàn ông có bản lĩnh!”

Nhan Xạ trừng mắt nhìn anh, nhấn mạnh chân ga, chiếc BMW lao ra khỏi bệnh viện.

Lại bị coi thường rồi.

Tả Tu siết chặt nắm tay.

Thời đại ngày nay, đàn ông không có bản lĩnh thì ngay cả gái điếm và chó cũng coi thường.

“Cô đưa tôi đi đâu thế?”

Tả Tu đổi chủ đề.

Đợi đến một ngày anh đây có bản lĩnh, nhất định phải khiến cô gái này cảm nhận được sự lợi hại của anh đây!

“Đến nơi cậu sẽ biết.”

Nhan Xạ nở nụ cười thần bí, nhìn thoáng qua Tả Tu.

Thằng nhóc này cao ráo đẹp trai, nếu không phải đã có chồng chưa cưới, cô ấy thật sự sẽ thích một người đàn ông sạch sẽ đẹp trai như vậy.

Trên đường đi không ai nói một lời nào.

Nửa tiếng sau.

Chiếc BMW dừng lại trước một câu lạc bộ thẩm mỹ xa hoa.

Đây là một câu lạc bộ nguy nga lộng lẫy, bên trên có ba chữ cái tiếng Anh viết “Spa”, trông rất cao cấp, không phải là nơi mà một cô gái bình thường có thể đến vung tiền.

Nhan Xạ trực tiếp đưa Tả Tu vào câu lạc bộ.

Lần đầu tiên bước vào một nơi như thế này, Tả Tu cũng không hề tỏ ra luống cuống.

Sau khi tu luyện “Thiên Địa Âm Dương Kinh”, toàn thân anh tràn đầy sức lực.

Võ giả được chia thành Lực cảnh, Khí cảnh, Hóa cảnh, Vương cảnh, Thần cảnh!

Tả Tu hiện tại là cao thủ Khí cảnh, còn được gọi là cao thủ Nội kình, dũng khí và năm giác quan của anh đều vượt xa người bình thường.

Bước vào câu lạc bộ, đôi mắt của Tả Tu sáng lên.

Bên trong là những cô gái xinh đẹp đang ở độ tuổi đôi mươi, mỗi người đều mặc sườn xám, đôi chân dài bọc trong quần tất đen, chân đi giày cao gót, trông vô cùng duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp hơn người, còn đẹp hơn đồng phục y tá rất nhiều.

Tuy nhiên những kỹ thuật viên làm đẹp này vẫn còn kém xa Nhan Xạ.

Bởi vì Nhan Xạ là cực phẩm nhân gian, vòng eo thon gọn thướt tha, khí chất sang trọng, giống như nữ thần giáng thế.

“Sếp Nhan!”

“Sếp Nhan!”

Nhóm kỹ thuật viên lên tiếng chào hỏi, tò mò nhìn về phía Tả Tu.

Trước cửa câu lạc bộ thẩm mỹ có ghi rõ rằng “cấm đàn ông vào”, nhưng Nhan Xạ lại dẫn một người đàn ông đi vào.

Nhan Xạ chỉ gật đầu, trực tiếp đưa Tả Tu đi thẳng đến phòng làm việc của tổng giám đốc trên tầng ba.

“Cậu cứ ngồi đi, tôi pha cho cậu tách cà phê.”

Nhan Xạ ném túi Chanel lên bàn, sau đó pha một tách cà phê đưa cho Tả Tu.

“Sếp Nhan! Không ngờ cô lại là bà chủ của chỗ này, lợi hại nha, con cháu nhà giàu à!”

Tả Tu nhấp một ngụm cà phê, tò mò quan sát Nhan Xạ.

So sánh người với người đúng là khiến người ta tức chết, cũng đều là 24,25 tuổi, nhưng Nhan Xạ đã có sản nghiệp đồ sộ như vậy, mỗi năm kiếm được hơn 10 triệu, nằm không đếm tiền, hưởng thụ cuộc sống mỹ mãn.

Còn bản thân anh vẫn phải trả nợ, phải liều mạng kiếm tiền, cứu cha thoát khỏi cảnh ngục tù.

“Con cháu nhà giàu? Làm sao tôi có thể so sánh được với con cháu nhà giàu thật sự chứ!”

Ánh mắt Nhan Xạ đột nhiên trở nên lơ đãng, giống như đang nhớ đến một số ký ức không vui nào đó.

Nhưng cô ấy nhanh chóng mỉm cười rồi nói: “Quên đi, nói chuyện chính đi, tôi đưa cậu đến đây vì hai lý do. Thứ nhất, cậu là bác sĩ đầu tiên nói rằng tôi không bị bệnh, cậu hãy kiểm tra kỹ lưỡng lại cho tôi thêm lần nữa. Thứ hai, nếu tôi không có vấn đề gì, mời cậu khám giúp cho chồng chưa cưới của tôi.”

“Vậy mà cô còn chưa tin, tôi sẽ kiểm tra lại cho cô lần nữa, nhưng mà tôi không thể khám bệnh suông đâu.”

Tả Tu nói.

Nếu người đẹp đã đưa ra yêu cầu, đương nhiên anh sẽ không từ chối.

“Yên tâm đi, đây là phí khám bệnh 10 ngàn tệ, cậu nhận đi.”

Nhan Xạ trực tiếp đưa cho anh một xấp tiền, sau đó nằm lên bàn làm việc.

Tả Tu đột nhiên cảm thấy khó thở.

Thân hình của Nhan Xạ cực kỳ đẹp, làn ra rất trắng, hơn nữa còn đang nằm trên bàn làm việc, hoàn cảnh như vậy khiến người ta không thể bình tĩnh được.

Tả Tu không hề che giấu suy nghĩ của mình.

Anh quả quyết bước tới, đặt tay lên bụng Nhan Xạ.

Tả Tu mở mắt Thiên Linh ra, xem lại tình trạng cơ thể của Nhan Xạ một lần nữa, vẫn khỏe mạnh như trước.

Vốn dĩ nên dừng ở đây thôi.

Nhưng mà một người đẹp trăm năm mới gặp được một lần như vậy, Tả Tu không nhịn được, lặng lẽ quan sát cô ấy.

Giây tiếp theo, Tả Tu sững sờ.

Một cô gái hoàn hảo như vậy lại có một vết sẹo bỏng rất lớn trên lưng, trông cực kỳ xấu xí!

“Vết sẹo trên lưng của cô…”

Tả Tu buột miệng.

Sắc mặt Nhan Xạ thay đổi.

Cô ấy đột ngột đẩy Tả Tu ra, vẻ căng thẳng bất an thay thế cho nét quyến rũ trên mặt, ánh mắt trở nên sắc bén:

“Làm sao cậu biết?”

Tả Tu cũng giật mình.

Chị đại cực phẩm này hóa ra lại là một võ giả, một chưởng vừa rồi của cô ấy ẩn chứa ngoại kình!

“Sẹo cũng là một loại bệnh, có thể ảnh hưởng đến khí huyết của con người, tôi vừa chạm vào cơ thể của cô là có thể chẩn đoán ra được tình trạng bệnh này.”

Tả Tu nói vô cùng hợp tình hợp lý!

“Thì ra là vậy!”

Nhan Xạ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt khôi phục lại sự dịu dàng, giống như đang sợ bí mật lớn này bị phát hiện.

“Sau khi kiểm tra, khả năng sinh dục của cô vẫn hoàn hảo, về phần vết sẹo này...”

Tả Tu vừa nói xong.

Ngọc Âm Dương trong đan điền của anh đột nhiên chuyển động, một dòng thông tin xuất hiện trong đầu:

Nhan Xạ, bị bỏng nặng một vùng rộng trên lưng, thời gian đã được tám năm, kinh mạch trên lưng bị tổn thương, khiến sáu bí mật lớn trên cơ thể bị ngăn chặn, việc tu luyện võ đạo cũng trì trệ không tiến bộ, cả đời không thể tiến vào Khí cảnh.

Chữa khỏi hay làm tình hình xấu đi?

Nhìn thấy thông tin này, Tả Tu vô cùng kinh hãi.

Có nằm mơ anh cũng không ngờ rằng Ngọc Âm Dương lại có chức năng đỉnh như vậy!

Hoàn toàn không cần kiểm tra thủ công, Ngọc Âm Dương đã trực tiếp đưa ra kết quả chân đoán.

Quá đỉnh!

Tả Tu đột nhiên trở nên phấn khích.