Thiên Địa Âm Dương Kinh

Chương 33: Khốn kiếp!



"Làm người thoải mái chút đi, mỗi lần nhìn vào cơ thể cô, nếu so sánh với việc đả thông kinh mạch được thì đối với cô việc nào quan trọng hơn? Hơn nữa, tôi cũng đã từng thấy rồi còn gì?"

Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy sự bối rối của Ngô Lăng Vị, Tả Tu cố tình kích thích.

"Khốn kiếp! Tôi cho anh lợi dụng một lần, nếu anh không thể giúp tôi khai thông kinh mạch, để xem lúc đó tôi sẽ xử lý anh như thế nào?"

Ngô Lăng Vi tức giận đến mức mặt mũi trở nên đỏ bừng.

Bởi vì sự thay đổi tâm trạng thất thường nên lồng ngực của cô ấy phập phồng lên xuống dữ dội.

Loại tác động đánh vào thị giác đó làm miệng lưỡng của Tả Tu khô đắng.

Ngô Lăng Vi là một người phụ nữ lạnh lùng và quyết đoán, sau khi nói xong lời này, cô ấy trực tiếp cởi đồ ra.

Vốn dĩ Tả Tu chỉ muốn trêu chọc Ngô Lăng Vi một chút thôi, nhưng không ngờ là Ngô Lăng Ví lại linh hoạt và gọn gàng như vậy, anh không khỏi phát ra một tiếng ngạc nhiên một lần nữa.

Vì Ngô Lăng Vi đã luyện võ trong một khoảng thời gian dài cho dáng người của cô ấy rất xuất sắc, eo thon, đôi chân dài miên man và đường cong hình chữ S của cô ấy thậm chí còn đẹp hơn những người mẫu nữa!

Không có sự gò bó của quần áo, cô ấy vẫn rất săn chắc, da thịt trắng như tuyết, quả thực rất xinh đẹp!

"Anh đang nhìn cái gì vậy, mau chóng giúp tôi khai thông kinh mạch đi!"

Thấy ánh mắt si ngốc của Tả Tu nhìn vào mình chằm chằm, Ngô Lăng Vi vừa ngại ngùng vừa tức giận nói.

"Được rồi! Cô vận chuyển công pháp đi, tôi sẽ chỉ đạo cô cách thay đổi vận hành kinh mạch, sau đó khai phá mạch Dương Duy."

Tả Tu lấy lại tinh thần, bình tĩnh trở lại, mặc dù ánh mắt anh nhìn cảnh đẹp trước mặt, nhưng lại trở nên sạch sẽ trong sáng.

Anh duõi một tay ra, nhẹ nhàng ấn lên bờ vai thơm tho của Ngô Lăng Vi.

Đồng thời, anh dùng mắt Thiên Linh để quan sát phương hướng chân khí trong cơ thể Ngô Lăng Vi, rất nhanh chóng, anh đã phát hiện ra vấn đề.

Từ trong lòng bàn tay của anh toát ra một luông dương khí, nó từ từ dẫn dắt chân khí của Ngô Lăng Vi cải biến lộ tuyến.

Vấn đề của Ngô Lăng Vi là một kinh mạch lệch khỏi hai huyệt vị.

Cảm nhận được lòng bàn tay của người đàn ông đặt trên vai mình, cơ thể mềm mại của Ngô Lăng Vi khẽ run lên, sự vận hành chân khí của cô ấy có chậm đi một chút.

"Ngưng thần tĩnh tâm, không được suy nghĩ bậy bạ, để cho chân khí từ hai huyệt vị này tràn vào, công pháp của cô sẽ hoàn thiện!"

Tả Tu nghiêm túc nói.

Ngô Lăng Vi vội vàng nhắm mắt lại, kiềm chế suy nghĩ của mình và tiến vào trạng thái tu luyện.

Bùm!

Trong cơ thể cô ấy có tiếng gầm rú như dòng sông chảy xiết.

Trong phút chốc, Ngô Lăng Vi cảm thấy chân khí trong cơ thể mình vận hành trơn tru gấp trăm lần so với trước đây, cả người rất thư thái, chân khí không ngừng sinh sôi!

"Cảm ơn anh!"

Ngô Lăng Vi lập tức vui mừng khôn xiết.

"Đừng lo lắng, ba năm nay cô vẫn chưa tiến cảnh, chân khí trong đan điền đã đầy, tôi sẽ lại giúp cô một tay, giúp cô đả thông kinh mạch trên vai, chỉ là tôi cần chạm vào cơ thể của cô, xin chớ trách móc."

Tả Tu nói.