-Mặc dù anh là con trai nhưng đi đêm một mình ở nơi hoang vu vắng vẻ thế này cũng rất nguy hiểm nha. Nghe nói con đường này thỉnh thoảng vẫn có ma nữ vì cô đơn mà săn lùng trai đẹp nha.
-Tôi tên Chuyên Tôn Phượng San, nếu muốn anh có thể gọi tôi là San San.
Cặp mắt thon dài kiều mị nhìn sâu vào mắt tôi, hàng mi rợp bóng như cánh bướm đêm chớp nhẹ như một lời mời gọi, giọng cô êm đềm như gió xuân, vuốt ve lỗ tai khiến tâm người ta ngứa ngáy.
-San San, cô thật đẹp.
Tôi buột miệng khen. Cô ấy nghe thế khe khẽ nở nụ cười, cánh môi đỏ như thoa bằng máu, căng mọng cong lên vô cùng câu dẫn. Chân vắt một cái, tà váy dài xẻ bên hông liền lộ ra một mảng chân thon dài trắng nõn nà.
Tôi chán nản thả chai rượu bên hông, mắt nhắm mắt mở nói, cơ thể mềm nhũn lún sâu vào ghế êm, cô ta chỉ nhếch khóe môi, tắt động cơ, ngừng chạy.
-Rượu không còn, nhưng có thứ khác khiến anh đê mê hơn, cùng em chơi trò tình ái, nhé!
Tôi mở một bên mắt vừa vặn mặt cô ta đã dí sát lại, cơ hồ chỉ cách vài ba cm, một bàn tay nhỏ nhắn xa lạ lần mò nơi thắt lưng, kéo vạt áo ra, muốn tiến vào trong da thịt, tay còn lại bạo dạn xoa nhẹ phần đùi rồi nhích về hạ thân. Tôi lạnh lùng hỏi.
-Cô làm gì thế?
-Giúp anh tận hưởng cuộc sống ái tình.
Cô ta thì thầm bên tai, đôi môi mềm mại ngặm nhấm vành tại, sau đó tiếp tục di chuyển xuống cần cổ, tôi cảm thấy một trận ẩm ướt nhớt nháp, y như có con ốc sên bò bò. Liền liên tưởng ngay đến tình huống trước đó không lâu cũng bị một oan hồn sàm sỡ, tâm khẩn trương, vươn hai tay đẩy ra, chẳng ngờ lại chạm vào bộ ngực no căng.
San San hơi bất ngờ trước hành động cự tuyệt, nhưng tiếp theo ánh mắt lại cong như vầng trăng non, vừa cười ngả ngớn mà phóng đãng vừa thoát hai vạt áo rơi xuống, lại lắc nhẹ đầu để đám tóc dài lòa xòa yên ổn trở về sau lưng, hai bầu ngực vô hạn mị lực rung rinh, cứ thế lồ lộ như lời mời chào, tùy tiện sờ nắn.
- Có mất mát gì đâu, anh sợ gì chứ? Một đêm cùng em tiêu hồn nhuyễn cốt?