Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 158: Bảo vật



"Miệng của Nham Lỗ này còn lớn hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng” Lý Thiên Dương trầm giọng nói.

Bọn họ lấy ra nhiều bảo vật như vậy, nhất là những thứ mà Lý Phong lấy ra, mỗi một món đều cực. kỳ quý giá.

Sắc mặt Lý Phong cũng hơi trầm xuống, hiện tại hắn không có cách nào khác.

"Hiện tại chỉ có thể chờ đợi, nếu Nham Lỗ chọn giao dịch với chúng ta thì quá tốt, còn nếu giao dịch với nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh..."

Trong mắt Lý Thiên Dương chợt lóe lên sát ý rồi biến mất: "Vậy chúng ta cũng chỉ có một lựa chọn."

"Giết bọn họ, đoạt lấy linh dược..." Nháy mắt Lý. Phong hiểu được ý của Lý Thiên Dương, trong mắt cũng lập tức hiện lên một tia sát khí.

Quan hệ giữa nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh và nhà họ Lý bọn họ đã là quan hệ không chết không ngừng, nếu linh dược liên quan đến mạng sống của Tiểu Vũ bị hai nhà này lấy được, bọn họ nhất định sẽ ra tay.

"Tiểu Phong con an tâm tu luyện, không cần phải xen vào việc này, mấy ngày này ta sẽ luôn ở bên trong Cửa hàng Linh Huyền chú ý động tính bên chỗ Nham Lỗ, nếu linh dược này bị nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh lấy được, ta sẽ lập tức thông báo cho con, chúng ta cũng làm một lần tập giết trên đường!" Lý Thiên Dương trầm giọng nói.

"Con biết rồi.” Lý Phong gật gật đầu.

......

Thời gian nhanh chóng trôi qua, mấy ngày kế tiếp Lý Phong trôi qua rất yên bình, hẳn ngoại trừ tu luyện, lĩnh ngộ võ học, thì còn luyện chế Thần vẫn khí đỉnh nhất phẩm.

'Vào ba ngày sau, nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh kia lại đi gặp Nham Lỗ lần nữa, nhưng mà hai bên vẫn chưa giao dịch thành công.

Lý Thiên Dương cũng đi một lần, nhưng mà thái độ của Nham Lỗ vẫn cứ lấp lửng không quyết.

Cứ như vậy, trong nháy mắt đã qua bảy ngày.

.......

Lúc này bên trong một tòa cung điện của nhà họ Triệu, Triệu Nguyên và Triệu Lâm đứng ở một chỗ, bọn họ nhìn về phía hư không phía xa, dường như trong mắt có một tia lo lắng.

Vút!

Bỗng nhiên, dường như trong hư không có một điểm sáng đang lao tới với tốc độ cực nhanh, tốc độ của điểm sáng này nhanh đến mức mặc dù đã vang lên ở bên tai, nhưng mà vẫn không nhìn rõ được rốt cuộc là nó trông như thế nào.

Cuối cùng, điểm sáng này ngừng lại, trực tiếp đứng ở trước người Triệu Nguyên.

Hóa ra đây là một con chỉm nhỏ màu trằng thoạt nhìn chỉ lớn bãng bàn tay, chim nhỏ màu trắng trông rất nhỏ, nhưng mà cẩn thận xem xét một chút, lại có thể cảm nhận được trong cơ thể của nó ẩn chứa sức. mạnh khủng bố.

Trong mắt chim nhỏ màu trắng dựa như có nhân tính, ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn Triệu Nguyên một cái, sau đó mở miệng ra.

Một chiếc nhẫn không gian lập tức từ trong cơ thể nó bay ra, đi tới trước mặt Triệu Nguyên.

"Rốt cuộc cũng tới rồi!"

Nhìn thấy chiếc nhẫn không gian này, trên mặt Triệu Nguyên lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Ý thức của ông ta chìm vào trong nhẫn không gian, sau đó một cái bình nhỏ trong suốt xuất hiện, bên rong bình nhỏ này còn có một giọt chất lỏng màu đỏ.

"Dịch của Châm Vĩ xà." Nhìn chất lỏng màu đỏ này, trên mặt Triệu Nguyên lại hiện ra vẻ kích động.

Ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên trong nhẫn không gian chợt phát ra một lưồng dao động vô cùng khủng bố, một bóng người mơ hồ xuất hiện ở trước người hai người Triệu Nguyên.

Bóng người ấy rất là cao lớn, mơ hồ có thể nhìn ra là một người đàn ông trung niên.

"Đại nhân!”

Nhìn thấy hư ảnh mơ hồ này, hai người Triệu Nguyên vội vàng cung kính nói, khom người xuống.

"Triệu Nguyên, ta đã đưa đến cho ngươi một giọt dịch của Châm Vĩ xà rồi, quan hệ giữa ta và nhà họ Triệu các ngươi đã hết.” Bóng người mơ hồ nhìn về phía hai người Triệu Nguyên, nói.

Nghe vậy, Triệu Nguyên vội vàng nói: "Ở trong lòng chúng ta, đại nhân vĩnh viễn là trưởng bối tôn kính nhất của nhà họ Triệu chúng ta."

Ông...

Thế nhưng nghe được lời ông ta nói, hư ảnh này không nói thêm gì nữa, dường như không thể lưu lại thời gian quá dài, trực tiếp biến mất không thấy.

Theo hư ảnh này biến mất, chim nhỏ màu trắng chỉ lớn bảng bàn tay cũng biến thành một tia sáng, nháy mắt đi xa, chỉ hai giây ngắn ngủn đã hoàn toàn biến mất.

Lão tổ, nhân tình giữa chúng ta và đại nhân đã dùng xong rồi” Triệu Lâm nhìn về phía Triệu Nguyên, bỗng nhiên mở miệng nói.

"Ừ, dùng xong rồi” Triệu Nguyên gật gật đầu, trong mắt của ông ta hiện rõ vẻ âm trầm: "Nhưng mà để đánh chết Lý Phong, tất cả đều đáng giá!'

Nhà họ Triệu bọn họ thành lập ở quận Hoang Lâm hơn một ngàn năm,hiện tại trong nhà ông ta là lớn tuổi nhất, nhưng mà hiện tại cũng mới hơn ba trăm tuổi, hiển nhiên không phải là người thành lập nhà họ Triệu.

Mà người thành lập nhà họ Triệu bọn họ tuyệt đối là nhân vật đỉnh cấp, băng không cũng không thể thành lập được gia tộc lớn bậc này ở dưới mí mắt của nhà họ Lý lúc bọn họ toàn thịnh được, thậm chí chiếm cứ hai Dược Viên.

Tuy rẵng lão tổ chân chính của nhà họ Triệu đã chết rồi, nhưng vẫn còn lưu lại một tia nhân mạch, đại nhân vừa rồi xuất hiện là huynh đệ sinh tử với lão tổ bọn họ.

Nhưng mà theo lão tổ bọn họ ngã xuống, theo thời gian trôi qua, quan hệ giữa bọn họ và vị đại nhân này cũng càng lúc càng mờ nhạt.

Nhân tình cũng có lúc sẽ dùng hết, lại càng không. đến không có quan hệ huyết thống.

"Lý Phong!!"

Nghe cái tên này, trên mặt Triệu Lâm lập tức lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn. . Truyện Mạt Thế

"Năm viên Tử đan yêu thú hoàn chính, binh khí cấp Linh Huyễn tam phẩm, Thần văn Tụ Linh tứ phẩm! Trên người Lý Phong này lại có nhiều bảo vật như vậy! Những bảo vật này là vừa mới đổi được ở trong dãy núi Vân Vụ! Hẳn vậy mà có thể tìm được nhiều quả Huyền Long như vậy" Sắc mặt Triệu Lâm âm trầm.